Không gian xung quanh người Tử Phong vặn vẹo, sau đó vô vàn dị tượng khác nhau giống như ảo giác mà xuất hiện chỉ trong một cái chớp mắt rồi biến mất, đằng sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một Thế Giới bao la hùng vĩ không gì có thể đong đếm được, khí tức trên người hắn trở nên hùng hậu đến mức khủng bố, tưởng chừng như chỉ sự tồn tại của hắn cũng có thể khiến sự vật xung quanh bị ép đến sụp đổ, tuy vậy nhưng ở phía bên ngoài sườn núi, không có đến nửa tia khí tức thoát ra ngoài, đủ biết khả năng khống chế của hắn đã đạt tới mức lô hỏa thần thanh.
Ngọn lửa trong mắt hắn càng ngày càng trở nên mãnh liệt, gần như có xu hướng muốn đem trọn cả cái đầu lâu của hắn bao trùm trong hỏa diễm hắc sắc, linh lực trong cơ thể hắn cuồn cuộn rót ra bên ngoài, nâng cao cường độ cùng với tốc độ xâm thực của Sâm La Vạn Tượng. Sâm La Vạn Tượng được rót vào một lượng linh lực khổng lồ khó có thể đong đếm, ẩn chứa trong đó còn là từng tia nguyên lực bé nhỏ như sợi tóc nhưng lại mang theo năng lượng khủng bố tuyệt luân, nó giống như ăn phải thuốc kích thích mà điên cuồng cắn nuốt lấy trận nhãn.
Trận pháp trên đời thượng vàng hạ cám, yếu đuối đến mức một đầu nhị giai tam giai yêu thú tùy tiện đụng cái liền vỡ nát cũng có, mà cường đại đủ để khiến thập giai Thiên Long phải bó tay cũng có, nhưng quy tắc chung vẫn chưa từng thay đổi, đó trận nhãn thập phần yếu đuối, chính là nhược điểm của trận pháp, chỉ cần tìm được trận nhãn, vậy thì không trận pháp nào là không thể phá được.
Điều đó cũng được áp dụng đồng dạng với trận pháp mở cửa mộ táng này, tuy rằng nó mạnh mẽ đủ để khiến Chí Tôn cường giả chùn bước, nhưng chỉ cần động tới trận nhãn, vậy thì cả tòa trận pháp cũng có thể sụp đổ. Tử Phong không hề muốn hủy đi cái trận pháp này, dù sao thì nó cũng giống như một bích chướng thiên nhiên ngăn cản cường giả siêu giai tiến vào bên trong mộ táng, nếu đem trận pháp phá đi, một trăm phần trăm cường giả siêu giai sẽ chen lấn nhau mà tìm cách xông vào, dù sao thì truyền thừa của Ngọc Kiếm Chí Tôn kể cả đối với Bán Thần Cảnh cường giả cũng mười phần hấp dẫn, Tử Phong hắn có thể ngăn cản Thiên Tôn, Linh Đế, chẳng lẽ hắn có thể chặn được cả cường giả Bán Thần ư? Câu trả lời là không thể nào!
Chỉ cần Sâm La Vạn Tượng có thể đồng hóa lấy trận nhãn, cả tòa trận pháp này sẽ biến thành vật trong túi của Tử Phong, hắn muốn cho ai vào thì cho ai vào, không có quy tắc gì đáng nói cả. Khả năng xâm thực và đồng hóa của Sâm La Vạn Tượng thực sự vô cùng cường đại, chỉ mất vài phút liền đem cả cái trận nhãn xâm nhập đến thất điên bát đảo, việc thu phục hoàn toàn chỉ là vấn đề thời gian. Phân thân của Tử Phong ở phía bên kia cũng đã nhận thấy vách ngăn giữa mộ táng và thế giới bên ngoài xuất hiện lỗ hổng, hắn liền tăng cường độ của Sâm La Vạn Tượng lên hòng đẩy nhanh tiến độ công phá trận nhãn.
Khoảng mười phút sau, Tử Phong liền thành công trong việc đồng hóa trận nhãn, từ nay cả tòa trận pháp này đã trở thành vật trong túi của hắn, cơ mà đây chỉ là thứ không đáng quan tâm, bởi vì điều hắn muốn đã đạt đến được, liên hệ giữa hắn và phân thân ở bên trong mộ táng đã được thành lập!!
Ánh mắt Tử Phong lóe lên tinh quang, lực lượng từ trong thể nội hắn cùng với Thế Giới cuồn cuộn như sóng triều thông qua liên kết mà tiến hành bổ sung cho phân thân ở phía bên kia. Nhận được năng lượng tăng phúc, phân thân của hắn cũng không còn cố kỵ gì nữa, hoàn toàn buông tay ra mà làm, Sâm La Vạn Tượng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, dồn toàn bộ sức lực vào việc xâm thực lấy không gian trong bí cảnh.
