Cơ mà nghi ngờ thì nghi ngờ, Chân Dạng – Phân Tích Nhãn của hắn không hề xuất hiện thông tin hữu ích nào khác nên hắn cũng chỉ có thể chịu thua, thay vì lo nghĩ những thứ không đâu, hắn nên tập trung vào hai đầu thất giai yêu thú trước mắt. Nghĩ nào làm thế, Tử Phong hướng ánh mắt về phía đầu Bạch Lân Hổ vừa mới đánh lén mình, miệng lẩm bẩm:
“Thế Giới!!”
Nếu không phải là lúc khẩn cấp quan đầu thì Tử Phong không hề muốn sử dụng Thế Giới một cách bừa bãi, nhất là sau khi đã tự mình trải nghiệm sự nguy hiểm bên trong Sinh Hồn bí cảnh, cái Lĩnh Vực nghịch thiên này của hắn không thể nào sử dụng một cách bừa bãi được. Cũng không phải là Tử Phong không còn bài tẩy nào khác ngoài Thế Giới, nhưng mà đã là bài tẩy thì tốt nhất là nên tích trữ càng nhiều càng tốt.
Một luồng sóng gợn vô hình lấy Tử Phong làm trung tâm lan tỏa ra xung quanh, trong thời gian chưa đến một phần vạn của một giây, Lĩnh Vực của hắn đã bao trùm không gian trong bán kính mấy chục vạn cây số, khái niệm thời gian ngay lập tức bị xóa sổ trong không gian đặc thù này. Tử Phong chân đạp Thuấn Quang, thân hình như chớp giật xuất hiện bên cạnh Bạch Lân Hổ, sáu cánh tay xòe ra sau đó gồng cứng lên, bổn cũ soạn lại, Tử Phong nhằm thẳng vào một điểm duy nhất trên lưng Bạch Lân Hổ, quyền đầu như mưa rào mùa hạ thi nhau nện xuống không ngừng nghỉ.
Cả hai kĩ năng tăng phúc lực lượng là Hư Thiểm Quyền và Phá Sơn Không sau cú miểu sát Hắc Thiết Ngô Công vừa rồi đều không thể sử dụng được nữa, hiện tại Tử Phong chỉ là thuần túy sử dụng lực lượng nhục thân của mình để công kích. Nhưng đừng vì đấy chỉ là lực lượng nhục thân mà coi thường, Thiên Ma Nhất Tộc là chủng tộc sở hữu lực lượng cường hãn đến mức dọa người, bản thân Tử Phong đã tiến hóa huyết mạch lên đến cấp bậc Thiên Ma Hoàng, cấp bậc này đã tiếp cận rất gần với đẳng cấp cao nhất của Thiên Ma Nhất Tộc, lấy trạng thái Thiên Ma Hóa Thân hiện tại thì lực lượng nhục thân của hắn cũng vô cùng khủng bố, nếu như lúc trước một cái tát nhẹ có thể nghiền nát một ngọn núi thì hiện tại hắn chỉ cần một ngón tay, đó chính là sự chênh lệch lực lượng.
Thời gian tiếp tục trôi đi, đám người Chu Tước phong ở xa quan sát nãy giờ chỉ thấy Tử Phong đứng yên một chỗ không di chuyển mảy may, nhưng đầu Bạch Lân Hổ cách xa mấy trăm mét đột nhiên bị hất văng qua một bên, không khí nơi nó đang đứng giống như bị nén lại quá mức mà trực tiếp nổ tung tạo thành một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một làn sóng xung kích lan tỏa theo chiều dọc quật thẳng xuống mặt đất, năng lượng khủng bố khiến đại địa sinh sinh nứt ra thành một cái rãnh sâu không thấy đáy kéo dài mấy ngàn mét, đất cát cùng đá vụn bay khắp nơi.
Căn bản không thèm quan tâm tới sống chết của đồng bạn, Cương Giáp Đường Lang rít lên những tiếng vô nghĩa, thân hình nhanh như thiểm điện hóa thành một đạo bóng mờ mà lao về phía Tử Phong, bốn chi trước đồng loạt phát sáng sau đó hóa thành đao mang chém thẳng lên người hắn. Trong một tích tắc Tử Phong chỉ cảm thấy toàn bộ lông tóc trên người mình dựng đứng hết cả lên, thay vì ngạnh kháng như bình thường thì hắn lại chọn ngửa người ra sau né tránh.
