- Sư phụ của ngươi là ai?
Cường giả Trần gia lạnh lùng hỏi.
- Sư tôn của Đế mỗ là người sơn dã, hơn nữa Đế mỗ bất tài, không được đến một phần vạn chân truyền của sư tôn nên không dám rêu rao tên của ông ấy ở ngoài.
Tần Vấn Thiên vẫn chắp tay đứng, nhưng vì đã chiến thắng Trần Nguyên nên mọi người đều cảm giác người này cực kỳ bất phàm.
Hoàng triều Đại Hạ bao la mênh mông, cường giả như mây, ngoại trừ những thế lực cấp bá chủ ra thì còn không ít ẩn tu lánh đời với thực lực vô cùng cường đại. Thậm chí một số nhân vật mạnh mẽ ở trên bảng Thiên Cương dù có người đã rời khỏi Đại Hạ nhưng vẫn có người vẫn còn đi lại ở hoàng triều Đại Hạ. Hơn nữa hoàng triều Đại Hạ trải qua biết bao đời, mấy ai biết được có bao nhiêu cường giả đang ẩn danh kia chứ?
Tần Vấn Thiên nói hắn là truyền nhân của ẩn tu cũng không phải chuyện gì lạ.
Ví như Mộ Phong nọ cũng thế, đó là đệ tử của Độc Vương. Dù Độc Vương không phải thế lực bá chủ gì nhưng cũng không ai dám khinh thường, đệ tử của hắn đều là cao thủ dùng độc, các thế lực bá chủ lớn muốn mời chào bọn họ cũng khó.
- Vậy sao, nếu như vậy thì ta muốn nhìn thử xem rốt cuộc sư môn của ngươi ở phương nào đây.
Chỉ thấy cường giả Trần gia nọ phất phất tay, lập tức có một đám cường giả đồng thời tiến lên bao vây lấy Tần Vấn Thiên. Những người này ngạo nghễ đứng trên không trung, chia ra các hướng, cơ hồ muốn vây kín toàn bộ đường lui của Tần Vấn Thiên. Đột nhiên có một luồng khí thế mạnh mẽ quét mạnh ra xung quanh, bao trùm lấy Tần Vấn Thiên, uy nghiêm khủng bố nọ gào thét phóng về phía Tần Vấn Thiên.
Hoàng triều Đại Hạ tuy có nhiều ẩn tu, nhưng nếu là người cực kỳ nổi danh thì đều sẽ tu hành một số công pháp thần thông đặc thù nào đó, coi như tuyệt học của bọn họ. Giống như độc của Mộ Phong rất dễ dàng nhận ra. Chỉ cần ép Tần Vấn Thiên dùng tới tuyệt học độc môn của mình là sẽ biết được sư môn của hắn là người phương nào ngay.
Đương nhiên, Trần gia lấy lý do này để vây giết Tần Vấn Thiên đương nhiên cũng là biết nếu đánh một chọi một thì không lại Tần Vấn Thiên, sợ mất mặt mũi mới tìm lý do để có thể xông lên đánh hội đồng.
Tần Vấn Thiên đứng trên lưng đại bàng, nhìn chằm chằm đám người trên không trung kia, có năm vị cường giả Thiên Cương cảnh tầng hai cùng tiến lên. Nháy mắt đã có một luồng uy áp cuốn phăng ra.
- Ầm.
Trọng lực đáng sợ đè ép xuống người, giống như bị một ngọn núi lớn đè nặng lên vai. Một người bước ra, tay vung lên, lập tức có một toà Cổ Phong xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn ta. Cổ sơn này đúng là Võ Mệnh Thiên Cương của kẻ đó..
Lại có một người hai mắt đột nhiên trở nên vô cùng thâm thuý, giống như trong mắt hắn ta có một ngọn lửa âm u bùng lên muốn đốt cháy ánh mắt của Tần Vấn Thiên.
Còn có thêm một người khác tiến lên, mỗi một bước đi khiến cho cả không trung đều chấn động, một cỗ sức mạnh ý chí bạo phát như muốn phá huỷ hết thảy mọi thứ, ép đến mức Tần Vấn Thiên không thở nổi.
