Hoàng triều Đại Hạ nhất thống thiên hạ, mở rộng lãnh thổ quốc gia, vô số kẻ mạnh bị hoàng triều Đại Hạ thống trị, hoàng triều Đại Hạ đã từng cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, không ai có thể chống lại.
Về sau Đại Hạ chia tách thành chín phần nên mới có Cửu Châu, sau đó, các thế lực bắt đầu nổi lên xưng bá, chia cắt hoàng triều Đại Hạ.
Thậm chí hoàng triều cổ ngày nay đã sớm không phải là hoàng triều cổ năm đó, rất nhiều năm về trước, khi Đại Hạ chia ra chín phần, đã đánh dấu sự diệt vong của hoàng triều cổ, bây giờ nghe đồn chỉ còn một nhánh. Về phần tin đồn là thật hay giả đều cần phải nghiên cứu kiểm chứng thêm.
Vì vậy khi Tần Vấn Thiên chứng kiến hình ảnh trước mắt, lòng không kìm được mà rung động.
- Thiên Bi này rốt cuộc là bảo vật gì, lại có thể ghi lại quá trình diệt vong của hoàng triều cổ, như vậy chẳng phải ý nghĩa của Thiên Bi này chính là di vật của hoàng triều cổ?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ.
Xem ra Thiên Bi tồn tại nhiều năm ở thành Thương Châu là có bí mật.
Thiên Bi này xuất hiện ở thành Thương Châu từ khi nào?
Rất nhiều nghi hoặc hiện ra trong đầu nhưng lúc này Tần Vấn Thiên vẫn nhìn cảnh hiện ra trước mặt, trên người Thiên Ngọc công chúa có một khí tức diễm lệ bùng nổ, trên thân kiếm dường như có chân long quấn quanh.
- Thiên Ngọc công chúa, ngươi muốn hoàng triều Đại Hạ từ nay không còn hậu duệ sao?
Giọng nói lạnh lùng thốt ra từ trong miệng người kia làm cho ánh mắt Thiên Ngọc công chúa trở nên tuyệt vọng. Người nọ đi tới trước mặt Thiên Ngọc công chúa, ngắm phong tư khuynh thế của nàng, tham lam nói:
- Công chúa, người biết ta ái mộ người đã lâu.
Sắc mặt Thiên Ngọc công chúa trắng bệch, cắn chặt môi, thần sắc vô cùng lạnh lẽo.
- Người có bằng lòng để lại hậu duệ vì chúng ta hay không, bọn chúng sẽ kế thừa ngai vị của chúng ta, bọn chúng sẽ là huyết mạch còn lại của hoàng triều Đại Hạ.
Người trung niên nhìn Thiên Ngọc công chúa, lớn tiếng nói, sắc mặt Thiên Ngọc công chúa càng tái nhợt thêm vài phần.
Nàng nên để lại huyết mạch cho hoàng triều Đại Hạ sao?
Những kẻ này muốn làm ô nhục nàng.
- Nếu nàng nguyện ý hãy bỏ kiếm trên tay xuống.
Người nọ bình tĩnh mở miệng, Thiên Ngọc công chúa run lên, thống khổ không gì sánh được, lòng của nàng giống như bị giày vò trong địa ngục.
Nàng không cam lòng, kẻ xấu không chết thì nàng càng không thể chết.
Một tiếng vang nhỏ, thanh kiếm rơi xuống đất.
Trên mặt người trung niên kia lộ ra ra nụ cười, Thiên Ngọc công chúa chính là thiên tài đứng đầu hoàng triều Đại Hạ, bây giờ nàng thần phục trước mặt bọn họ, như vậy về sau, Đại Hạ sẽ thay đổi, không còn hoàng triều nữa.
Bàn tay vung lên, trong chốc lát, ngoài chín người kia thì những người khác đều rời đi.
Người trung niên chậm rãi đi lên phía trước, cất bước đi vào trong đại điện, vô cùng hăng hái. Cổ hoàng triều mênh mông này từ nay về sau hắn sẽ làm chủ, chín thế lực lớn bọn họ sẽ cùng nhau chia cắt hoàng triều mênh mông này.
Nước mắt của Thiên Ngọc công chúa chậm rãi chảy xuống trên gò má, Đại Hạ, cuối cùng không thể cứu vớt ư, sẽ bị diệt ở thế hệ của nàng sao?
