Đến lúc này, mọi người không biết người áo bào đen kia là ai, thậm chí không biết hắn là nam hay nữ. Chỉ là người này tu hành ma công lợi hại như vậy, chỉ sợ là nam tử.
Trong Thiên Mệnh bảng mất một người thì người phía sau sẽ thay thế bổ sung. Phía trước, còn lại mười bảy người sau cùng, tạm thời xếp hạng cuối cùng là Âu Dương Cuồng Sinh, đứng thứ mười bảy.
- Vốn dĩ Âu Dương Chấn nên được xếp vào mười vị trí đầu nhưng vì tiến bộ không nhiều nên chỉ xếp hạng cố định ở vị trí hai mươi. Bây giờ, Âu Dương Cuồng Sinh lại xếp ở vị trí thứ mười bảy, sự biến hóa này thật lớn, ngươi không tiến bộ, nhất định sẽ bị người khác vượt qua.
Hiện tại, Âu Dương Cuồng Sinh đã trở thành nhân vật thủ lĩnh chân chính của Âu Dương thế gia, chính thức vượt qua cả Âu Dương Chấn.
Về sau, Âu Dương Cuồng Sinh khiêu chiến hắc mã Lãnh Hồng, hai người đại chiến một trận, Âu Dương Cuồng Sinh đánh bại Lãnh Hồng. Sau đó, hắn khiêu chiến Thiên Tuyệt Minh Lý Ngọc, Lý Ngọc vốn xếp hạng thứ chín trên Thiên Mệnh bảng, kết quả đánh thua, Âu Dương Cuồng Sinh xếp hạng cố định ở vị trí mười sáu.
Vì xếp hạng của hắn không tiếp tục thăng lên nên Lãnh Hồng dù bị hắn đánh bại rất thảm, ngay cả cơ hội khiêu chiến cũng không có nhưng vẫn cố định ở vị trí mười bảy trên Thiên Mệnh bảng, hai con hắc mã đều đã đi tới bước cuối cùng.
Sau đó, lại tới người mặc áo bào đen. Lập tức, rất nhiều ánh mắt dồn vào trên người hắn, người mặc áo bào đen còn có thể tiến về phía trước sao?
Người mặc áo bào đen bước lên chiến đài Chu Tước, ánh mắt của hắn chậm rãi chuyển qua, cuối cùng rơi vào một người khiến ánh mắt mọi người đều khựng lại.
- Ngươi.
Giọng của người mặc áo bào đen mang theo mấy phần khàn khàn, ngón tay chỉ vào Mạc Khuynh Thành.
Người mặc áo bào đen khiêu chiến đệ nhất mỹ nữ của Thiên Mệnh bảng - Mạc Khuynh Thành.
Người khác đối mặt với Mạc Khuynh Thành đều sẽ nhượng bộ vài phần, bởi vì nàng quá đẹp, mọi người không đành lòng vùi hoa dập liễu. Đây là lần đầu tiên có người trực diện khiêu chiến Mạc Khuynh Thành, hơn nữa còn là cường giả tu hành ma công.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên hơi khựng lại, lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn không ngờ người mặc áo bào đen sẽ khiêu chiến Mạc Khuynh Thành.
Hắn vẫn có thiện cảm với người mặc áo bào đen này, đối phương đã từng giúp hắn nhưng hắn không rõ, tại sao lại chọn Mạc Khuynh Thành?
Thân hình của Mạc Khuynh Thành phóng lên rồi hạ xuống chiến đài Chu Tước như tiên tử giáng trần, làm người ta mê muội. Dường như chỉ nhìn nàng thôi cũng là một sự hưởng thụ, trên người nàng như có luồng sáng kỳ diệu khiến nàng cực kỳ chói mắt.
Người mặc áo bào đen không nói thêm gì, Ma uy trên người cuồn cuộn, vô cùng đáng sợ, phía trên bầu trời như có Ma uy quay cuồng không ngớt, đáng sợ không gì sánh được. Điều này làm cho Tần Vấn Thiên cau mày, có chút lo lắng cho Mạc Khuynh Thành.
Lúc này, chỉ thấy hai tay Mạc Khuynh Thành ngưng tụ cổ ấn, trên người nàng như bao phủ hào quang thánh khiết, đắm chìm trong ánh sáng hào quang, càng giống như tiên nữ.
