” Đáng tiếc không biết hiện tại Đại sư huynh như thế nào rồi.” Lúc trước Chu Chu đang bế quan thay Doãn Tử Chương cải tạo pháp thân, có đưa khá nhiều thứ Long Thiệp Lan và Liên nhi tặng nàng đưa cho Đề Thiện Thượng.
Trong đó có cả mấy phần hải đồ, ở trong tất cả đều là vị trí tin tức về mộ huyệt tu sĩ Thượng Cổ cùng với bí tàng.
Đây là Long Thiệp Lan cùng với vị tu sĩ Đại Thừa Kì, Ngọc Khiết Thuần Vương ba người ở trên biển lịch lãn rèn luyện phát hiện ra, nhưng mà bọn hắn lúc đó tu vi cũng đã sâu, cho nên cũng không tốn thời gian đi khai quật tìm hiểu nghiên cứu, chỉ là lưu lại hải đồ cung cấp cho hậu nhân tham khảo.
Đề Thiện Thượng nghĩ đến Doãn Tử Chương ở bảo tàng Băng Hỏa Thần Vương lấy được chỗ tốt thì tâm ngứa khó chịu, cho nên mang theo hải đồ ra biển tìm cơ duyên, đến nay còn không có một chút tin tức, cũng không biết là có bình an hay không.
Cơ U Cốc nói: “Chỗ sư phụ có hồn bài của huynh ấy, nếu có cái gì ngoài ý muốn thì nhất định sư phụ sẽ đưa tin báo cho chúng ta đấy.”
Thạch Ánh Lục vẫn tốt bụng hơn: “Hi vọng Đại sư huynh thật có thể tìm được cơ duyên của huynh ấy, bằng không thì huynh ấy trở về thấy chúng ta.Nhất định sẽ lại kêu gào đấy.”
Về phần nội dung kêu gào, bọn Chu Chu hoàn toàn có thể tưởng tượng, đơn giản là “Còn có để cho người sống hay không.”, “Làm sư huynh áp lực thật lớn.” các loại.
Nhưng mà nàng cũng thiệt tình hi vọng trên người Đề Thiện Thượng có thể có kỳ tích phát sinh, nếu không cho dù huynh ấy thần kinh thô thế nào, cũng sẽ rất xoắn xuýt khổ sở, cả đám sư đệ sư muội đều Kết Anh rồi, mà hắn vẫn còn ở Kết Đan kỳ, cái loại tư vị này quả thực không dễ chịu.
Ba người sư huynh muội vài năm không gặp, dứt khoát ở một bên ngồi trên mặt đất, nói lên kinh nghiệm những năm gần đây.
Cơ U Cốc đầu tiên tuyên bố một tin tức tốt: “Ta và Ánh Lục vào hai năm trước đã kết làm đạo lữ.”
“À?” Chu Chu trừng to mắt nhìn hắn lại nhìn Thạch Ánh Lục, là hiệu suất của Nhị sư huynh cao? Hay là Tam sư tử quá dễ bị lừa? Bọn hắn còn đang suy nghĩ huynh ấy lúc nào có thể làm cho Thạch Ánh Lục thông cảm ý xấu của huynh ấy lúc trước. Vậy mà huynh ấy đã hỏa tốc cùng Thạch Ánh Lục tạo thành một đôi rồi hả?
Thạch Ánh Lục bị Chu Chu nhìn có vài phần xấu hổ. Phí công giải thích: “Thiên Chân sư tỷ nói, chúng ta rất phù hợp song tu, sớm ngày kết làm đạo lữ, sẽ tương đối thuận lợi.”
Cơ U Cốc cười nhẹ cầm chặt tay của nàng nói: “Là ta cầu Thiên Chân sư tỷ hỗ trợ tác hợp hai người chúng ta.”