Tuy trong lòng thống hận nhưng lòng của nàng lại vô cùng cứng cỏi.
Nàng thề, cho dù ngàn năm, vạn năm, nàng cũng thề sẽ báo mối thù này.
- Hủy diệt Thần Bi Giám Thiên, chia ra chín phần, chín người bọn ta mỗi người một phần.
Người trung niên khẽ nói, tám người sau lưng xoay người, hướng mặt vào Thần Bi sừng sững bên ngoài cổ điện hoàng triều Đại Hạ.
- Chín tuyệt học của hoàng triều Đại Hạ từ nay về sau sẽ cho chúng ta chín nhánh độc tôn. Mặc dù không hủy được Thiên Bi Giám Thiên nhưng chín người chúng ta từ nay về sau vĩnh viễn không gặp nhau, Thần Bi cũng không còn nữa.
Người nọ vung bàn tay, sau đó mang theo Hạ Thiên Ngọc đi vào bên trong đại điện, tiếp theo, tiếng vang chấn động truyền ra ầm ầm, tám người khác đang công kích Thần Bi Giám Thiên.
Đây là hình ảnh cuối cùng, Tần Vấn Thiên bị chấn động mạnh.
Dường như hắn đã có thể đoán ra một số tin tức.
Một là, hình ảnh trước mắt là ghi chép cuối cùng của Thần Bi Giám Thiên, theo suy đoán này, ba tấm Thần Bi ở trên đỉnh đầu hắn chính là Thần Bi Giám Thiên đã bị chia ra làm chín nhưng có ba mặt Thần Bi được thu thập đặt ở nơi này.
Hai là, Cửu Châu của Đại Hạ hoàng triều e là cũng sinh ra từ đây.
Thiên Ngọc công chúa đáng thương, chịu vũ nhục như vậy, sau này nàng ra sao tựa hồ cũng trở thành một nỗi băn khoăn.
Còn lời người trung niên kia nói, hủy diệt Thần Bi Giám Thiên, chín tuyệt học của Đại Hạ hoàng triều sẽ trở thành độc tôn của chín người họ, chẳng lẽ là ý này.
Chín người bọn họ chia nhau tu hành chín tuyệt học của hoàng triều Đại Hạ, mà chín tuyệt hoc này đều ở trên Thần Bi Giám Thiên, bọn họ chia thành chín mảnh Thần Bi, từ nay không gặp nhau thì sẽ không hợp lại.
- Hô... Ý niệm vừa dứt, Tần Vấn Thiên thở sâu, lại một cảnh kỳ diệu áp bức lên trên người hắn, Tần Vấn Thiên có một ý nghĩ, ánh sáng lập lòe, bia đá Hoàng Tuyền xuất hiện, lập tức trôi nổi trên không, một luồng hơi thở tanh mùi máu làm người ta sợ hãi tràn ra từ đó.
- Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận năng lực của ngươi hay không?
Tần Vấn Thiên nhớ lại Thiên Bi cổ niệm, lực, đó là lực tấn công, sau đó là ý chí võ đạo công kích.
Còn bia đá Hoàng Tuyền là lực công kích bằng máu.
Nhưng bia đá Hoàng Tuyền do hắn nắm trong tay, vì vậy lực lượng phát ra không đủ mạnh.
- Bia đá Hoàng Tuyền được Đế Thương giành được, sau bị Thanh Mị tiên tử khống chế, đặt trên đường thí luyện ở Tiên Linh, tạo ra đường cổ Hoàng Tuyền, tương tự, cũng là nơi khảo nghiệm thiên phú và ý chí của con người, cái này...
Lòng Tần Vấn Thiên chấn động, Đế Thương lấy được một khối bia đá Hoàng Tuyền, cũng chính là một mảnh của Thần Bi Giám Thiên.
Thế nhưng vẫn còn nghi vấn chưa có lời giải.
Chín mảnh lúc trước lẽ nào đều không còn tồn tại nữa? Nơi này vẫn còn ba mảnh Thần Bi Giám Thiên, vì sao không có ai tới đây cướp đoạt, lẽ nào chủ nhân của Thần Bi Giám Thiên mạnh mẽ đến vậy?
Còn nữa, sau khi Thần Bi Giám Thiên này tách ra, rõ ràng có thể tùy người không chế, giống như hắn có thể khống chế bia đá Hoàng Tuyền phát ra lực lượng cường đại, như vậy ba mảnh Thần Bi trong cổ niệm thật sự là cổ niệm của bản thân Thiên Bi? Hay là của người đang chịu sự khống chế?