Nữ tử như vậy hình như không nên ở nhân gian.
- Thật đẹp, hào quang thật thánh khiết, còn Tinh Hồn của nàng nữa, loại Tinh Hồn hiếm thấy này cũng có hư ảnh tiên nữ nữa kìa.
Đây là lần đầu tiên Mạc Khuynh Thành phóng thích lực lượng của nàng, lực lượng xung kích cực lớn, quá đẹp, làm người ta sinh ra cảm giác ngẩn ngơ.
Lưu Ly Hỏa chín màu lơ lửng trước người nàng, sau lưng xuất hiện hai hư ảnh Tinh Hồn.
Một hư ảnh Tiên tử, một hỏa diễm Lưu Ly, hai hư ảnh Tinh Hồn dao động trùng điệp. Hư ảnh Tiên tử kia mang lửa Lưu Ly, đẹp đến mức làm người ta hoa mắt. Cảnh tượng này khiến Tần Vấn Thiên âm thầm cảm thán, mấy năm rồi mới gặp lại Khuynh Thành, nàng vẫn ngây thơ, xinh đẹp như vậy, y hệt thiếu nữ đứng trong tuyết năm đó.
Nhưng Tần Vấn Thiên lại giống như đã quên. Nàng bây giờ là thiên chi kiêu nữ của Đan Vương điện, cao không thể với tới, thánh khiết như tiên, thực lực của nàng sao có thể yếu được.
Nàng cũng có được Cổ Vận, là một trong mười người ở vị trí đầu.
Một người Ma uy cuồn cuộn, một người như Tiên tử, đối lập mạnh mẽ.
Thân ảnh người mặc áo bào đen rốt cục cũng ra tay, chỉ thấy thân ảnh hắn nhào ra, hạ xuống một chưởng ấn đáng sợ, trên không trung như có tiếng sấm rền vang, Ma uy càn quét vùng không trung này.
Bàn tay Mạc Khuynh Thành rung động, lập tức Lưu Ly hỏa diễm chín màu hóa thành chín đóa phiêu đãng ra ngoài, một khí tức nóng rực đáng sợ quét sạch lao ra ngoài đánh về phía đối phương.
Ma uy khủng bố lại hơi lui về phía sau như có chút kiêng kỵ hỏa diễm Lưu Ly. Thân pháp của Mạc Khuynh Thành tinh diệu, bỗng nhiên lay động, hỏa diễm xẹt qua độ cong lộng lẫy, lao thẳng tới trước mặt người mặc áo bào đen.
Người mặc áo bào đen đưa đưa hai tay ra trước mặt, tạo thành chữ thập, thiên địa chấn động, lập tức đẩy ra bên ngoài, Đại Ma chưởng phá diệt tất cả, đuổi giết lao ra ngoài.
- Đứt..
Mạc Khuynh Thành lạnh lùng quát một tiếng, Lưu Ly hỏa chín màu lại xuyên thấu ma chưởng, tiếp tục đánh tới đối phương khiến đôi mắt của người mặc áo bào đen khựng lại, người mặc áo bào đen chuyển động bao vây cả người hắn bên trong, Lưu Ly hỏa chín màu trực tiếp chui vào áo bào đen.
- Cẩn thận!
Tần Vấn Thiên bỗng nhiên cảm thấy không ổn. Áo bào đen bốc cháy nhưng không có thân ảnh của người mặc áo bào đen, hắn trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Mạc Khuynh Thành, người khoác Ma giáp đáng sợ, giáng Đại Ma chưởng màu đen đánh về phía Mạc Khuynh Thành.
Thân ảnh của Mạc Khuynh Thành vút lên, cả người hóa thành huyễn ảnh, tạo cho người ta cảm giác mơ hồ không rõ giống như hư vô.
- Phá diệt.
Thanh âm lạnh lùng tràn ra, thân ảnh người mặc áo bào đen như hóa thành hư vô, biến mất không còn tăm hơi. Cảnh tượng như vậy khiến người ta vô cùng chấn động.
Oanh, oanh, oanh...
Chiến đài Chu Tước chấn động điên cuồng, ngọn lửa chín màu bay trở lại, hai người dường như va chạm mạnh mẽ, vang lên một tiếng lớn, thân ảnh hai người tách ra, sau đó mọi người thấy người mặc áo bào đen bị ma khí bao vây. Mạc Khuynh Thành có chút thở dốc, cả người nàng đắm chìm trong vầng sáng giống như có khả năng khôi phục thương thế, chỉ chốc lát, khí tức của nàng liền củng cố, vẫn thánh khiết mỹ lệ như trước.