Quả nhiên là lừa hôn! Chu Chu có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn qua Thạch Ánh Lục, sao sư tỷ lại dễ dàng bị mắc lừa như vậy chứ? May mắn lúc này Cơ U Cốc thật lòng với Thạch Ánh Lục.
Thạch Ánh Lục nghe xong lời này trừng to mắt nhìn Cơ U Cốc, có chút oán trách cũng không có bao nhiêu oán trách, từ trước đến nay cũng chuẩn bị tâm lý mình bị lừa trước rồi.
Ngày đó sau khi bọn Chu Chu rời đi. Cơ U Cốc liền bắt đầu dốc lòng nghiên cứu như thế nào dùng Băng Hinh Hải Liên giải độc, hắn có Độc Kinh và Vạn Độc Phổ của Tô Đạm Hồng cộng thêm Long Thiệp Lan và Liên Nhi tặng cho không ít bút ký đặc tính về Băng Hinh Hải Liên, càng có Vạn Niên Hợp Hoan thụ và Thạch Ánh Lục dốc sức trợ giúp, bỏ ra thời gian nửa năm, rốt cục cũng khu trừ sạch sẽ Võng Lượng Chi độc trong cơ thể.
Ngay cả độc tố trên người Đạo Quân Địa Tô cũng bị bọn hắn hợp lực thanh trừ sạch sẽ.
Mà Đạo Quân ĐịaTô cũng là người đáng thương, kỳ thật nhiều năm trước ông đã biết rõ mẫu thân Cơ U Cốc Đỗ Chi Châu có người yêu khác, thậm chí biết rõ bà và Cơ Đạt Quốc ở mật đạo dưới đảo bí mật hẹn hò, vẫn một mực ẩn nhẫn trong lòng hi vọng Đỗ Chi Châu có một ngày có thể hồi tâm chuyển ý.
Sau khi Đỗ Chi Châu mất tích, ông là người duy nhất ngoại trừ Cơ U Cốc tiến vào thạch đống bí mật dưới đảo kia, đã biết được cái chết của bà. Cũng từ bút ký của Đỗ Chi Châu lưu lại biết rõ sự tình tiền căn hậu quả.
Cũng là ông phong bế thạch động vợ chồng Đỗ Chi Châu táng thân lại. Những năm này bởi vì ông đau lòng quá độ, không ngừng tìm kiếm nữ tu giống Đỗ Chi Châu tầm hoan tác nhạc, làm cho Tô Đạm Hồng và Đạo Quân Nhân Nghiêu tìm được thời cơ lợi dụng, không những mình thiếu chút nữa chết, ngay cả đảo Âm Dương đều suýt nữa khó giữ được.
Trong lòng ông khổ sở cộng thêm không muốn cùng con ruột người yêu ngày xưa sớm chiều gặp mặt, độc tổn thương vừa mới khỏi liền kiên trì bỏ xuống tất cả rời đảo mà đi, công bố chờ ông nghĩ thông suốt tất cả mới có thể trở về.
Nửa năm qua, sư phụ của bọn hắn Vưu Thiên Nhận và Chưởng môn phái Thánh Trí Phù Ngọc và một đám trưởng lão, đám đệ tử trọng yếu ở trên đảo Âm Dương tạm thời an cư, Vưu Thiên Nhận không kiên nhẫn ở trên đảo vì tu vi Nguyên Anh bị áp chế, cũng yên tâm về an toàn của mọi người trong môn phái. Liền quyết định rời đi đảo Âm Dương, một người du lịch bốn phía.
Lại qua nửa năm, Đạo Quân Thiên Chân tỉnh lại từ trong không gian thần thụ, xuất quan thấy cung Thái Hư đảo Âm Dương được Cơ U Cốc quản lý ngay ngắn rõ ràng, càng phồn vinh hơn lúc trước, trong lòng cảm khái.
