Diệp Không Phàm lạnh lùng hừ một tiếng, bàn tay khẽ động, sau đó tức khắc đánh tới phía Tần Vấn Thiên, đồng thời, bên trên hai vị Võ Mệnh Thiên Cương dung hợp phía sau hắn, một cái chưởng ấn Lôi Thần vô cùng khổng lồ đánh về phía Tần Vấn Thiên, hư không rung lên, mới chỉ trong khoảnh khắc, trời đất chấn động, cả người Tần Vấn Thiên đều bị lôi đình bao phủ, hắn nắm chặt đại chưởng ấn lôi đình trong giây lát, giống như nắm lấy cả mảnh hư không này.
Trong mắt Diệp Không Phàm hiện ý cười buốt lạnh, ánh mắt của hắn khi nhìn Tần Vấn Thiên giống như là đang nhìn người chết.
Người bên dưới nhìn thấy chưởng ấn lôi đình này, trong lòng đầy kinh ngạc, xem ra cách biệt về thực lực giữa hai người cũng không nhỏ, tên Tần Vấn Thiên này không chết cũng phải trọng thương.
Trong mắt Lý Hàn U hiện lên vẻ miệt thị, nếu như Tần Vấn Thiên chỉ có một chút thực lực thế này, không khỏi thật khiến cho người ta phải xem thường, ném hết mặt mũi của Trượng Kiếm tông, ngày trước lại còn dám từ chối lời mời của Mai Sơn kiếm chủ, cũng là sư phụ nàng, quả thực là ngông cuồng đến mức không biết tốt xấu.
- Grào! Một tiếng gầm giận dữ rung trời vang lên, gần như ở cùng lúc đó, bàn tay Diệp Không Phàm lại mãnh liệt chuyển động, trong phút chốc, kiếp lôi như đánh nát toàn bộ không gian, khí lưu hủy diệt tàn phá khắp cả đất trời, xé rách hết thảy.
Song gần như ở cùng lúc đó, mọi người chỉ thấy trong hư không xuất hiện một con yêu thú, chính là Đế Yêu Võ Mệnh Thiên Cương, sau khi nó gầm lên một tiếng, thân hình khổng lồ lập tức bảo vệ Tần Vấn Thiên, mặc cho lực lượng lôi đình đánh vào thân thể nó, hẳn là lớp phòng ngự của nó rất mạnh, luồng lực lượng hủy diệt kia cũng không cách nào phá hủy được.
Tần Vấn Thiên thấy nụ cười của Diệp Không Phàm cứng đờ, thoáng cái hắn đưa tay túm một cái, Đế Yêu tinh hồn lại lao về phía trước cùng hắn, tương tự với thuật thần thông mà Diệp Không Phàm vừa mới sử dụng.
- Làm sao có thể thế được!
Sắc mặt Diệp Không Phàm đanh lại, trong đôi đồng tử như có từng tia chớp nổ bắn ra, nhưng giờ phút này cả không gian lại thoáng rung lên trong tích tắc, giống như bị một luồng lực lượng túm được, đúng là giống hệt với thuật thần thông của hắn, Tần Vấn Thiên lại có thể học được chỉ trong nháy mắt, đây căn bản là chuyện không thể xảy ra?
Chẳng qua là uy lực hủy diệt của lôi đình đổi thành luồng lực lượng cổ yêu vô cùng mạnh mẽ.
- Ầm!
Tần Vấn Thiên nắm chặt bàn tay trong giây lát, hư không rung động, một luồng nhịp đập kinh khủng phá tan hết thảy, đánh vào người Diệp Không Phàm, chỉ thấy huyết mạch của Diệp Không Phàm như gào thét lên, thật giống như có thần lôi vô tận hung mãnh đánh ra, phá hủy lực lượng hư vô kia, chỉ thấy mái tóc dài của hắn tung bay, một đầu tóc đen, lại hóa thành màu tím.
- Lôi đình võ đạo ý chí đại viên mãn.