Thân ảnh áo bào đen ngẩng đầu nhìn lên trời, tức khắc, Ma uy mênh mông, trời đất phát ra thanh âm rít gào cuồn cuộn như có từng vị Cổ Ma đứng trong hư không.
Loạn Thiên Ma Công, Ma uy loạn thiên, thiên địa biến sắc.
- Thật bá đạo, tu hành ma công như vậy, phải chịu sự thống khổ như thế nào?
Nội tâm mọi người rung động, người tu ma, công pháp càng mạnh thì càng nguy hiểm. Thậm chí, cho dù tu hành thuận lợi cũng sẽ sinh ra ma tính.
Mạc Khuynh Thành lộ ra vẻ nghiêm túc, hai tay nàng ngưng tụ cổ ấn, vầng sáng quanh người rực rỡ, từng huyễn ảnh xuất hiện, không phân rõ Mạc Khuynh Thành nào là thật.
Đùng...
Thân ảnh áo bào đen đạp một cái, trời đất như có ma lôi giáng xuống, ma uy ngập trời càn quét chiến đài Chu Tước, mỗi bước đạp ra của hắn làm khí thế trở nên càng thêm đáng sợ.
Trong lòng Tần Vấn Thiên căng thẳng, ánh mắt quét qua ánh sáng lạnh lẽo kia. Bất kể người nào cũng đều không được phép thương tổn Mạc Khuynh Thành.
Mọi người nhìn chằm chằm chiến đài Chu Tước, đây là cuộc chiến đấu cuồng bạo nhất cho tới thời khắc này.
Ma uy ngập trời bao phủ trời đất, huyễn ảnh của Mạc Khuynh Thành càng ngày càng nhiều.
Ầm ầm!
Rốt cục, người mặc áo bào đen phát động công kích đáng sợ, ma uy hội tụ giữa trời đất giáng xuống, ma chưởng càn quét, thậm chí xuất hiện trường mâu đáng sợ, nghiền ép phóng ra ngoài. Mạc Khuynh Thành khẽ kêu một tiếng, lửa Lưu Ly đột nhiên nổ tung, phát ra sắc thái hoa mỹ trên chiến đài Chu Tước.
Bành...
Thanh âm va chạm đáng sợ truyền ra, mọi người chỉ thấy hai thân ảnh kề nhau, sau đó thân thể Mạc Khuynh Thành bay ra ngoài, người mặc áo bào đen vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Mạc Khuynh Thành phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Chỉ thấy nàng ngồi xếp bằng, nuốt vào một viên đan dược, quang hoa Tinh Hồn bao phủ thân thể, khôi phục khí tức của nàng. Người mặc áo bào đen không hề động, từng giọt máu tươi rơi xuống, áo bào đen vẫn phủ trên người hắn như cũ.
- Ngươi thắng rồi.
Mạc Khuynh Thành thấp giọng nói, nhìn người mặc áo bào đen, chỉ thấy thần sắc của nàng không có bất kỳ sắc thái nào, xoay người rời khỏi chiến đài Chu Tước.
Mạc Khuynh Thành cũng rời đi nhưng cuộc chiến đấu này lại để lại cho người ta ấn tượng sâu sắc. Bất luận là người mặc áo bào đen hay Mạc Khuynh Thành đều rất cường đại.
Người mặc áo bào đen không lựa chọn tiếp tục khiêu chiến, lần này, nàng trực tiếp thay thế vị trí của Mạc Khuynh Thành, xếp vào mười vị trí đầu, Mạc Khuynh Thành thua một trận, bị loại khỏi mười vị trí đầu, đứng thứ mười một.
Còn lại mười lăm người sau cùng, năm người phía sau là Mạc Khuynh Thành, Vương Tước, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, Lý Ngọc.
Thiên Tuyệt minh Lý Ngọc không có lựa chọn, hắn chỉ có thể khiêu chiến Yến Thành, kết quả thua trận, xếp hạng thứ mười lăm Thiên Mệnh bảng.
Yến Thành khiêu chiến Hoa Thiếu Khanh, thua, xếp trí thứ mười bốn Thiên Mệnh bảng.