Năm vị cường giả Thiên Cương cảnh đồng thời phóng về phía Tần Vấn Thiên, luồng uy áp này mạnh như thế nào khỏi nói cũng biết.
Nhưng Tần Vấn Thiên lại cười nhẹ như không, chỉ thản nhiên đứng đó, bình thản dõi mắt nhìn năm cường giả trên không trung.
- Ầm!
Chỉ thấy một chưởng ấn hoả diễm ầm ầm đập xuống người Tần Vấn Thiên, đồng thời cỗ uy áp trọng lực cực mạnh kia càng cường đại hơn, Võ Mệnh Thiên Cương Cổ Phong ở trên không trung bay xuống đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên, muốn tấn công từ đỉnh đầu, nếu bị đánh trúng thì nhất định sẽ bị giết ngay tại chỗ.
Năm vị cường giả đều dốc hết thần thông, hỏa long bay lượn, chưởng ấn ngập trời, Cổ Phong giáng xuống…. Chỉ trong thoáng chốc mà Tần Vấn Thiên giống như bị bao cơn sóng dữ bao vây, có thể bị phá hủy bất kỳ lúc nào.
Tần Vấn Thiên vẫn mỉm cười ngẩng đầu lên, chỉ thấy hắn bước ra, không màng đến tấn công bạo loạn đang phóng tới mà chỉ bay thẳng lên không trung.
Hai tay nắm lại, nháy mắt trong hai nắm đấm của Tần Vấn Thiên tựa như có ngọn lửa bùng lên, sức mạnh huyết mạch phun trào.
Luồng sức mạnh huyết mạch này giống như muốn bốc cháy, khiến toàn thân Tần Vấn Thiên bị bao phủ bởi một quầng sáng vô cùng đáng sợ, thoạt nhìn có vẻ rất yêu dị.
Chưởng ấn cùng Cổ Phong đập xuống, Tần Vấn Thiên giơ tay lên, song chưởng đánh ra, tay trái đánh về phía chưởng ấn hoả diễm, tay phải thì trực tiếp điểm lên Võ Mệnh Thiên Cương Cổ Phong kia.
- Răng rắc!
Một tiếng giòn giã vang lên, Cổ Phong hình như xuất hiện vết nứt, sau đó nhanh chóng lan ra xung quanh. Người có được Võ Mệnh Thiên Cương này lập tức phun máu tươi ra, sắc mặt cũng tái đi, muốn thu Võ Mệnh Thiên Cương lại.
Tần Vấn Thiên chuyển mắt nhìn hắn ta, giống như đang chế giễu sự ngu xuẩn của hắn. Vừa rồi hắn đã bóp nát Võ Mệnh Thiên Cương của một người mà tên này còn dám trực tiếp dùng Võ Mệnh Thiên Cương để tấn công hắn, chẳng lẽ chán sống rồi hay sao.
Ầm….
Lại một tiếng nổ mạnh vang lên, Võ Mệnh Thiên Cương Cổ Phong kia lập tức nát bấy, sắc mặt người nọ trở nên trắng bệch, lại thêm một Võ Mệnh Thiên Cương nữa bị một kích phá nát, lực tấn công kia rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào đây?
Lực chi võ đạo ý chí của Tần Vấn Thiên hiện tại cùng với yêu chi võ đạo ý chí đều đã tiến vào cảnh thứ hai, không còn là sơ cảnh nữa, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Lại thêm sức mạnh huyết mạch vừa có thêm một loại năng lực khác, tấn công phòng thủ đều được tăng thêm một cách hoàn mỹ. Thậm chí khi huyết mạch của hắn thiêu đốt toàn diện thì có thể trực tiếp vượt cấp.
Huống hồ gì trong nguyên phủ của Tần Vấn Thiên có ẩn chứa sức mạnh thần nguyên, dù chỉ là một kích bình thường nhưng cũng sẽ có lực sát thương rất mạnh, cho dù là cường giả Thiên Cương cảnh tầng ba cũng chưa chắc đã chịu được, cho nên Võ Mệnh Thiên Cương của hắn sao có thể không bị bóp nát được kia chứ.
Ngay trong khoảng khắc Tần Vấn Thiên bóp nát Võ Mệnh Thiên Cương thì các đòn tấn công khác đã phóng tới. Hắn cười lạnh một tiếng, vung tay lên, lại một luồng kiếm quang sáng chói xẹt qua không trung, chém nát hết thảy mọi thứ.