Cả tòa mộ táng đột nhiên rung chuyển dữ dội, dọa cho đám đệ tử của các thế lực ở bên trong sợ đến mất mật, ai nấy đều cảm thấy bầu trời phía trên dường như trở nên tăm tối hơn hẳn, một luồng áp lực như có như không từ trên thiên không đổ xuống, tựa hồ như đang có một bàn tay khổng lồ đang nắm lấy cả thiên địa, năm ngón tay dần dần khép lại cho đến khi có thể giữ vững được mảng trời đất này trong lòng bàn tay.
Trong khi Tử Phong đang mất sức chín trâu hai hổ dần dần đem cả tòa bí cảnh luyện hóa, ở một diễn biến khác, lúc này Trần Duệ rất có xúc động muốn chửi bậy. Số là sau khi được đạo tắc pháp thân của sư phụ mở cổng không gian tiễn đưa, ngay khi đặt chân xuống đất, Trần Duệ đã phát huy năng lực nghịch thiên của khí vận chi tử, kéo theo cả bọn Diệp Mị Nhi một đường đâm thẳng xuyên thủng rẽ lung tung, thiên tài địa bảo lọt vào tay vô số, hơn nữa cũng không có nhiều nguy hiểm gì đáng nói.
Cơ mà không biết là Trần Duệ miệng quạ đen hay vận số của hắn lên cơn động kinh, ngay khi hắn vừa mở miệng ra ca tụng sư phụ mình ngưu bức, không ngờ chọn cho mình một con đường thuận lợi như thế này, thì hắn liền bị một tốp người chặn ngang đường.
Nếu chỉ là như vậy thì cũng thôi, cả bọn chiến lực lót đáy cả cái bí cảnh, nhưng có một Diệp Mị Nhi và Tần Như Ngọc siêu giai cường giả ở đây, bị chặn đường thì bị chặn, căn bản không cần phải sợ hãi. Điều khiến hắn muốn lên cơn chửi mẹ đó là đám người này chính là thuộc về một phân nhanh của Thôn Thiên Ma Tông, đồng thời cũng là đồng môn của mấy tên ma tu đã bị xử lí lúc trước, hơn nữa bọn chúng còn biết được cả bọn Trần Duệ chính là người đã giết những ma tu đó.
Ma môn tình cảm nhạt nhòa, đồng môn đâm sau lưng nhau là chuyện quá mức bình thường, đám người này hiển nhiên không hề có ý định báo thù cho đồng môn của mình, chỉ là lí do giống như những ma tu lúc trước, cả bọn nhìn thấy mấy nữ nhân trong đội ngũ của Trần Duệ liền chảy nước miếng ròng ròng, chỉ hận không thể trực tiếp đem cả đám về thải bổ đến chết.
Tử Phong giấu ở bên trong đạo tắc pháp thân nhìn thấy một màn này cũng đồng dạng muốn chửi bậy, tốt xấu gì cũng là ma tu Thánh Giai, nhìn thấy vài nữ nhân liền như uống phải mười cân xuân dược hết cả lũ, chẳng lẽ đây chính là "phản diện bại não" vs "khí vận chi tử" trong truyền thuyết đây sao? Nhìn lại Trần Duệ, Tử Phong cũng đành phải ngán ngẩm lắc đầu, quả nhiên là "nhân vật chính", đi đến đâu liền mang theo hàng trí quang hoàn đến đấy, dù có là lão tổ tông sống mấy chục vạn năm thì đối mặt với cái thể loại "nhân vật chính" không nói lí này, IQ cũng sẽ bị trừ đi hơn phân nửa, trực tiếp biến thành thiểu năng, đừng nói đây chỉ là mấy con tôm tép Thánh Giai nhỏ nhoi.
Hơn nữa biết chắc chắn rằng cả bọn Trần Duệ chính là hung thủ giết chết những ma tu kia, vậy mà đám người này không hề cân nhắc đến việc thực lực của đối phương rất có thể cường đại hơn những gì mình nghĩ, vừa gặp liền xông lên đánh ngay lập tức, hàng trí đến mức này không thể gọi là tụt IQ nữa, mà IQ trở thành con số âm luôn rồi.
Lúc này một mình Diệp Mị Nhi đang chiến đấu quần ẩu với hơn chục tên ma tu, bảo vệ lấy mấy người Lãnh Băng Băng phía sau, một bộ dáng điên cuồng không màng sống chết, cưỡng ép dọa lui mấy tên ma tu kia, bằng không thì song quyền nan địch tứ thủ, nàng khó lòng nào ở trong hoàn cảnh như này có thể bảo vệ chu toàn những người khác.