Đương nhiên, mối băn khoăn lớn nhất vẫn là tất cả những việc này có liên quan gì tới hắn?
Hắn chưa đến hai mươi tuổi, Tử Quỷ lão cha của hắn khẳng định sau khi hắn sinh ra đã chết, không thể nào là nhân vật mấy ngàn năm trước.
Vì sao cuối cùng hắn lại đến nơi này, Thiên Bi trước mặt lẽ nào chỉ là trùng hợp?
Điều đó không thể...
Bởi vì nữ tử mà Tử Quỷ lão cha đưa từ Đại Hạ hoàng triều về cực kỳ giống một người, Vân Mộng Di!
- Được rồi, cơ hội như vậy không cố gắng tu hành quả là lãng phí.
Nỗi băn khoăn trong lòng Tần Vấn Thiên không có cách nào hóa giải, đành phải vứt bỏ mọi tạp niệm, nhắm mắt tu hành. May là cổ niệm của Thiên Bi đã giảm bớt, nếu không vừa rồi tâm tình hắn dao động chắc chắn hắn phải chết, nhưng điều này cũng làm cho hắn càng khẳng định suy đoán, dường như Thiên Bi chịu sự khống chế, là có người đang mượn lực của Thiên Bi.
Qua vài phút, Tần Vấn Thiên dứt bỏ toàn bộ tạp niệm, an tâm tu hành, đã trải qua một lần lột xác thanh tẩy tâm tỉnh, lúc này tuyệt đối thích hợp đột phá cảnh giới, Tư Đồ Phá cũng đã đột phá ở trong điều kiện như vậy, hắn cũng có thể làm được.
- Cổ niệm của Thiên Bi đã giảm bớt.
Phía dưới, nhóm người Phàm Nhạc giật mình.
- Đúng vậy, chuyện này rốt cuộc là sao? Âu Dương Cuồng Sinh lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, hắn không hiểu.
Tư Đồ Phá cũng không hiểu, tuy nhiên hắn vẫn đang khôi phục thương thế, thật sự không có tâm tư để suy nghĩ nhiều.
Nhưng vào lúc này, đôi mắt đẹp của Vân Mộng Di lóe lên, nhìn hình ảnh trên cầu thang Thiên Bi, trong lòng thở dài một tiếng.
- Ngươi thua rồi.
Một giọng nói đột ngột truyền vào trong tai Vân Mộng Di, không có ai phát hiện, chỉ có Vân Mộng Di nghe được.
Vân Mộng Di khẽ gật đầu, nàng biết nàng đã thua.
Hôm nay nàng tới đây tất nhiên không phải để giúp Tần Vấn Thiên, nàng giống với Tư Đồ Phá là tới để tỷ thí với Tần Vấn Thiên. Tuy nhiên nàng đã thua, nàng không đi lên được tầng cao nhất, lấy được Thần Bi Giám Thiên thuộc về nàng.
- Nếu đã thua, từ nay về sau ngươi hãy trung thành phụ tá hắn, cũng không làm ngươi bị bẽ mặt, hành trình đến Đại Hạ hoàng triều lần này ngươi cùng đi với hắn, nơi đó, ngươi quen thuộc hơn so với hắn.
Giọng nói truyền tới lần nữa, Vân Mộng Di ngẩng đầu nhìn về phía Tần Vấn Thiên, có thể đây chính là số mệnh của nàng.
Lần này tu hành thuận lợi bất ngờ, Tần Vấn Thiên chỉ dùng thời gian không đến một tháng đã đột phá sự trói buộc của Nguyên Phủ tầng sáu, bước vào Nguyên Phủ tầng bảy.
Không chỉ có hắn, những người bước trên bậc thang Thiên Bi đều có chỗ tiến bộ, nhất là những người bước lên bậc thang mười tám, đều đã trải qua một lần thăng hoa ý chí võ đạo, tinh thần lột xác, thực lực của họ đều có sự tiến bộ rõ ràng.
Bây giờ Sở Mãng đã bước vào Nguyên Phủ tầng tám, Âu Dương Cuồng Sinh và Phàm Nhạc đều tiến vào cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy, thậm chí Âu Dương Cuồng Sinh đã bắt đầu đột phá Nguyên Phủ tầng tám, hơn nữa ý chí võ đạo của bọn họ đều có sự lột xác.
