Sinh cơ tràn ngập, những vết nứt khắp người Tử Phong dần dần khép lại, da thịt hắn trở nên hồng hào tràn ngập sức sống, mái tóc của hắn dài ra đến quá thắt lưng bồng bềnh trong không trung, đôi mắt vô thần trở nên linh động hơn bao giờ hết. Tử Phong ngơ ngác trước biến cố bất ngờ này, cảm nhận sinh mệnh lực bên trong cơ thể mình dồi dào chưa từng có, thậm chí so với thời kì đỉnh cao trước kia còn hơn gấp bội, mọi tổn thương trên cơ thể được chữa lành, bất kể là ngoại thương, nội thương hay là ám thương ẩn mình bên trong đều được quét sạch, một cảm giác sảng khoái vô tận tràn ngập khắp nơi.
Trước mặt Tử Phong đột nhiên xuất hiện hư ảnh một cái cây, ánh mắt hắn ngay khi nhìn vào đó liền hơi có chút dại ra, hắn nhận ra cái cây này.
“Thế Giới Chi Thụ!!!”
Lúc trước khi hắn tìm thấy Thế Giới Chi Thụ, cái khúc củi chết tiệt này đã khiến hắn một phen hú vía vì nó tự nhiên nổi điên muốn hút sạch máu của hắn, nhưng sau đó thì cái cây này lại bị một luồng dị lực kéo vào bên trong cơ thể hắn, lúc đó bởi vì không nhận thấy gì khác thường nên hắn liền bỏ qua không chú ý đến chuyện này nữa. Nhưng ngàn tính vạn tính, hắn chưa từng nghĩ rằng Thế Giới Chi Thụ vẫn sống bên trong cơ thể mình, hơn nữa nhìn vào bộ dáng hiện tại thì nó đã phát triển vượt bậc so với lúc trước, thậm chí còn toả ra sinh cơ cứu mạng hắn trong gang tấc.
Đắm chìm trong sinh mệnh lực thuần tuý đến cả chục phút đồng hồ, hư ánh Thể Giới Chi Thụ biến mất cũng là lúc mà Tử Phong hạ xuống mặt đất, cơ thể hoàn toàn trở nên khoẻ mạnh không còn chút thương tật, hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được thọ nguyên của mình đã vượt quá hai ngàn năm có dư, thọ nguyên như thế này thậm chí đã vượt xa cả Thánh Quân siêu cấp cường giả vốn chỉ có thể sống đại khái một ngàn năm là cùng.
Sự xuất hiện của Thế Giới Chi Thụ khiến hắn bất ngờ, những đại hoạ không chết đã là một sự vui mừng lớn, Tử Phong dù có vô vàn thắc mắc về sự tồn tại của Thế Giới Chi Thụ trong cơ thể mình nhưng hắn cũng không nghĩ điều này là xấu, ít nhất sinh mệnh lực cùng thọ nguyên của hắn không phải là giả.
Nhìn thấy Tuyết Phi Nhan đang sững sờ nhìn mình, Tử Phong cười nhẹ một tiếng, đang định tiến lên thì giọng nói của Tiểu Linh liền vang lên trong đầu mình:
“Theo lệnh của chủ nhân, công tử đã sống sót khỏi hiểm cảnh, tiền hành mở khoá phong ấn Hệ Thống Tiến Hoá, công năng của hệ thống tăng từ 10% lên 20%!!!!!”
“Khoan đã, cái quái…….”
Tử Phong còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì thì một cơn đau thấu trời bao phủ toàn bộ cơ thể hắn, đã quá quen với sự đau đớn nhưng hiển nhiên cơn đau này ở một đẳng cấp khác vượt xa mọi thứ hắn đã trải qua từ trước tới giờ, từ linh hồn cho đến nhục thể của hắn chìm trong thống khổ cùng cực khiến hắn không kìm được mà gục xuống đất, miệng rít lên từng cơn.
Linh lực trên người hắn rối loạn rồi bạo phát, rừng cây vừa mới mọc lên gặp phải linh lực bạo phát liền bị thổi bay đi khắp nơi, cuồng phong bão tỗ nổi lên ầm ầm, vô số lốc xoáy cương phong điên loạn xuất hiện khắp nơi, thiên địa linh khí bạo động, bầu trời giống như một bức màn bị xé rách để lộ tinh không vô tận, lúc này hàng loạt ngôi sao sáng lấp lánh tụ hội lại tạo thành những đồ hình kì dị, nhìn thoáng qua thì có vài phần tương tự với phù văn được khắc trên người Tử Phong.
“Arrrrghhhhhhhh!!!”