Cơ mà tốc độ của Cương Giáp Đường Lang thật sự quá nhanh, Tử Phong phản ứng gần như ngay lập tức nhưng vẫn chậm đi một nhịp, một chân trước của nó xẹt qua ngực Tử Phong, trong nháy mắt liền cắt đứt giáp ngực của hắn giống như là đậu hũ, căn bản không hề tồn tại một chút gì gọi là khó khăn, móng vuốt sắc nhọn xuyên thủng giáp ngực cứa vào da thịt khiến máu tươi phun ra thành dòng.
Bốn cánh sau lưng Tử Phong vỗ mạnh một cái, lực phản chấn cực đại đưa thân hình của hắn lùi lại phía sau mấy trăm mét, trong lòng không khỏi kinh hãi, lúc trước là Bạch Lân Hổ, bây giờ là Cương Giáp Đường Lang, không ngờ hai đầu yêu thú này sau khi biến thân lại có được công kích mang tính xuyên thấu khủng bố đến như vậy, giáp của hắn có thể trực tiếp đỡ được Thiên Giai thượng phẩm Bảo Khí oanh kích mà không xước đến một vệt vậy mà không chịu nổi một chiêu trước công kích của hai đầu thất giai yêu thú, xem ra hắn cần phải nghiêm túc rồi.
“Song trùng Lĩnh Vực – Thần Lôi Giáng Hải!!!”
Tử Phong gầm lên một tiếng, bên dưới chân hắn xuất hiện một vòng xoáy nước, ban đầu vòng xoáy này chỉ có kích cỡ nho nhỏ, sau đó thì lấy tốc độ khủng bố mà bành trướng ra không ngừng, chỉ trong một cái nháy mắt đã biến thành hàng tỉ lít nước nện xuống mặt đất bên dưới, ngay lập tức biến địa hình trong bán kính vài chục cây số ngập tràn trong nước biển mặn chát.
Bầu trời mây đen vần vũ trên cao ngày càng xuất hiện nhiều mây đen hơn, đến bây giờ thì bầu trời trong xanh ban đầu đã biến mất hoàn toàn, một tia nắng nhỏ nhất cũng không thể nào lọt qua tầng mây dày đặc, xung quanh tối đen giống như là buổi đêm không trăng. Mấy tiếng lôi minh ầm ầm vang vọng từ một nơi xa thẳm nào đó, sau đó thì hàng loạt tia lôi điện to như cột nhà rạch phá không trung phóng thẳng xuống mặt biển bên dưới, soi sáng cả bầu trời tối đen, mặt biển bên dưới bị sét đánh trúng liền cuồn cuộn dâng trào, thanh thế vô cùng kinh người.
Xét về tính công kích thì cả ba Lĩnh Vực của Tử Phong đều không phải loại hình công kích thuần túy như những loại Lĩnh Vực khác mà thiên về hiệu quả tăng phúc kĩ năng, kể cả Ám chi Lĩnh Vực cũng không ngoại lệ, chẳng qua là nó còn có thêm một tầng năng lực nữa đó là tinh thần công kích mà thôi.
Thân hình Tử Phong không có gì biến hóa nhưng khí thế của hắn dường như đã hòa thành một thể với môi trường xung quanh, toàn thân hắn tỏa ra khí tức uy nghiêm chí cao vô thượng, là khí tức của thiên uy không thể bị xâm phạm, mặc dù cơ thể hắn vẫn giữ nguyên như cũ nhưng ai cũng có ảo giác giống như đang nhìn vào một thượng cổ ma thần nắm giữ cả thiên địa trong lòng bàn tay của mình đang lơ lửng trên không trung.
Cương Giáp Đường Lang không hề có vẻ gì sợ hãi mà rít gào lên mấy tiếng, thân hình không lùi mà lại trực tiếp tiến lên, đôi cánh sau lưng được bung ra hết cỡ, sau một cú vỗ liền tạo ra vô số cuồng phong bạo vũ, bản thân nó thì giống như một viên đạn tên lửa mà lao thẳng về phía Tử Phong.