Trên gương mặt mọi người hiện lên vẻ sắc bén, Diệp Không Phàm với cảnh giởi Thiên Cương tầng bảy đỉnh phong, lôi đình võ đạo ý chí nhị cảnh cũng đạt đến đại viên mãn rồi, quả nhiên là hắn thiên phú kinh người về phương diện lôi đình, không hổ là huyết mạch kiếp lôi, thân thể thiên lôi.
Mái tóc tím tung bay của Diệp Không Phàm trở nên càng thêm điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, lực lượng phong lôi cuốn lấy thân thể của hắn, lực công kích của hắn mạnh một cách khủng khiếp, sao có thể không tu hành về phương diện tốc độ, vì vậy hắn tu hành cả phong chi võ đạo ý chí, nhất cảnh là tốc độ, nhị cảnh là phong cắt, khi tốc độ trở nên nhanh hơn, cơ sở lực công kích cũng có thể tăng lên.
Như vậy thời điểm hắn mặt đối với đối thủ, mới có thể không lo đối phương lợi dụng ưu thế tốc độ để chạy trốn, năng lực công kích tối cao cộng thêm tốc độ cực nhanh, là một loại phối hợp vô cùng hoàn mỹ, có võ tu lại yêu thích phòng ngự hơn, chẳng qua Diệp Không Phàm hắn không có, thứ hắn theo đuổi chính là loại công kích mạnh nhất.
- Ngươi tu hành loại thần thông mô phỏng?
Diệp Không Phàm đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi cho là hữu dụng, song khi đối diện với lực lượng tuyệt đối, hết thảy đều trở nên vô ích.
Diệp Không Phàm vừa dứt lời, một cây trường mâu màu tím tỏa sáng lấp lánh chậm rãi xuất hiện, trên thanh trường mâu này tràn ngập uy năng hủy diệt, cũng chính là một Võ Mệnh Thiên Cương của hắn.
Mọi người chỉ thấy trên người Lôi Đình Cự Nhân phía sau Diệp Không Phàm có ánh sáng kiếp lôi đánh xuống, trường mâu bị hắn giữ chặt trong lòng bàn tay, đồng thời Phong Chi Dực xuất hiện, bốn Võ Mệnh Thiên Cương như tiến hành tổ hợp, hóa thành Lôi Đình Sát Thần chân chính, trấn thủ phía sau Diệp Không Phàm, những người có cảnh giới Thiên Cương tầng bảy bình thường, sợ rằng cũng không chịu nổi một kích này của hắn.
- Để ta cho ngươi xem thử cái gì gọi là tổ hợp Võ Mệnh Thiên Cương hoàn mỹ, ngươi chết, cũng đáng để tự hào rồi!
Diệp Không Phàm lạnh nhạt nói, mọi người phía dưới đều thầm cảm thán, tổ hợp bốn Võ Mệnh Thiên Cương kia tạo thành Lôi Đình Sát Thần, quả thật khiến cho người ta cảm giác vô cùng đáng sợ.
- Ngươi nói nhảm nhiều quá đấy!
Tần Vấn Thiên khẽ quát một câu, ngay sau đó Võ Mệnh Thiên Cương của hắn cũng lập tức hiện lên, Đế Yêu Võ Mệnh Thiên Cương, cầm trong tay Thiên Chuy Võ Mệnh Thiên Cương, nổi giận gầm lên một tiếng, hư không chấn động, tràn ngập lực lượng vô tận, tổ hợp Đế Yêu và Thiên Chuy, là tổ hợp giữa yêu và lực, lực lượng đáng sợ đến tột độ.
Trong tay Thụy Mộng Thiên Cương xuất hiện một thanh Phương Thiên Họa Kích, đứng ở bên trái Tần Vấn Thiên, Vương Giả Chi Kiếm, bay lơ lửng ở ngay chính giữa, tổ hợp thành đội hình bộ ba công kích.
- Ta có tu vi Thiên Cương tầng bảy, Võ Mệnh Thiên Cương của ngươi, làm sao so được với ta? Đánh nát nó!