Tiếng gào thét đến mức xé họng của Tử Phong vang lên liên tục, mỗi một tiếng thét là lại một luồng sóng linh lực vô song phát ra, ép cho Tuyết Phi Nhan không chịu được mà phải lùi lại hàng trăm mét ra xa.
Cơ bắp khắp người Tử Phong phồng lên sau đó co rút lại, những thớ cơ hằn lên da thịt giống như những con giun nhỏ đang ngọ nguậy bên dưới da thịt trông vô cùng kinh khủng, khắp người hắn rỉ ra từng đoàn chất lỏng sền sệt màu đen như nhựa đường toả ra mùi hăng gay mũi cực điểm.
Toàn bộ quá trình diễn ra liên tục kéo dài đến gần nửa giờ rồi mới ổn định lại, biến cố diễn ra tiếp sau biến cố khiến đầu óc Tuyết Phi Nhan rối thành một đoàn, nàng đợi thêm một lúc nữa cho đến khi toàn bộ những hiện tượng siêu nhiên đang xảy ra xung quanh hoàn toàn biến mất rồi mới lại gần. Chỉ thấy Tử Phong lúc này đang đứng trong một cái hố sâu hình lòng chảo khổng lồ, mặt đất xung quanh giống như đá tảng bị một vật sắc bén đẽo gọt, hằn lên vô số hình phù văn giăng khắp nơi.
Tử Phong đứng ở giữa lòng chảo, trên người không một mảnh vải che thân, vẫn thân hình cao chừng 1.95m đó, nhưng cơ bắp trên người nay lại càng hoàn mỹ hơn, dường như mọi thớ cơ cùng huyết nhục trên cơ thể hắn tiến vào một trạng thái hoàn hảo, không quá to, không quá cơ bắp, nhưng tỉ lệ lại không một chút mất cân xứng.
Phù văn lúc trước chỉ bao phủ phần lớn cơ thể bên trái cùng với hai cánh tay hắn thì lúc này đã lan rộng ra toàn thân, tuy nhiên những phù văn này không còn dày đặc như trước nữa mà trở nên thưa thớt thoáng đãng hơn nhiều, cơ mà vẫn thừa đủ để phủ kín người hắn.
Tử Phong khẽ cử động cơ thể mình, cảm nhận biến hoá kinh người bên trong, hắn nhớ lại lời nói của Tiểu Linh, miệng khẽ lẩm bẩm: “Đây chính là 20% ư???”.
Tuyết Phi Nhan vọt tới trước mặt Tử Phong, cũng không hề để ý đến việc trước mặt mình là một nam nhân khoả thân hoàn toàn, nàng không tự chủ được mà lao đến ôm chầm lấy hắn, miệng nghẹn ngào: “Phu quân!!”.
Cơ thể mềm mại rúc vào lòng khiến Tử Phong sực tỉnh, cảm nhận thấy lồng ngực mình hơi ươn ướt, hắn khẽ nở một nụ cười nhẹ nhõm, hai tay ôm chặt lấy người ngọc trong lòng, cười cười: “Ta trở lại rồi đây…”
-----------------------------------
-Tên: Tử Phong
Chủng tộc: Thiên Ma (biến dị)
Sát thủ hư không level 49 (Nguỵ Thánh Hoàng)
Nhanh nhẹn: 76.6M (+174.6M)
Thể lực: 84.1M (+378.45M)
Lực lượng: 91.4M (+411.3M)
Tinh thần: 89.2M (+156.1M)
Linh lực: 121.6M (+304.1M)
- Huyết Mạch Thiên Ma (biến dị): Tăng 225% nhanh nhẹn, tăng 450% thể lực và lực lượng, tăng 175% tinh thần lực, tăng 250% linh lực.
- Cốt Cách Thiên Ma (biến dị): Khung xương bất diệt đã biến dị vượt qua khỏi phạm trù Thiên Ma thông thường, không thể bị phá huỷ bởi công kích dưới cấp Thánh Tôn, không thể bị phá huỷ bởi vũ khí dưới cấp Địa Giai Thánh Khí, không thể bị ăn mòn bởi độc tố hay dược vật dưới thập giai.
- Độc Huyết (biến dị): Độc tố khủng khiếp với bất kì sinh vật sống nào dưới Thánh Tôn, chỉ có thể được khu trừ bởi Lĩnh Vực lực (tuỳ hoàn cảnh/điều kiện) hoặc giải độc đan Thập giai. Thánh dược với sinh vật chết, có thể cải tử hoàn sinh những sinh vật cận kề cái chết dưới cấp Thánh Tôn (chỉ áp dụng với tinh huyết, hiệu quả tuỳ vào một số hoàn cảnh và điều kiện).