- Không thể tiếp tục Võ Mệnh Thiên Cương tấn công nữa.
Năm người đều nảy suy nghĩ này trong đầu, nếu dùng Võ Mệnh Thiên Cương trực tiếp tấn công Tần Vấn Thiên thì chắc chắn sẽ bị phá vỡ.
- Đại Nhật Phổ Chiếu chi thuật.
Một người nổi giận gầm lên, lập tức năm người còn lại đều chia nhau phóng về năm hướng khác nhau, tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn điên cuồng vận chuyển. Trong phút chốc, trên người cả năm đều phóng ra ánh sáng vô cùng chói mắt, chiếu khắp không trung, sau đó toàn bộ phóng về phía Tần Vấn Thiên. Chỉ trong nháy mắt uy thế đáng sợ kia ập đến giống như muốn bao phủ thiêu Tần Vấn Thiên thành tro bụi.
Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn đánh ra một chưởng phá vỡ Võ Mệnh Thiên Cương của một cường giả, trong không trung chợt xuất hiện một móng vuốt màu vàng sắc bén, chỉ trong nháy mắt đã nắm chặt lấy một vị cường giả Thiên Cương cảnh tầng hai.
- Diệt.
Tần Vấn Thiên lạnh giọng phun ra một từ, móng vuốt màu vàng lập tức bóp mạnh, trong chớp mắt đã giết chết kẻ kia. Bốn người còn lại thấy vậy thì đều kinh hãi vô cùng, nhưng lúc này bọn họ đã không còn đường lui, chỉ có thể thiêu đốt toàn bộ huyết mạch Đại Nhật, cùng nhau lao về phía Tần Vấn Thiên, giống như có một mặt trời đỏ chói chang trực tiếp xuất hiện trên người Tần Vấn Thiên, muốn thiêu đốt hủy diệt cơ thể Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được luồng nhiệt khí nóng rực vô cùng kinh khủng trên người, toàn thân tựa như muốn bốc cháy. Luồng nhiệt khí kia trực tiếp thẩm thấu vào cơ thể hắn, phá huỷ cơ thể hắn từng chút một.
Lúc này, huyết mạch của hắn càng thêm cuồng bạo, chỉ thấy từng giọt máu thẩm thấu ra lòng bàn tay, máu tươi chảy ra ẩn chứa một cỗ khí tức cực kỳ đáng sợ.
- Ầm ầm!
Hai chưởng ấn đồng thời phóng mạnh ra từ tay Tần Vấn Thiên, đập vào người hai cường giả nhanh như chớp. Tốc độ của chưởng ấn quá nhanh nên căn bản không kịp né tránh, nhưng thoạt nhìn uy lực có vẻ như không lớn lắm.
Ngay khoảng khắc hai người bị đánh trúng thì lập tức kêu gào đau đớn, mọi người nhìn qua thì thấy toàn thân của bọn họ giống như bị rút hết sinh cơ, rơi nhanh xuống từ trên không trung.
Hai người còn lại đều tỏ vẻ hoảng hốt muốn lùi về sau, nhưng Tần Vấn Thiên sao có thể dừng tay. Lại thêm hai giọt máu tươi rơi xuống bàn tay, chưởng ấn màu máu đã lập tức phóng ra, đập vào lưng của họ. Cũng giống như khi nãy, hai người này cũng bị giết chết chỉ trong chớp mắt.
Huyết mạch trong cơ thể Tần Vấn Thiên vẫn còn đang sôi trào, một luồng nhiệt khí nóng bỏng hoá thành hỏa diễm trực tiếp phân tán ra quanh người hắn, đây là sức mạnh của ngọn lửa được tạo ra bởi tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn đánh vào cơ thể hắn, nay bị huyết mạch của hắn bức ra, không để chúng huỷ diệt cơ thể của hắn.
Thân thể chợt loé, Tần Vấn Thiên chuẩn bị đi lấy chiến lợi phẩm của mình, nhưng tên trung niên của Trần gia kia bất chợt tấn công. Tần Vấn Thiên cười lạnh với hắn ta, một giọt máu tươi rơi vào lòng bàn tay, bàn tay thoáng chốc hoá thành màu máu, chậm rãi với về phía trước. Người nọ thấy vậy thì biến sắc, điên cuồng lùi lại, không dám liều.