Cả đội ngũ chỉ có một mình Diệp Mị Nhi là Thánh Giai cường giả, còn lại đều là tạp ngư đến cả nửa cái Thánh Giả cũng không có, Tần Như Ngọc thì không dám ra tay, Diệp Mị Nhi thì đang bị vây công đến tối tăm mặt mũi, dù sao thì đối phó với linh hồn công kích không phải là điểm mạnh của nàng, thân thể miễn nhiễm linh lực công kích cũng không mang lại tác dụng gì nhiều, tình thế thập phần nghiêm trọng.
Trần Duệ hiển nhiên nhận ra cả bọn đang gặp nguy hiểm, hắn mặc dù rất muốn dựa vào đạo tắc pháp thân của sư phụ, nhưng hắn cũng biết chế tác đạo tắc pháp thân vô cùng khó khăn, sư phụ chắc gì đã có thể tạo ra nhiều pháp thân hơn nữa, thứ này chỉ nên lưu lại làm bài tẩy mà thôi, không thể tùy tiện sử dụng, đám ma tu kia tuy khí thế hung hăng, nhưng nhất thời bán hội khó lòng xuyên qua được hàng phòng ngự của Diệp Mị Nhi, hắn vẫn còn khả năng suy nghĩ đối sách, đánh không lại thì chạy là được.
"Tiền bối, ngài không thể ra tay đánh nhưng hẳn là vẫn có thể mang theo chúng ta bỏ chạy được đúng không?" Trần Duệ âm thầm truyền âm cho Tần Như Ngọc.
"Kiện Bán Thánh Khí kia uy lực không tầm thường, hơn nữa lại khắc chế linh hồn thể như ta, mấy tên ma tu kia cũng không phải ăn chay, tạo nghệ đối với linh hồn chi đạo không kém, hơn nữa ngươi quan sát kỹ hơn một chút, kiện Bán Thánh Khí kia tập trung hoàn toàn khí cơ lên chúng ta, chỉ cần ta có dị động thì nó sẽ ngay lập tức phát ra công kích chí mạng, trạng thái hiện tại của ta thực sự có rất nhiều hạn chế, dù có sử dụng nhục thân của ngươi như vật chứa tạm thời để bộc phát cũng khó lòng tránh khỏi công kích của nó." Tần Như Ngọc phân tích.
Trần Duệ nghe vậy cũng không ngạc nhiên, thế giới này không phải là như cái bộ tiểu thuyết hắn đọc ở kiếp trước, tùy tiện một linh hồn cường giả phụ thể liền có thể thần cản giết thần phật cản đồ phật, linh hồn thể đơn thuần ở Huyền Linh đại lục có rất nhiều hạn chế cùng cấm kỵ, Bán Thánh Khi tuy không phải là Thánh Khi chân chính nhưng cũng vô cùng lợi hại, hơn nữa đây lại là một kiện pháp bảo khắc chế linh hồn, đối với hồn thể như Tần Như Ngọc tồn tại một sự áp chế vô cùng lợi hại.
Nói như vậy cũng không có nghĩa là tùy tiện cầm một kiện Bán Thánh Khí mang theo công kích thần hồn liền có thể đi ngang, sở dĩ pháp bảo này có thể chèn ép linh hồn cường giả Chí Tôn như Tần Như Ngọc một cách không thương tiếc đơn giản là vì nàng không có nhục thân. Võ giả tu luyện đến cảnh giới cao hơn, linh nhục hòa hợp, dù không chủ tu linh hồn thì bản thân cũng có tồn tại kháng tính tương đối trước công kích thần hồn, một kiện Bán Thánh Khí do một đám tạp nham Thánh Giai điều khiển căn bản không thể nào uy hiếp được đến một Thiên Tôn cường giả.
Nhưng mà Tần Như Ngọc làm gì có nhục thân để mà làm ra cái gọi là linh nhục hòa hợp kia, dù nàng có phụ thể lên người của Trần Duệ, đó cũng không phải là cơ thể nàng, nàng đây chỉ là mượn một cái vỏ bọc, không phải là đoạt xá, kể cả có là đoạt xá đi chăng nữa thì vẫn cần một bước dung hợp thần hồn cùng thân thể mới đoạt xá thì mới có thể linh nhục hòa hợp, dù nàng hiện tại có thể bộc phát ra thực lực Thiên Tôn hậu kỳ thì việc nàng chỉ là một hồn thể đơn thuần vẫn không thay đổi.