Hoa Thiếu Khanh đánh thua Vương Tước, xếp thứ mười ba Thiên Mệnh bảng.
Người sau khiêu chiến người trước, đương nhiên có rất ít người có thể chiến thắng.
Lúc này đến phiên Vương Tước, hắn tạm thời xếp thứ mười hai, người xếp trên hắn đều là những nhân vật vô cùng đáng sợ.
Mạc Khuynh Thành chiến đấu với người mặc áo bào đen, đã để lại cho người ta ấn tượng sâu sắc. Cuối cùng, người mặc áo bào đen chiến thắng Mạc Khuynh Thành, bất luận Vương Tước cùng ai chiến đấu cũng không nắm chắc phần thắng.
Trên chiến đài Chu Tước, ánh mắt Vương Tước như thần binh sắc bén, đôi mắt của hắn quét về phía mười một người còn dư lại kia, Vương Tước hắn nhất định phải bước vào mười vị trí đầu, nhất định.
Muốn bước vào mười vị trí đầu, cần phải chiến thắng mười người Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, Vương Thương, Tần Chính, Vân Mộng Di, Mộ Phong, Tần Vấn Thiên và người mặc áo bào đen.
Vương Tước lúc trước xếp thứ sáu Thiên Mệnh bảng, bây giờ, sao có thể ngay cả mười vị trí đầu cũng không vào được. Như vậy, mặt mũi Vương Tước hắn biết để ở đâu.
Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, Vương Thương, bị hắn trực tiếp loại bỏ. Tần Chính, người này thần bí không thể đoán được. Vân Mộng Di cũng thần bí. Mộ Phong, đứng thứ bảy Thiên Mệnh bảng, ở sau hắn một bậc nhưng lại am hiểu độc tố, là người mà hắn không muốn trêu chọc.
Tần Vấn Thiên, sức lực cường đại, phòng ngự lớn mạnh. Người mặc áo bào đen, công pháp bá đạo không gì sánh được.
Nếu nhất định phải lựa chọn một người vậy thì hắn lựa chọn Tần Vấn Thiên.
Ánh mắt của Vương Tước như thần binh, xuyên thấu tất cả rơi xuống trên người Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên dường như có cảm giác, ngẩng đầu nhìn về phía Vương Tước.
- Lên đây đi.
Vương Tước thản nhiên nói, Tần Vấn Thiên đạp một cái, trong nháy mắt bay lên chiến đài Chu Tước.
Xem ra, hắn vẫn bị người ta cho rằng hắn là quả hồng mềm dễ nắm trong tay.
Vương Tước chọn hắn.
- Ngươi sẽ là hòn đá kê chân để ta bước vào mười vị trí đầu Thiên Mệnh bảng. Trận chiến này, ngươi không có bất kỳ hy vọng nào.
Vương Tước bạo phát Tinh Hồn, trên người có luồng sáng chói mắt lấp lánh, thân thể hắn lại phủ thêm một tầng áo giáp thần binh lại như không phải thần binh.
Bàn tay hắn cũng giống như thần binh sắc bén.
Vương Tước của Vương gia thành Binh Châu, cả người tựa hồ như được đúc bằng thần binh, như vậy, sự công kích và phòng ngự của hắn đều sẽ vô cùng đáng sợ.
- Sở dĩ chọn lựa ngươi là vì cho dù là công kích hay phòng ngự, ta đều sẽ nghiền ép ngươi, ngươi sẽ không có một cơ hội nào.
Vương Tước bước ra, phóng thích khí tức sắc bén, trong mắt Vương Tước tràn đầy ý chí chiến đấu.
Hắn không thể thua, hắn không thể thất bại, trận chiến này hắn nhất định phải thắng, hắn có niềm tin tất thắng!
Mọi người nhìn Vương Tước, thần sắc rực rỡ. Có lẽ, sự lựa chọn của hắn là đúng, sức lực của Tần Vấn Thiên cường đại, phòng ngự lợi hại nhưng cả người Vương Tước giống như một món thần binh tuyệt thế, khoác áo giáp thần binh, cánh tay phụ thần binh, hắn sẽ không yếu hơn Tần Vấn Thiên!
Vương Tước muốn giẫm lên Tần Vấn Thiên, mạnh mẽ bước vào mười vị trí đầu của Thiên Mệnh bảng!