Vân Mộng Di thì tuyệt đối không thể bỏ qua, lần này toàn bộ ý chí võ đạo của nàng đã đột phá viên mãn, bây giờ thực lực của nàng là Nguyên Phủ tầng chín, ba loại ý chí võ đạo đều đại viên mãn.
Đương nhiên tiến bộ lớn nhất vẫn là hai người Tư Đồ Phá và Tần Vấn Thiên.
Tư Đồ Phá, cảnh giới Nguyên Phủ tầng chín, ba loại ý chí võ đạo đều đại viên mãn, tâm tình càng thêm kiên định.
Tần Vấn Thiên, cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy, ba loại ý chí võ đạo đại viên mãn, tâm chí cứng cỏi vô song, tâm tình càng không thể dao động.
Những người rời đi nghe nói về chiến cuộc sau đó, trong lòng đều có chút phiền muộn, dĩ nhiên không thể thấy được cảnh ba người tranh đấu, nhưng Tần Vấn Thiên này cũng thật lợi hại, lại có thể trở thành người đứng nhất, đánh bại Tư Đồ Phá.
Chẳng qua đáng tiếc là cảnh giới của Tần Vấn Thiên hơi thấp, bây giờ cách cuối năm cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian, hắn muốn đột phá Thiên Mệnh bảng vào cuối năm sợ là không được, bỏ qua sự thịnh thế lần này.
Đương nhiên, Tần Vấn Thiên hắn lại không nghĩ như vậy, lúc này hắn dừng tu hành, đứng dậy, trên mặt mang theo ý cười tự tin.
Nếu như không có lần lịch luyện này, muốn thăng cấp nhiều như vậy trong mấy tháng ngắn ngủi sợ rằng rất khó, quả thực hắn đã được nhận một cơ hội rất tốt.
- Đa tạ tiền bối.
Tần Vấn Thiên chắp tay với lão giả quét sân bên cạnh, khách sáo nói.
- Ngươi tự mình làm được, cảm tạ ta làm gì.
Lão giả tùy ý nói.
Tần Vấn Thiên cười, trong lòng suy đoán, chỉ sợ lão nhân này cũng không phải là nhân vật tầm thường.
- Vãn bối cáo từ.
Khom người cúi đầu, Tần Vấn Thiên chuẩn bị rời đi.
- Thiên Bi là của ngươi rồi, mang đi đi! Lão giả tùy ý nói, làm cho mắt Tần Vấn Thiên sáng lên.
Thiên Bi này chính là Thần Bi Giám Thiên, lão giả này muốn đưa cho hắn?
- Ngày xưa chủ nhân ta nói với ta, ai có thể đi tới bên dưới Thiên Bi, Thiên Bi này chính là của hắn, mà ngươi đã làm được rồi, mang đi đi! Lão giả giống như có chút không kiên nhẫn, nói thêm.
Tần Vấn Thiên không khách sáo nữa, thu lại toàn bộ bia đá Hoàng Tuyền và Thiên Bi, chỉ là bí ẩn trong lòng càng muốn vạch trần nó, đáng tiếc, nhìn không thấu.
Nhấc chân lên, Tần Vấn Thiên đi xuống cầu thang, lão nhân kia cầm cái chổi, mắt nhìn lên bầu trời, trong con ngươi lại toát ra vẻ nhu hòa, dường như còn có cả tưởng nhớ.
......
Cố đô cổ xưa, thành Khâm Châu, Khâm Thiên các, không biết bao nhiêu năm trước, Khâm Thiên các đã từng mang tên là Khâm Thiên giám, chính là một ty chịu sự cai quản của hoàng triều Đại Hạ cổ, xem thiên tượng, hé mở vận thế của Đại Hạ.
Lúc này, trong Khâm Thiên các, một lão giả ngước mắt nhìn trời, con ngươi tựa hồ toát lên thần thái sáng rực, xuyên thấu hư vô, nhìn lên chín tầng trời, nơi đó có tinh tượng của Đại Hạ.
- Yêu tinh càng ngày càng sáng, tinh tượng của Đại Hạ có xu thế biến đổi bất ngờ, chư tinh sáng chói, các bên tranh phong, nhưng mà trong tinh tượng này lại có xu thế thống nhất.
Lão giả chấn động trong lòng, tinh tượng này ngàn năm khó gặp!