Mục lục
Thái Cổ Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi kết thúc mọi chuyện, mọi người đều lục đục trở về quán trọ. Thấy tất cả mọi người đều bình yên vô sự thì Tần Vấn Thiên cũng an tâm hơn.

Thời gian sau đó Tần Vấn Thiên không đi ra ngoài, ngoại trừ thời gian tu hành thì đều bầu bạn ở bên cạnh Mạc Khuynh Thành. Thỉnh thoảng lại tìm cơ hội uống rượu nói chuyện phiếm với đám người Phàm Nhạc, đồng thời   cũng không quên việc tìm kiếm tin tức về Bạch Tình.

Hóa ra lúc trước khi đám người Phàm Nhạc ra khỏi Hoàng lăng thì đã tụ tập với nhau rồi lại đi thăm dò mấy bí cảnh ở Hoàng Triều Đại Hạ. Trong chuyến đi đó, có một lần bọn họ vô tình đi vào một tuyệt địa Ma Tượng Nhai, bên trong đó, mọi người gặp phải không ít nguy hiểm, thậm chí còn suýt nữa thì bỏ mạng bên trong, không đi ra ngoài được nữa. 

Lần đó Bạch Tình đã cứu bọn họ. Cho đến nay bọn họ vẫn không quên được cảnh tượng lúc đó, trước mặt là Ma tượng ngập trời, Bạch Tình đã thi triển Loạn Thiên Ma Công để chống lại Ma tượng. Chính trong phút đó, Bạch Tình muốn cứu bọn họ, muốn tranh thủ thời gian cho họ ra ngoài bình yên vô sự mà bản thân lại bị vây ở trong Ma Tượng Nhai, đến nay không rõ sống chết.

Sau khi nghe được tin tức này, Tần Vấn Thiên cực kỳ lo lắng, không biết an nguy của Tình nha đầu như thế nào rồi. Âu Dương đã từng nói, tuy Bạch Tình đi theo bọn họ xông xáo nhưng là người có tính cách rất lạnh lùng, không thích nói chuyện, hầu như không ai biết được trong lòng nàng ta đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được sự cô độc và áp lực trong nội tâm nàng. Sau đó, cho dù không phải là vì muốn cứu bọn họ, Bạch Tình cũng sẽ không đi ra khỏi Ma Tượng Nhai, nàng sẽ tiếp tục ở lại bên trong để theo đuổi sự ảo diệu, cho dù là phải mất mạng.

Vân Mộng Di là nữ tử, nên thấu hiểu tâm tư của Bạch Tình. Vân Mộng Di đã nói ra một câu nói làm cho Tần Vấn Thiên cảm thấy bất an trong lòng. Khi đó Vân Mộng Di đã nhìn chằm chằm vào mắt Tần Vấn Thiên và nói cho hắn biết, trong lòng Bạch Tình có ma chướng, có tâm ma. Nàng ta không ra khỏi đó được, nàng ta cũng xem nhẹ tính mạng của mình. 

Lời nói của Vân Mộng Di vẫn lượn lờ trong đầu Tần Vấn Thiên rất lâu, làm cho hắn rất khó chịu, có loại cảm giác ức chế không nói ra được.

Đương nhiên hắn biết rõ, việc này có liên quan đến những gì Tình nha đầu đã trải qua. Năm đó những gì Bạch gia làm với hắn cũng đã khiến cho Bạch Tình đi trên con đường cố chấp mà bắt đầu tu hành ma công. Trong khi đó công pháp Ma Đạo vốn làm cho người ta dễ dàng bị rối loạn tâm lí, khiến người ta nảy sinh tâm ma, có thể nói là tu hành cực kỳ khó khăn, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thì chẳng thể quay đầu lại được nữa. Nên tính cách của người tu ma thường cực kỳ cố chấp, cũng không ai gây ảnh hưởng và thay đổi được ý của họ.

Về sau gặp lại, ở trên chiến đài Thiên Mệnh Bảng, Bạch Tình đã cứng rắn thừa nhận công kích của Tần Vấn Thiên, thay mặt cha và tỷ tỷ Bạch Thu Tuyết xin lỗi Tần Vấn Thiên. Khi đó một tiếng Vấn Thiên ca ca đã giúp nàng giải tỏa được không ít áp lực tích tụ đè nén trong lòng bao nhiêu năm qua. Hơn nữa bản thân Tần Vấn Thiên đã sớm chẳng muốn tính toán gì với Bạch Thanh Tùng và Bạch Thu Tuyết nữa, từ đó tâm tính của Bạch Tình mới có dấu hiệu chuyển biến tốt hơn. Nhưng sau đó sư tôn của nàng lại chết thảm, Tần Vấn Thiên bị trọng thương khiến cho nha đầu này vướng vào ma chướng lần nữa. 