Tử Phong không lấy lưỡi hái của mình ra, thay vào đó hắn lại cầm trên tay Thiên Ma Kiếm mặc dù biết rằng cái thứ này nếu không kết hợp với Trực Tử Ma Nhãn thì độ sắc bén còn thua cả con dao gọt hoa quả, nhưng mà đến cả lớp giáp của hắn có lực phòng ngự không thua gì Thiên Giai Bảo Khí còn bị chém đứt, hắn thật sự không có thứ vũ khí gì có thể khả dĩ đối kháng lại với công kích lăng lệ của Cương Giáp Đường Lang ngoại trừ cái thanh phá kiếm này.
Trái với suy tính của Tử Phong, thân ảnh Cương Giáp Đường Lang khi tới gần hắn thì đột nhiên tách ra làm hai, từ hai tách ra làm bốn, bốn ra tám, cứ như vậy nhân lên cho đến khi xung quanh bị bao vây bởi 32 đầu Cương Giáp Đường Lang di chuyển liên tục quanh người hắn.
“Phân thân ư?? Không đúng, là tốc độ!!” Tử Phong rất nhanh liền nhận ra vấn đề, thì ra Cương Giáp Đường Lang di chuyển với tốc độ quá nhanh khiến tàn ảnh của nó còn chưa kịp tan biến thì đã có tàn ảnh khác chồng lên trên, tạo thành ảo giác giống như có 32 đầu Cương Giáp Đường Lang đang di chuyển chứ thực tế chỉ có một đầu mà thôi.
Cái tốc độ khủng bố vô song này đến cả Tử Phong cũng không thể nào bắt kịp, chốc chốc con bọ ngựa đáng ghét này lại công kích hắn một cái, hắn cũng chỉ có thể dựa vào trực giác cùng bản năng cảnh báo nguy hiểm của mình để mà đón đỡ công kích, trên cơ thể hắn dần dần xuất hiện hàng loạt vết chém sâu đến tận xương.
Những vết thương này tuy mang theo pháp tắc chi lực nhưng lấy thực lực hiện tại của Tử Phong thì rất dễ để khu trừ pháp tắc lực sau đó khôi phục thương thế trong nháy mắt, chỉ là bị động phòng thủ như thế này không phải là phong cách chiến đấu của hắn, nói thẳng ra là con mẹ nó Tử Phong đang một bụng nghẹn uất cần phải phát tiết thật gấp.
“Để xem ngươi tránh cái này như thế nào, Chân Dạng – Tử Lôi Cửu Kích Lôi Động Cửu Thiên!!!” cái cảm giác khó chiu cực độ khi công kích đối phương thì không trúng, trong khi đó thì bản thân chỉ có thể bị động phòng thủ khiến Tử Phong muốn phát điên, nhưng mà trong lúc này, đầu óc hắn vẫn vô cùng tỉnh táo, nếu như công kích đơn mục tiêu không thể trúng đích, vậy thì công kích quần thể đi.
Ngay sau tiếng gầm giận dữ của Tử Phong, song trùng Lĩnh Vực của hắn dường như xảy ra hiện tượng cộng minh, mây đen trên bầu trời cùng với mặt biển bên dưới chân ầm ầm mà chuyển động, ngay sau đó là một cảnh tượng vô cùng khó quên. Lấy Tử Phong làm trung tâm, hàng chục vạn tia lôi điện to bằng bắp chân xuất hiện từ trên trời giáng xuống, trực tiếp biến cả một khoảng không gian rộng lớn đến mấy ngàn mét ngập tràn trong lôi điện lực khủng bố giống như là tận thế.
Phía bên ngoài rìa của vùng không gian ngập trong lôi điện lực kia, từng đạo xoáy nước từ bên dưới mặt biển phóng thẳng lên trời cao, vô số điện mang từ những đám mây đen trên trời liên tục bị những xoáy nước đó thôn phệ, tràng cảnh thật sự vô cùng kích thích thị giác của mỗi người đang ở đây.
Lôi điện khủng bố vô bì kéo dài gần mười giây mới chấm dứt, chỉ thấy thân hình Tử Phong sừng sững đứng giữa không trung, xung quanh hắn là không khí đã bị lôi điện thiêu đốt nóng bỏng hừng hực, mặt biển bên dưới chân hắn thì trực tiếp bị lôi điện “đun sôi” thành hơi nước bốc lên nghi ngút, lôi điện khủng bố tới mức mặt biển trực tiếp bị đục thủng lộ ra một mảng lớn đại địa bên dưới, một lúc sau mới có nước biển tràn đến lấp kín lại lỗ hổng.