Diệp Không Phàm chợt quát một tiếng, tổ hợp Võ Mệnh Thiên Cương tạo thành Lôi Đình Cự Nhân lập tức gào thét, trường mâu hủy diệt màu tím hung mãnh lao ra, lực lượng kiếp lôi liên tục đánh xuống như muốn phá hủy hết thảy, tất cẩ mọi người chỉ thấy phía trước xuất hiện một luồng sáng màu tím, lập tức lao thẳng về phía Tần Vấn Thiên.
- Grào! Grào! Grào!
Đế Yêu ngửa mặt lên trời giận dữ gào thét, cầm Thiên Chuy trong tay, chân dẫm trên hư không, đột ngột phóng ra, tích chứa uy năng vô tận, tu sĩ võ mệnh Võ Mệnh Thiên Cương hoàn toàn bị võ tu khống chế, có thể phát ra công kích thần thông giống như võ tu, một một búa này giáng xuống, dường như bầu trời cũng muốn vỡ nát, trực tiếp va chạm với trường mâu lôi đình của đối phương.
Loạn khí lưu hủy diệt này tràn ngập khắp cả đất trời, Đế Yêu tinh hồn lại lui bước chân, loại lực lượng tối cao này vẫn bị đẩy lui, nhưng Vương Giả Chi Kiếm lại giận dữ thét gào, đâm thẳng về phía trước, Thụy Mộng Thiên Cương mang theo Phương Thiên Họa Kích hung bạo giết tới, vây quét tổ hợp Võ Mệnh Thiên Cương của đối phương, trong khoảnh khắc trên hư không lại hiện ra một trận đại chiến điên cuồng của Võ Mệnh Thiên Cương, ai cũng không yếu thế, càng đấu lực lượng lại càng ngang bằng.
- Võ Mệnh Thiên Cương của ngươi quá yếu, nếu như ta đến cảnh giới của ngươi, sợ rằng chỉ cần một kích là có thể khiên cho Võ Mệnh Thiên Cương của ngươi tan tành.
Tần Vấn Thiên đứng ở trên hư không, vừa khống chế Võ Mệnh Thiên Cương chiến đấu vừa lên tiếng châm chọc, vẻ mặt Diệp Không Phàm liên tục thay đổi, trước đó hắn đã nói mấy lời ngông cuồng, hắn cao hơn Tần Vấn Thiên hai đại cảnh giới, hiển nhiên là Võ Mệnh Thiên Cương của hắn cũng phải mạnh hơn, nhưng mà hiện tại hắn vãn không áp chế đối phương được.
Bốn Võ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên không giống với những người khác, trên mỗi một Võ Mệnh Thiên Cương đều tích chứa lực lượng đặc biệt, hơn nữa còn vô cùng chân thật, cứ như là Nguyên Phủ và Tinh Thần Nguyên Lực cùng thai nghén ra chúng mới khiến chúng mạnh hơn.
- Xem ra tinh hồn củaVấn Thiên có thể áp chế Diệp Không Phàm một cách toàn diện.
Nhân Hoàng cười nhạt mà nói, mặc dù Tề vương không muốn thừa nhận, nhưng đây quả đúng là sự thật, nếu không, Võ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên sẽ không có lực phá hoại mạnh đến mức ấy, để rồi có thể chống lại Võ Mệnh Thiên Cương của Diệp Không Phàm.
- Hàn U, có vẻ như người này mạnh hơn ngươi nói.
Bên phía Lý tộc, nhị gia gia của Lý Hàn U chậm rãi lên tiếng, khiến cho vẻ mặt Lý Hàn U hơi sựng lại, quả thật là tên Tần Vấn Thiên này rất lợi hại, nếu như phải đối mặt với Tần Vấn Thiên, nàng cũng không dám chắc là mình có thể giành chiến thắng.