Mẫu thân Cơ U Cốc đã từng là trưởng lão cung Thái Hư, Cơ U Cốc cũng coi như có nguồn gốc từ cung Thái Hư. Quan trọng nhất là hai người hắn và Thạch Ánh Lục đều là Kết Đan kỳ đã được Vạn Niên Hợp Hoan thụ thừa nhận, điểm này thực tế hiếm có khó được.
Đạo Quân Thiên Chân thận trọng cân nhắc qua, chính thức mời hai người bọn họ trở thành trưởng lão khách tọa cung Thái Hư, Cơ U Cốc cân nhắc đến mọi người trong sư môn của mình còn phải ở trên đảo tránh cư một đoạn thời gian, vì vậy liền đáp ứng.
Cơ U Cốc khỏi hẳn độc thì bắt đầu đánh chủ ý đến Thạch Ánh Lục, xin Đạo Quân Thiên Chân cùng nhau lừa gạt Thạch Ánh Lục kết làm đạo lữ với hắn—- đây là Chu Chu căn cứ Nhị sư huynh tính tình âm hiểm tự mình bổ sung đấy, hai người mượn hoa Thư Hùng hợp hoan cùng thần lực Vạn Niên Hợp Hoan Thụ, một lần hành động phá tan Kết Đan hậu kỳ cũng vào nửa năm trước thành công Kết Anh.
Bọn hắn lo lắng tình hình của Chu Chu và Doãn Tử Chương, đợi Đạo Quân Thiên Chân khôi phục hoàn toàn, trên đảo tất cả bình thường, bọn hắn lúc trước đã cùng Trịnh Quyền liên hệ qua tin tức, đã biết tình thế trước mắt khẩn cấp, liền vội vàng chạy về Vũ quốc, hi vọng có thể giúp đỡ sư đệ sư muội.
“Các huynh sống ở đảo Âm Dương tiêu diêu tự tại, cứ như vậy rời đi không thấy đáng tiếc sao?” Chu Chu đều cảm thấy đáng tiếc thay bọn họ. Hai người ngoại trừ Đạo Quân Thiên Chân ra, ở trên đảo chỉ có hai người có thể thông linh cùng Vạn Niên Hợp Hoan thụ, có thể biết được người tôn sùng như thế nào, bọn hắn lại bỏ xuống tất cả trở về mạo hiểm cùng với nàng.
“Ta vẫn cảm thấy, lúc trước chúng ta cùng một chỗ lưu lạc vui vẻ hơn!” Thạch Ánh Lục lắc đầu nói.
Cơ U Cốc cười nói: “Đúng vậy.” Bọn hắn thiệt sự tưởng niệm lúc trước năm người đồng môn phối hợp khăng khít, thời gian mạo hiểm cùng một chỗ bốn phía “làm việc thiện” .
Chu Chu cũng nói lên những chuyện mình gặp phải vài năm qua, trên cơ bản là chuyện phát sinh trước khi bế quan rồi.
Thạch Ánh Lục nghe nói Yêu Hồ vì Phần Bích Thấm, dùng một cái giá thật lớn vỡ vụn yêu đan đánh lui Diễm Thí Thiên, kết quả chính mình đánh về nguyên hình, khổ sở đến hai mắt đều đỏ lên.
“Ta bế quan ba năm này, Thấm tỷ tỷ cũng ở cùng ta, thuận tiện Yêu Hồ dùng quang ảnh Trường Sinh Tiên hỏa đề cao tốc độ tu luyện. Hôm nay hắn đã khôi phục trạng thái, tiếp cận cấp bốn đỉnh phong rồi, hai ba năm nội ứng có thể đột phá tiến vào cấp năm.” Chu Chu nói.
Đã trải qua nhiều trách trở cùng chờ đợi như vậy, Chu Chu hi vọng bọn hắn cũng như Nhị sư huynh, Tam sư tỷ vậy có thể trở thành gia quyến.
Mấy người đang nói chuyện, bỗng nhiên trong lòng Chu Chu nhận thấy gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía tháp Vũ Thần….