- Thiên Ma Hoá Thân (biến dị): Hình thái chiến đấu hoàn mỹ tối cường của Thiên Ma, gấp đôi chỉ số nhận được từ Huyết Mạch Thiên Ma.
Khải Giáp Hoàn Mỹ (mới): Lớp giáp phòng thủ càng trở nên kiên cố hơn, sức phòng thủ tương đương Huyền giai hạ phẩm Thánh Khí, có tỉ lệ nhỏ phản lại sát thương nhận vào (tỉ lệ phản sát thương 30-50%).
- Chỉ Xích Thiên Nhai (biến dị): Ngoài năng lực phi hành cự ly dài với tốc độ cao, hiện có thêm khả năng phi hành tốc độ cao ở khoảng cách ngắn, tốc độ giảm đi nhưng sẽ tạo ra dư chấn trên đường đi, gây tổn hại cho mọi thứ xung quanh trên đường bay.
Tử Phong ngơ ngác ngồi một chỗ, lúc này hắn đang ở trong không gian hệ thống, lưng tựa vào Thế Giới Chi Thụ lúc này đã trực tiếp bén rẽ ở trong này, thân cây to một cách thái quá với đường kính lên tới cả trăm mét, chiều cao thì cơ bản có ngẩng đầu nhìn lên muốn gãy cổ cũng không thấy phần thân giữa ở đâu chứ đừng nói đến phần ngọn.
Ở bên cạnh hắn là Tiểu Linh đang ngồi quỳ gối vô cùng ưu nhã, trên tay là một chiếc quạt giấy đang phe phẩy tạo ra gió mát thổi lên người Tử Phong, khuôn mặt chim sa cá lặn của nàng mỉm cười nhẹ nhàng khi nhìn thấy khuôn mặt đờ đẫn của hắn.
Việc đầu tiên Tử Phong làm sau khi tỉnh lại đó là tìm một chỗ ẩn nấp an toàn, viện cớ cần phải điều tức với Tuyết Phi Nhan rồi chui thẳng vào trong không gian hệ thống sau khi hứa sẽ giải thích mọi việc với nàng ta sau khi tỉnh lại. Hắn ngay sau đó biết được lời căn dặn của Chúa Tể Hư Không, nhưng cái đó không khiến hắn sốc bằng việc mở khoá phong ấn hệ thống.
“Ý nàng là từ trước tới nay hệ thống chỉ hoạt động với 10% công năng thôi ư??” Tử Phong có chút chết lặng hỏi.
Không đợi Tiểu Linh trả lời, Tử Phong tiếp tục nói: “Và đây chính là 20% công năng??”
“Tuy hệ thống không phải là sản phẩm hoàn hảo nhất của p…..Đấng Tối Cao, nhưng dù sao nó vẫn do chính ngài ấy tạo ra, nếu để nó hoạt động ở 100% công năng thì công tử gần như là vô địch, mọi thứ quá dễ dàng sẽ không phù hợp với ý định thực sự của ngài ấy, vậy nên phong ấn là cần thiết.” Tiểu Linh chậm rãi nói.
“Ai cần biết mấy cái thứ râu ria đó, cái ta vừa nói thậm chí còn chả phải câu hỏi!!” Tử Phong thầm gào lên trong đầu, hắn đâu cần biết mấy thứ bên lề kia, thứ khiến hắn ngây ngất nãy giờ chính là cái 20% công năng.
Hệ thống từ trước tới giờ chỉ hoạt động ở mức 10%, vậy mà đã có thể trợ giúp hắn đạt trong thời gian ngắn ngủi vài năm đạt được sức mạnh mà người khác có tu luyện hàng trăm năm cũng không thể vươn tới, vậy thì 20% công năng sẽ là như thế nào?
Câu hỏi không cần ai trả lời cũng đã được tự giải đáp, Tử Phong không ngờ với 20% công năng, hệ thống trực tiếp đem cơ thể hắn nhào nặn lại thêm một lần nữa, Thiên Ma Hoàng hay Thiên Ma Đế gì đó vứt ra sọt rác hết, đúng hơn là toàn bộ cấp bậc huyết mạch Thiên Ma chính thức bị phế bỏ, thay vào đó hắn lúc này đã biến thành một chủng loài biến dị của Thiên Ma do hệ thống tạo ra.