Thật ra thì đây là do tâm lý của Lý Hàn U quấy phá, không muốn thừa nhận việc bản thân không bằng người, nếu như giờ phút này người chiến đấu với Diệp Không Phàm là một gã cường giả Thiên Cương cảnh tầng bảy, có lẽ nàng sẽ thản nhiên tự thấy rằng mình không thể nào chiến thắng được đối phương, nhưng trùng hợp là hiện tại cảnh giới của Tần Vấn Thiên cũng giống như nàng, trong nội tâm của nàng lại xuất hiện một mối suy tư, làm sao nàng có thể thừa nhận chính mình không bằng Tần Vấn Thiên được chứ!
Khí lưu trong hư không vẫn bạo loạn như cũ, Võ Mệnh Thiên Cương điên cuồng giằng co, Tần Vấn Thiên và Diệp Không Phàm vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, quan sát đối phương, sát khí bay lên vùn vụt.
- Tần Vấn Thiên, ta thừa nhận thực lực của ngươi không tệ, nhưng mà ngươi khiêu chiến ta, là ngươi tự tìm đường chết, hôm nay, vẫn là không còn đường sống, vừa nãy, cũng chỉ là chơi đùa một chút với ngươi mà thôi.
Diệp Không Phàm lạnh lùng cất tiếng nói, trong mắt vẫn luôn lộ ra sự ngạo mạn và miệt thị rõ ràng, dĩ nhiên là hắn không hề chơi đùa, hắn vốn tưởng rằng với lực lượng bực này là đã đủ để giết chết Tần Vấn Thiên rồi, nhưng lại không làm được, hắn chỉ có thể dùng lực lượng càng mạnh hơn giết chết đối phương.
Bất kể có như thế nào, Tần Vấn Thiên phải chết là điều không thể nghi ngờ, đây là số kiếp đã định.
- Như nếu thực lực của ngươi cũng lợi hại như mồm mép của ngươi, thì chắc hẳn là Tử Lôi tông cũng khó có địch thủ rồi.
Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, tên Diệp Không này Phàm cũng chẳng chiếm được bất kỳ ưu thế nào, nhưng mỗi nói một câu mà tên này nói ra cứ như thể là Tần Vấn Thiên hắn chắc chắn phải chết, nếu đã như thế, tại sao cho tới bây giờ hắn vẫn còn không chết?
- Đây là một lần cuối cùng, kế tiếp, ta sẽ khiến ngươi chết vì lôi đình.
Diệp Không Phàm chậm rãi lên tiếng, huyết mạch lực lượng trong cơ thể lại bắn ra lần nữa, vô cùng mãnh liệt, lôi đình che khuất thân thể của hắn, từ trong lôi quang vô cùng chói mắt, Diệp Không Phàm vươn bàn tay ra, hắn còn rút ra cả một thanh trường mâu lôi kiếp.
Huyết mạch kiếp lôi, thân thể thiên lôi, đây là lực lượng mạnh nhất của hắn.
- Chịu chết đi!
Diệp Không Phàm vừa dứt lời, hắn chợt biến mất giống như một cơn gió, chỉ trong khoảnh khắc, hắn xuyên qua luồng khí lưu khủng khiếp tỏa ra từ cuộc chiến giữa Võ Mệnh Thiên Cương, lao xuống từ phía trên, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, chỉ thấy một luồng sáng màu tím lấp lánh lao vụt tới, chính là trường mâu lôi kiếp của Diệp Không Phàm, luồng sáng màu tím lấp lánh này như muốn hủy diệt hết thảy.
Tất cả mọi người đều thấy hãi hùng, một kích kia, đủ để giết chết Tần Vấn Thiên.
- Ầm!
Ánh sao lóe lên, Đấu Chuyển Tinh Di, Diệp Không Phàm giống như một luồng sáng tím đâm vào chỗ trống, cả người hắn chìm trong lôi điện màu tím, mái tóc cũng là màu tím, vô cùng oai hùng, nhìn từng luồng ảo ảnh kia, hắn cất tiếng nói với Tần Vấn Thiên:
- Để ta xem thử ngươi có thể tránh được mấy lần!