Nghĩ tới những năm tháng thiếu niên, nha đầu đơn thuần đáng yêu đã từng rất thích chạy theo phía sau mình gọi Vấn Thiên ca ca, Tần Vấn Thiên lại cảm thấy có chút khó chịu. Hắn muốn quay về Đại Hạ một chuyến, giải quyết chuyện Đại Hạ cũng như tìm lại nha đầu Bạch Tình kia.

Thời gian này Tần Vấn Thiên một mực tu hành nghiêm túc, không rời khỏi quán trọ một bước. Lý do không chỉ bởi vì lo lắng đám người Đế Thí trả thù mà còn do ngày đóTần Vấn Thiên được chính mắt nhìn thấy bốn vị nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại, bao gồm cả kẻ thù Đế Thí trong đó. Bất kỳ người nào trong đó đều là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa ngoài bốn người này cùng với nhân vật thiên kiêu của chín phái lớn ra thì còn có rất nhiều tuyệt đại thiên tài của các cổ quốc, giáo lớn khác tham gia. Do đó trong hành trình Tiên Võ Giới này, sự cạnh tranh sẽ rất kịch liệt, Tần Vấn Thiên hy vọng trong thời gian này, có thể cố hết sức gia tăng thực lực của mình càng mạnh càng tốt.

Tiên Võ Giới được người Hoàng Cực Thánh Vực ca tụng là nơi chôn xương thiên kiêu, đó không phải là lời nói láo. Không biết lần này sẽ có bao nhiêu nhân vật thiên kiêu bị đào thải, đến lúc đó tất cả các thiên kiêu sẽ phải bộc lộ ra tài năng của mình… 

Tiên Võ Giới nằm ở khu vực bên ngoài thành Tiên Võ, thành trì cổ xưa này được xây dựng dựa vào Tiên Võ Giới.

Cứ mười năm lại mở ra một lần, Tiên Võ Giới chính là một giới độc lập, nghe đồn chủ nhân của Tiên Võ Giới chính là một vị Tiên Nhân, là nhân vật sánh vai với tông chủ của Hoàng Cực Thánh Tông, là nhân vật tuyệt đại bá chủ trong Hoàng Cực Thánh Vực. Theo truyền thuyết thì đó là nhân vật có tu vi thực lực mạnh mẽ trên cả cảnh giới Thiên Tượng.

Còn có lời đồn cứ mười năm Tiên Võ Giới sẽ sàng lọc, chọn ra một đời thiên tài của Hoàng Cực Thánh Vực, để cho tất cả các nhân vật thiên kiêu còn sống đều sẽ có một cơ hội bước vào Tiên Võ Giới. Sở dĩ làm như vậy là bởi vì chủ nhân Tiên Võ Giới muốn tìm truyền nhân. 

Nói chung có rất nhiều lời đồn về Tiên Võ Giới nhưng trong đó cũng có một số được mọi người tin tưởng. Tuy nơi đây được xưng là nơi vùi xương thiên kiêu nhưng số lượng cường giả thiên tài nguyện ý xông vào Tiên Võ Giới vẫn nhiều vô số kể.

Đây là thời thịnh thế của toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực, sẽ không ai nguyện ý bỏ qua. Nơi chôn xương thiên kiêu ẩn giấu kỳ ngộ vô cùng quý, đã từng có bao nhiêu nhân vật tuyệt đại phong hoa nổi lên từ Tiên Võ Giới. Rất nhiều người từng được xếp hạng và khắc tên lên cổ bia bên ngoài Tiên Võ Giới đã thành lãnh tụ một Cổ tộc, là Nhân Hoàng của một cổ quốc hay giáo chủ một giáo lớn nào đó.

Lúc này bên ngoài Tiên Võ Giới, người đông nghìn nghịt, nhìn không tới cuối. Có thể nói khắp cả Tiên Võ Giới đều là người, mấy trăm dặm địa vực xung quanh đều là bóng người. 

Lần đầu tiên Tần Vấn Thiên thấy được khung cảnh long trọng như vậy. Hắn đã từng tham gia cuộc chiến tranh giành vị trí trên Thiên Mệnh bảng Hoàng Triều Đại Hạ và thấy nó đã đủ to lớn hùng vĩ, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh này ở Tiên Võ Giới thì mới thấy hai cái này không thể đánh đồng với nhau. Một là do nhân số của Hoàng Triều Đại Hạ không bằng Hoàng Cực Thánh Vực, ít hơn rất nhiều. Hơn nữa số lượng cường giả của Hoàng Triều Đại Hạ cũng kém xa Tiên Võ Giới, tinh thần thượng võ cũng không thể sánh bằng.