Tần Vấn Thiên cười khẩy, bàn tay vung lên, chớp mắt thì nhẫn thần văn trên người của năm tên kia đều bị lấy đi.
Lại thấy thân ảnh của hắn loé lên, chớp mắt thì hắn đã quay lại thản nhiên chắp tay đứng trên lưng đại bàng, toả ra khí thế không ai sánh nổi.
- Người này mạnh thật!
Mọi người nhìn chằm chằm bóng dáng của Tần Vấn Thiên. Có thể dễ dàng giết chết năm vị cường giả cùng cảnh giới, lại còn là cường giả đích hệ tu hành tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn của Đại Nhật Trần gia, sức chiến đấu của người này đúng là thuộc cấp bậc yêu nghiệt, huống hồ gì hắn còn chưa từng phóng Võ Mệnh Thiên Cương của mình ra.
Đám người Âu Dương Cuồng Sinh cũng khá kinh ngạc, còn vẻ mặt của đám người bên Vương gia thì lại sa sầm xuống, rõ ràng bọn họ đã đánh giá sai người này, thực lực của kẻ này rất mạnh, sư môn của hắn đương nhiên cũng không hề tầm thường.
Sắc mặt khó coi nhất đương nhiên là tên cường giả của Trần gia kia, ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:
- Thứ lúc nãy ngươi vừa sử dụng là Huyết Chi Chú Ấn đúng không?
Huyết Chi Chú Ấn là một trong chín tuyệt học đã thất truyền của Đại Hạ, dùng máu vẽ chú ấn, người bị đánh trúng sẽ bị ăn mòn máu thịt trong chớp mắt, hoá thành xương khô. Mặc dù ấn pháp của Tần Vấn Thiên hơi khác một chút, nhưng vẫn cực kỳ giống với Huyết Chi Chú Ấn. Thuật này rất khó tu tập, có yêu cầu rất cao đối với huyết mạch.
- Ngươi không cần biết để làm gì.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Các hạ giết chết cường giả của Trần gia ta, lại còn vô lễ như thế, dù sư môn có là ai đi chăng nữa thì e là người của Trần gia ta cũng phải lĩnh giáo đôi điều mới được.
Gã cường giả Trần gia kia lạnh lùng nói, khi hắn ta nói thì đã có vài kẻ đứng bên cạnh rời khỏi, rõ ràng là muốn về báo lại với gia tộc..
- Đã nghe danh Trần Vương từ lâu, hạng hai sáu năm, Đế mỗ đã bỏ lỡ cuộc chiến bảng Thiên Mệnh ba năm trước, hôm nay vừa đến Thiên Cương cảnh, đương nhiên không thích hợp để tranh giành trên bảng Thiên Mệnh, nếu như thế thì không thể làm gì khác hơn, đành phải thỉnh giáo thiên kiêu Trần gia ở ngay nơi hoàng triều cổ này vậy.
Tần Vấn Thiên phất tay, thân thể bay lên rồi đáp xuống một cây cột khác, đại bàng vỗ cánh bay đến bên cạnh hắn, ở trên không nhìn xuống dưới.
Đám người Âu Dương Cuồng Sinh đều di chuyển, nhanh chóng đáp xuống những cây trụ khác, trong mắt mọi người đều loé lên tia sáng, xem ra hôm nay có trò vui để xem rồi. Người này lại dám đi châm chọc Trần Vương là lão nhị ngàn năm.
Chuyện xảy ra ở hoàng triều cổ nhanh chóng được truyền ra ngoài, không ít cường giả đều tới xem. Cường giả của Thạch gia, Thiên Tuyệt minh và Hoa gia cũng chạy đến đây.
Nhất thời, hoàng triều cổ Đại Hạ dường như lại bị mây gió kéo đến giăng kín, mà người gây ra đợt sóng gió lần này là một thanh niên họ Đế trước kia chưa từng nghe tiếng tăm gì, tuyệt học hắn am hiểu thì lại là Huyết Chi Chú Ấn, một trong chín tuyệt học của Đại Hạ!