Theo như những gì Tử Phong biết thì Thiên Ma Hoàng đã là cấp bậc huyết mạch cực kì cao của Thiên Ma Nhất Tộc, trên nó chỉ có Thiên Ma Tôn và Thiên Ma Đế, đương nhiên là không tính đến tồn tại như Thuỷ Tổ Thiên Ma. Nhưng cái chủng tộc Thiên Ma biến dị do hệ thống tạo ra này không những không hề thua kém Thiên Ma Hoàng, mà mọi thứ lại càng biến thái hơn, dường như mọi ưu điểm trong huyết mạch Thiên Ma thông thường được cường hoá lên gấp bội vậy, nói đây chính là dạng tiến hoá của Thiên Ma thì cũng không hề sai.
“Ờ thì hệ thống cũng có tên là Hệ Thống Tiến Hoá mà, nếu không làm được như thế này thì cũng uổng cho cái tên, nhưng mà con mẹ nó chỉ là 20% công năng thôi đấy!!” Tử Phong rủa thầm.
Nhìn vào bảng chỉ số của mình, Tử Phong có thể nhìn thấy đồ hình Cương Cảnh đã hoàn toàn thành hình, lúc này lấy dạng một khung xương lấp lánh hơi trong suốt giống như tinh thể kim cương, đằng sau nó là chữ “Cương” không còn là hư ảnh nữa mà đã hoá thành thực chất, biểu thị Cương Cảnh của hắn đã hoàn thành.
Tử Phong không biết là nhờ vào việc hắn đập Huyết Mị Ma Cơ một trận mà Cương Cảnh đã tu luyện thành công, hay là do hệ thống mở ra phong ấn nên Cương Cảnh mới được hoàn thành, hắn chỉ biết rằng cảnh giới của mình lúc này chính là Nguỵ Thánh Hoàng, gần như đặt một chân vào Thánh Hoàng cảnh.
Nếu như những gì hắn tính toán thì việc bước vào Thánh Hoàng hay Thể Cảnh chiếu theo hệ thống chỉ là chuyện sớm muộn, bởi chiếu theo tiêu chuẩn tu luyện của đại lục, hắn đã có sẵn Lĩnh Vực tầng thứ hai, còn theo tiêu chuẩn của Chúa Tể Hư Không thì tu luyện theo hệ thống căn bản không có bình cảnh bởi đó là con đường chuẩn không cần chỉnh?
Dù là thế nào đi chăng nữa, Tử Phong lúc nãy nhìn vào đống chỉ số của mình mà tí nữa sùi bọt mép ngất xỉu, chỉ số cơ bản thì vượt hẳn so với Nguỵ Thánh Hoàng thông thường, những tổng chỉ số như thế này đem so với một Thánh Hoàng đỉnh phong cũng còn hơn, mặc dù biết rằng đạt đến tầng thứ này chỉ số chỉ là một phần chiến lực, nhưng lượng biến sẽ dẫn đến chất biến, hắn cũng không ngại chơi trò nhất lực phá vạn pháp của tuýp nhân vật chính trong tiểu thuyết đâu.
Cũng không chỉ mỗi huyết mạch của Tử Phong được nhào nặn lại, gần như mọi kỹ năng của hắn đều được nâng cấp, hoặc theo cách gọi của hệ thống thì là biến dị, tuy không có thêm hiệu ứng mới nào nhưng uy lực đảm bảo vượt trội hơn so với lúc trước.
À không hẳn là không có thêm hiệu ứng mới, chức nghiệp chính của hắn là Sát Thủ Hư Không đã biến dị, xuất hiện thêm một kĩ năng bị động mới
-Đột Kích Hư Không (bị động): Đòn công kích đầu tiên phá vỡ trạng thái Nguỵ Trang sẽ gây 200% thiệt hại, nếu công kích bị trượt mục tiêu thì công kích tiếp theo thay vì gây 200% thiệt hại thì nhận được 200% tốc độ ra đòn (hiệu ứng này tương tác với tốc độ di chuyển, nhưng chỉ có hiệu lực khi tung ra đòn đánh, hiệu lực không quá một giây).
Nói nôm na thì nếu đòn đánh đầu tiên được tăng phúc gấp đôi sát thương mà trượt thì đòn đánh thứ hai sẽ khiến việc đánh trúng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, hiệu ứng đơn giản nhưng nếu áp dụng vào việc ám sát thì phải nói là vô cùng hiệu quả.
Tử Phong khi đọc thông tin kỹ năng này cũng toát mồ hôi hột, thử tưởng tượng mà xem, tránh khỏi việc hắn ám sát bất ngờ khi thoát khỏi trạng thái Nguỵ Trang đã khó khăn đến nhường nào, gấp đôi thiệt hại tức gần như nhất kích tất sát trong đa số trường hợp, nếu may mắn né tránh hay đỡ được công kích đó thì đòn tiếp theo lại nhanh tới mức khó có thể tránh được, kỹ năng này quá ác độc, không hồ danh là Sát Thủ Hư Không.