- Thật khiến người ta phải chấn động.

Phàm Nhạc mập mạp nhếch miệng nói, đám người bọn họ ngự không mà tới, khi nhìn xung quanh thì thấy trong hư không đều là người, mọi người đều đi về phía trước nhưng cũng không ai dám đi quá nhanh vì sợ va chạm với người khác. 

- Đại Hạ so với Hoàng Cực Thánh Vực thì chẳng khác gì chốn hoang tàn, khó trách những cường giả này không muốn tới Đại Hạ.

Âu Dương Cuồng Sinh khẽ nói một câu rồi cũng giật mình.

- Đại Hạ cũng từng rất hùng mạnh, chính là một trong ba hoàng triều lớn trong Hoàng Cực Thánh Vực, chẳng qua là sau này bị người ta ngấp nghé, bảo khố của Đại Hạ bị đánh cắp. Trải qua mấy nghìn năm, từng đời cường giả Đại Hạ đều trốn đi nên mới khiến Đại Hạ như bây giờ. 

Vân Mộng Di cảm thán một tiến, cái này như là một vòng tuần hoàn, nơi càng mạnh thì càng có nhiều thiên tài cường giả tràn vào, nơi yếu thì dù có sinh ra kẻ yêu nghiệt thì cũng không giữ được, nên càng ngày thực lực càng yếu.

Đây là một cái Kim Tự Tháp của võ đạo, tất cả người mạnh đều muốn trèo lên đỉnh Kim Tự Tháp. Hiện nay tất cả mọi người đều đang trên đường leo lên, bao gồm cả các thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Vực cũng là người đang trên đường mà thôi. Cho đến một ngày Hoàng Cực Thánh Vực không giữ được chân bọn họ nữa thì phía trước bọn họ sẽ là một vùng trời rộng lớn hơn.

- Có bao nhiêu người tới đây nhỉ, có thể số lượng hơn trăm vạn người, liệu Tiên Võ Giới có chứa được không? 

Phàm Nhạc bĩu môi nói.

- Đ a số đều là tới nhìn mà thôi, cũng có rất nhiều người đến đây để tiễn đưa, số lượng người bước vào Tiên Võ Giới được một phần mười đã là tốt lắm rồi.

Diệp Lăng Sương ở bên đáp lại nói: 

- Suy cho cùng thì người bình thường không dám bước vào Tiên Võ Giới, tình hình như vậy cũng đủ làm cho người bình thường biết khó mà lui.

- Cảm ơn mỹ nữ tỷ tỷ.

Phàm Nhạc nhìn Diệp Lăng Sương nói chuyện mà mắt chớp chớp, hai mắt híp lại lộ ra ánh sáng làm cho Diệp Lăng Sương không nói gì, nhưng thầm nghĩ trong lòng, không biết Tần Vấn Thiên kiếm ở đâu ra một gã bằng hữu bỉ ổi như vậy, thấy mỹ nữ là hai mắt liền phát sáng lên. Nhưng gần đây Diệp Lăng Sương cũng biết được một chút tính nết của Phàm Nhạc, dựa theo lời của mập mạp nói thì thích cái đẹp là bản chất trời sinh, mập mạp chỉ  có chút thích mà thôi. 

- Khuynh Thành, hành trình Tiên Võ Giới lần này, ngươi không nên đi vào.

Tần Vấn Thiên kéo tay Mạc Khuynh Thành, ánh mắt dịu dàng nói.

Mạc Khuynh Thành cười vui vẻ, khẽ nói: 

- Vì sao ta không thể vào chứ.

- Thiên phú mạnh nhất của ngươi là luyện đan, Tiên Võ Giới là nơi để tôi luyện võ đạo, mặc dù võ đạo của ngươi có yếu hơn một chút cũng không sao nhưng ta không hy vọng ngươi gặp một chút nguy hiểm nào.

Sao Tần Vấn Thiên lại không biết tâm tư của Mạc Khuynh Thành, nhưng vẫn dịu dàng nói, khiến nụ cười của Mạc Khuynh Thành càng đẹp, nàng gật đầu, nói: 

- Ừ, ta nghe lời ngươi, nhưng ngươi phải đồng ý với ta, nhất định phải cẩn thận trong Tiên Võ Giới.