Không gian chợt trở nên yên lặng như tờ, một khoảnh khắc sau đó, đám đệ tử Chu Tước phong đồng loạt kinh hô.
“Thập thất trưởng lão uy vũ!!” một nữ đệ tử sùng bái nói.
“Con mẹ nó ngài ấy năm nay mới chỉ 21 tuổi thôi đấy, so với ta còn kém hẳn 2 tuổi, đúng thật là người so người thật là tức chết mà!” một nữ đệ tử có phần bưu hãn than thở nói.
“Không biết đằng sau chiếc mặt nạ kia khuôn mặt thật sự của trưởng lão trông ra sao nhỉ?” một nữ đệ tử khác mơ màng nói.
“Bớt làm hoa si đi, ta nghe nói ngài ấy đã thành gia lập thất, thậm chí còn có một đứa con gái rồi.”
Thính lực của Tử Phong khủng bố đến mức nào, hiện tại hắn đang trong trạng thái mạnh nhất của mình nữa, những lời bàn tán của đám đệ tử kia hắn nghe không bỏ sót chữ nào, chỉ là hiện tại hắn không có tâm tư mà để ý đến mấy thứ đó. Một chiêu Lôi Động Cửu Thiên lại còn đập thêm cả Chân Dạng rồi còn cả song trùng Lĩnh Vực tăng phúc nữa, uy lực của nó có thể nói là uy mãnh tuyệt luân, nhưng vấn đề đó là, Tử Phong biết rằng Cương Giáp Đường Lang đã né được hết.
Không ngờ trong một sát na vô số lôi điện buông xuống, tốc độ của Cương Giáp Đường Lang trở nên nhanh tới mức không tưởng, cơ thể tưởng chừng như là hòa tan vào không gian, lôi điện như một tấm lưới lớn vô lối thoát không ngờ lại bị nó né tránh một cách dễ dàng như vậy. Hiện tại không biết Cương Giáp Đường Lang đã biến đi chỗ nào rồi, Tử Phong vẫn có thể tinh tường cảm nhận một tia nguy hiểm đang hiện hữu gần đây, đó chỉ có thể là Cương Giáp Đường Lang, chỉ là hắn không thể xác định được rõ phương hướng của đối phương mà thôi.
Hít một hơi thật sâu, Tử Phong toàn thân buông lỏng, hai mắt nhắm nghiền lại, tâm thần tiến vào trong hư vô không tạp niệm, lúc này chỉ có trời sập may ra mới khiến hắn ta quan tâm đến. Một tiếng xé gió vang lên, Cương Giáp Đường Lang tưởng chừng như đã biến thành tro bụi trong biển lôi điện lại xuất hiện trở lại khiến mọi người không khỏi sửng sốt, nó hiện hình ngay phía trên đầu Tử Phong, một chân trước phát ra ánh sáng màu xanh ngọc kì bí giơ lên rồi vung ra, nhằm thẳng vào khe hở giữa mũ trụ và áo giáp nơi cổ Tử Phong mà chém vào, tốc độ nhanh tới cực điểm.
“Phập!!!”
Cương đao của Đường Lang xuyên qua khe hở mà trực tiếp chém ngập vào cần cổ Tử Phong, máu tươi phún xuất ra thành dòng trông vô cùng bắt mắt, những tưởng đầu của hắn sẽ trực tiếp đứt lỉa khỏi cổ rồi rơi xuống thì một tiếng kim loại va chạm chát chúa vang lên, chi trước của Cương Giáp Đường Lang đang trên đà chém đột nhiên bị khựng lại nơi cần cổ của Tử Phong không thể nhúc nhích mảy may.
“Bắt được rồi!!” một giọng nói âm trầm vang lên khi một bàn tay bọc giáp nắm chặt lấy chi trước của Cương Giáp Đường Lang, năm ngón tay giống như năm chiếc móng vuốt sắc bén xuyên thủng qua lớp vỏ cứng của nó mà cắm ngập sâu vào da thịt, lực đạo khủng bố truyền tới khiến Cương Giáp Đường Lang muốn rút chân về cũng không được.