Dứt lời, Diệp Không Phàm lại tiếp tục tấn công, lại hóa thành luồng sáng tím, song ánh sao lại lóe sáng lên, Tần Vấn Thiên lại một lầ hóa thành ảo ảnh, mặc dù Diệp Không Phàm có phong chi ý chí, nhưng vẫn chậm hơn Đấu Chuyển Tinh Di, tuy vậy hắn cũng không hề nổi giận, loại thuật thần thông như thế này sẽ khiến Tần Vấn Thiên tiêu hao lực lượng rấ nhanh, sớm muộn gì cũng chỉ còn một con đường chết.
- Diệp Không Phàm!
Giờ phút này, giọng của Tần Vấn Thiên vang lên, Diệp Không Phàm ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ thấy trong mắt Tần Vấn Thiên lộ ra một luồng ánh sáng sát phạt.
- Ngày chết của ngươi, đến rồi!
Tần Vấn Thiên bình tĩnh lên tiếng, mặc dù thực lực của Diệp Không Phàm vượt ngoài dự liệu của hắn, nhưng kết cục vẫn sẽ phải chết.
Huyết mạch gầm thét, trong cơ thể Tần Vấn Thiên như có từng luồng huyết quang xuất hiện, luồng huyết quang đáng sợ này lại hóa thành một thanh huyết kích cực kỳ nguy hiểm, ẩn chứa yêu chi lực lượng vô cùng khủng bố.
- Oong!
Tần Vấn Thiên hóa thành ảo ảnh, rất nhanh, nhanh đến mức giống như là tia chớp, chính là lợi dụng tốc độ của Đấu Chuyển Tinh Di để phát động kích pháp, một kích đâm ra, như có âm thanh yêu thú gầm thét, một luồng Mộng Ma Huyễn Cảnh xông vào trong đầu Diệp Không Phàm, khiến cho khuôn mặt hắn run lên, lập tức trường mâu giơ lên rồi phóng ra, lôi quang lấp lánh, hủy diệt mọi thứ.
- Oành...
Hai người va chạm công kích, khí lưu hủy diệt tràn ngập khắp trời, tuy nhiên đều không thể làm đối phương bị thương, Tần Vấn Thiên tung ra một kích liền lui về, nhưng Diệp Không Phàm lại thấy ảo ảnh xuất hiện ở phía kia, nên đã nhanh chóng phóng tiếp thêm một kích, kèm theo tiếng gầm, có Mộng Ma Huyễn Cảnh.
Từng kích từng kích, giống như vô cùng vô tận, khí lưu hủy diệt tràn ngập khắp hư không, giờ phút này Diệp Không Phàm lại không dám khinh thường một chút nào, hắn chọn lựa phòng ngự, nếu tiếp tục công kích như thế, Tần Vấn Thiên sẽ không kéo dài được bao lâu, Tinh Thần Nguyên Lực cũng sẽ hao hết.
Huyết quang chắn mất hư không, Diệp Không Phàm cắn môi, chảy ra máu tươi, cố khiến cho đầu óc mình duy trì sự tỉnh táo, không bị Mộng Ma Huyễn Cảnh che lấp lý chí, trong màn huyết quang này xuất hiện rất nhiều bóng dáng của Tần Vấn Thiên, nhanh đến mức gần như không thể phân rõ người nào là thật.
- Hừ, nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn là hắn ta sẽ chết.
Hàn vương nhìn trận chiến trên hư không, lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng lúc này, Tề vương bất chợt nhíu chân mày, ngay sau đó... Một tiếng “phập” vang lên!
- Ầm!
Tề vương bỗng nhiên đứng dậy, một luồng uy thế kinh khủng thổi quét đất trời, khoảnh khắc mà ông cau mày lại, trên đầu Diệp Không Phàm, có một thanh Phương Thiên Họa Kích huyết sắc xuyên qua, nhìn thấy mà giật mình, Diệp Không Phàm trợn trắng mắt, gắt gao nhìn chằm chằm phía trước, thậm chí hắn còn không biết mình chết như thế nào, rõ ràng là phương hướng này không có công kích, tại sao lại có thể xuất hiện một kích tuyệt mệnh?