- Yên tâm đi, dù ta bỏ được bản thân cũng không nỡ bỏ được ngươi.

Tần Vấn Thiên nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé của Mạc Khuynh Thành làm cho Mạc Khuynh Thành lộ ra một chút ngượng ngùng, trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên một cái rồi dịu dàng nói: 

- Đúng là miệng lưỡi trơn tru.

Lúc đầu Tần Vấn Thiên từng có ý nghĩ bảo Đế Thiên tới giúp mình nhưng sau đó nghĩ lại thì thấy mình vẫn nên đề phòng một chút. Đế Thiên là một thân thể khác của hắn, nếu như hắn có chuyện bỏ mình trong Tiên Võ Giới thì chí ít vẫn còn sống, bởi vậy Tần Vấn Thiên mới bỏ cái ý nghĩ này.

Cuối cùng đám người đi tới tới gần vị trí Tiên Võ Giới, chỉ thấy phía trước có từng hàng người áo trắng, như là người bên ngoài vậy. Bọn họ đứng xung quanh một tấm cổ bia khổng lồ, phía trên cổ bia có khắc ba chữ lớn Tiên Võ Giới lấp lánh rực rỡ. 

Tấm cổ bia này cao tới trăm mét, đó chính là bia Tiên Võ Giới, đồng thời cũng là lối vào Tiên Võ Giới.

Ở phía trước bia Tiên Võ Giới tầm trăm mét có tám mươi mốt cây cột đá, người đứng phía trước, hai mắt ai nấy đều lộ ra sự sắc bén, đây là đệ tử của các  giáo Cổ tộc lớn, trên người  tràn ngập khí thế, bộ dạng như muốn bước lên đó.

Chỉ thấy bóng ba vị sứ giả Tiên Võ Giới đứng thấp thoáng ở phía trên cổ bia Tiên Võ Giới, bọn họ đưa mắt nhìn qua đám người phía trước, ánh mắt có lực xuyên thấu đáng sợ. Bọn họ vừa liếc nhìn qua, là ai bị ánh mắt họ nhìn tới, bất kể là Thánh nữ giáo lớn hay là Hoàng tử cổ quốc đều trở nên yên lặng. Loại không khí yên tĩnh này không ngừng kéo dài, dần dần người trong đám đông im bặt, không còn âm thanh xôn xao nữa. Không gian trong vòng trăm dặm vô cùng yên tĩnh, chẳng qua là một màn này đã làm cho tim nhiều người đập rộn lên. 

- Ai có được Tiên Võ Lệnh thì người đó đi lên cột đá.

Phía trên cổ bia Tiên Võ Giới, một vị sứ giả lạnh lùng mở miệng nói, giọng nói này như xuyên thấu hư không, truyền đi trong vòng trăm dặm.

- Tám mươi mốt người có được Lệnh Tiên Võ Giới chính là nhân vật được sứ giả Tiên Võ Giới nhìn trúng. Hầu như bọn họ đều là nhân vật thiên kiêu của chín phái lớn, giáo lớn cổ quốc, thế gia đại tộc. 

Mọi người đưa mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy trong phút chốc, có một bóng người bước lên phía trên một cột đá.

- Là thiên kiêu Đế Thí của Đế gia, là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, nghe đồn đệ đệ của hắn vừa bị người ta giết chết.

Sau Đế Thí lại có mấy người nữa liên tục đi lên. 

- Cố Lưu Phong, đó là Cố Lưu Phong, người thật anh tuấn.

- Đó chính là Lê Thiên, thật là hùng tráng.

- Đệ nhất mỹ nữ thiên hạ, Lâm Tiên Nhi, nàng cũng có được Tiên Võ Lệnh. 

- Người nọ là ai mà lại xinh đẹp như vậy, diện mạo yêu kiều có thể sánh được với Lâm Tiên Nhi, hơn nữa khí chất cũng phi thường?

- Kiêu Dương công chúa của Hoàng Triều Đại Chu, quả nhiên là xuất chúng, ai nói nữ tử không bằng nam nhân.

- Đó là Thánh tử Thái Yêu Giáo, yêu khí thật mạnh. 

- Nam Cung Sương của Nam Cung thế gia cũng đến, không biết bây giờ Nam Cung thế gia còn hận Tiên Nữ Giáo nữa không.

Từng nhân vật thiên kiêu lần lượt bước lên cột đá, tám mươi mốt người bước lên cột đá, ai nấy đều là nhân vật thiên chi kiêu tử, bọn họ cùng xuất hiện, dẫn tới sự náo loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK