Chu Chu ôm Tiểu Trư vào trong ngực nhìn chung quanh, kỳ quái nói: “Tại sao vẫn là heo?”
Đúng vậy, làm sao ta còn là Tiểu Trư? !
Tiểu Trư cố gắng trợn to cặp mắt hí muốn biểu đạt bản thân tràn ngập ủy khuất cùng với bi phẫn.
Nhưng vấn đề trọng yếu trước mắt không phải là suy nghĩ về vẻ ngoài của Tiểu Trư , mà là mau sớm báo cho Doãn Tử Chương, bọn họ muốn dựa theo kế hoạch đã định ra từ sớm lập tức rời khỏi đây.
Chu Chu nhìn hai bên một chút phát hiện không thấy Mộc thánh và Hỏa thánh, trong khoảng thời gian hỗn loạn này nàng cũng không biết đã trải qua qua bao lâu, hi vọng vẫn tới kịp.
Một luồng thần thức thật nhanh tiến vào bên trong vòng tay bằng đồng, Doãn Tử Chương vẫn một mình khoanh chân ngồi trên một băng ngọc trụ, đột nhiên nhìn thấy Chu Chu hiện thân, trong một thoáng cơ hồ có chút không dám tin vào hai mắt của mình.
Ngắn ngủn mười bảy ngày, đối với hắn so với mười bảy năm còn dài hơn, rốt cục. . . . . . Rốt cục cũng đã có thể thấy được Chu Chu đang đứng trước mắt của hắn.
“A Chương!” Chu Chu có chút chần chờ mà chạy đến trước mặt Doãn Tử Chương mấy bước liền dừng lại. Dựa theo sự hiểu biết của nàng về ác nhân này, lúc trước bản thân đã phong ấn vòng tay không cho hắn biết mọi chuyện, hắn nhất định sẽ vô cùng tức giận.
Cho nên nàng không chút nào ngoài ý muốn phát hiện trong mắt Doãn Tử Chương trừ mừng như điên, tư niệm bên ngoài còn thêm mấy phần tàn bạo.
Doãn Tử Chương không nói chuyện, đưa tay muốn ôm nàng thật chắc, bất đắc dĩ bọn họ hiện nay cũng chỉ là hai luồng thần thức, cũng không phải thật thể. Không thể làm gì khác trợn mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn nàng mấy lần. Hừ nói: ” Ra ngoài sau đó giáo huấn muội!”
Chu Chu lấy cười khan hai tiếng lấy lòng, lập tức nói sang chuyện khác: “Hôm nay là ngày thứ mấy? Muội đã thành công hấp thu Hư Không Toại hỏa, Mộc thánh và Hỏa thánh không biết chạy đi nơi nào, bây giờ muội liền xông ra ?”
“Đã qua mười bảy ngày, muội tốt nhất nên nhanh chóng động thủ, không thì đêm dài lắm mộng.” Trước mắt, chính sự quan trọng hơn, muốn tính toán nợ nần gì đó cũng phải chờ sau khi bình an rời đi rồi mới nói.
Chu Chu nhận lấy đồ Doãn Tử Chương đưa tới, bóng hình chợt loé liền rời khỏi vòng tay đồng. Đồng thời cũng giải phong ấn bên trên vòng tay.
Bên trong không gian bóng tối vô tận, hai tay Chu Chu nhanh chóng kết ấn, toàn thân mãnh liệt tản mát kim quang chói mắt, mỗi nơi kim quang chạm tới đều hoá thành biển lửa, trong phút chốc khí tức bừng sáng cả không gian.
Hỏa thánh lúc trước chính là nhìn nhầm, đó cũng không phải Niết Bàn Chi hỏa, mà là dung hợp của Húc Dương Minh hỏa, Trường Sinh Tiên hỏa, Mật Tuyền Tịnh hỏa cùng Hư Không Toại hỏa tứ đại Thiên Hỏa thành “Nguyên Thủy Thánh hỏa” , có khả năng khai thiên tích địa, tạo hoá vô cùng.
Bổn nguyên chân ý của Hư Không Toại hỏa chính là sáng tạo,chưa từng có hóa sinh ngàn vạn.
Lúc trước Chu Chu từ trong lửa tái sinh, chính là Hư Không Toại hỏa bị nàng hấp thu dung hợp sau phát huy bổn nguyên thần lực thay nàng tiến hành quá trình cải tạo chân thân .
Nhìn qua thì tương tự như Phượng Hoàng niết bàn bàn nhưng trên thực tế cũng mang đến chỗ tốt cho Chu Chu không hề thua kém với Phượng Hoàng niết bàn.
Không ai biết sau khi bốn loại Thiên Hỏa dung hợp sẽ xảy ra biến hoá như thế nào, Chu Chu toàn lực phát động uy năng Thiên Hỏa trên người, mới biết mình gặp may mắn – Nguyên Thủy Thánh hỏa có một đặc tính lớn chính là mở không gian, tự nghĩ ra thiên địa. Đặc tính này phát huy đến tận cùng, cấu trúc không gian mà Mộc thánh và Hỏa thánh liên thủ tạo thành , lập tức sẽ bị Nguyên Thủy Thánh hỏa mạnh mẽ đánh vỡ ra .
Mộc thánh và Hỏa thánh đang tĩnh toạ tu hành ở Huyền Cung dưới lòng đất, muốn nắm chặt huyền cơ vừa nhận ra trong một tích tắc kia, cũng may tu vi lại tiến thêm một bước, bỗng nhiên cả tòa Huyền Cung kịch liệt lay động. Hai người bọn họ bất đắc dĩ đành phải mở mắt, thầm kêu xui.
Dùng đầu gối nghĩ cũng biết Chu Chu đang cố gắng phá vỡ cấu trúc không gian do bọn họ tạo ra để thoát thân , bọn họ cũng không muốn Chu Chu rơi vào trong tay Diễm thí Thiên, mong đợi nàng thành công rồi cút đi, nhưng mà hứa hẹn chính là hứa hẹn, hai mươi ngày chưa qua, cho dù bọn họ có nhiều điều không muốn thì cũng phải toàn lực xuất thủ ngăn trở.
Nhưng mà hai người vẫn làm một tiểu xảo nho nhỏ, hợp lực tận lực áp chế tất cả động tĩnh, tránh cho Diễm Thí Thiên chú ý.
Bọn họ xuất lực ngăn Chu Chu, nhưng hoàn toàn không cho Diễm Thí Thiên biết động tĩnh của Chu Chu, đến lúc đó nếu như Chu Chu có thể đột phá cấm chế của bọn họ mà thoát ra ngoài, đó chính là ý trời.
Diễm Thí Thiên chưa kịp chạy tới ngăn lại, đó là vấn đề của hắn, bọn họ cũng không hề đáp ứng là sẽ báo cho hắn biết để chi viện.
Diễm Thí Thiên thiên tính vạn tính, cũng sẽ không tính đến việc Chu Chu có thể dùng hơn mười ngày hấp thu và dung hợp bốn loại thiên hoả, hắn cho là ít nhất cần mấy tháng, sớm biết như thế, hắn nhất định sẽ cùng Chu Chu hẹn mấy tháng sau dùng Hư Không Toại Hoả cùng đồ cúng tế Thiên Hoả trao đổi.
Hí!Oành! Sau âm thanh bén nhọn xé rách chính là một tiếng nổ mạnh rung trời, Chu Chu thoáng cái từ không gian bóng tối thoát thân ra , Nguyên Thủy Thánh hỏa lan tràn tứ phía, chiếu sáng toàn bộ tầng địa cung như ban ngày.
Nơi này là tầng thứ hai của Huyền Cung dưới lòng đất, lên trên hai tầng chính là Đan Thần điện! Trong lòng Chu Chu mừng như điên, biết Hỏa thánh và Mộc thánh có ý nhường, lập tức không ngừng cước bộ xông thẳng về phía trước.
Hỏa thánh và Mộc thánh đồng thời hiện thân, lực cấm chế của cả toà Huyền cung cấm chế tăng dữ dội, giống như một cái lồng bóng tối, dù là Nguyên Thủy Thánh hỏa cũng bị cổ lực lượng đến từ bốn phương tám hướng này ngăn chặn tốc độ lan tràn.
Chu Chu biết chỉ cần kiên trì, Nguyên Thủy Thánh hỏa nhất định có thể phá cấm chế ra, nhưng hiện tại nàng không có thời gian chậm rãi kiên trì.
Nàng một tay từ trong lòng ngực lấy ra mười một tờ Phá Cấm bùa cực phẩm còn lại, vung về phía trước, mười một tờ lá bùa thật chỉnh tề xếp thành một đường xông thẳng tới phía trên đỉnh điện.
Oành! Oành! Oành
Liên tiếp vang lên những tiếng nổ mạnh phía trên đại điện, Chu Chu phi thân đạp lên bùa mà nhảy, y phục phấp phới mang theo liệt diễm ngập trời bay lên.
Hỏa thánh và Mộc thánh lần này cũng không hề nhường, chân chân chính chính đem hết toàn lực ngăn cản Chu Chu rời đi, nhưng là một tờ phá cấm bùa cực phẩm liên bạo phát uy lực thực kinh người, bọn họ sử dụng toàn bộ khí lực, vẫn không ngăn được vận mệnh cầm chế chi lực trong Huyền Cung bị xé rách.
Trong nháy mắt, Chu Chu đã xông lên tới đỉnh điện Huyền Cung tầng thứ nhất, phía trên tầng này tầng chính là Đan Thần điện, chỉ cần tiến vào phạm vi Đan Thần điện, Hỏa thánh và Mộc thánh sẽ dừng truy kích cho dù nàng tuỳ ý rời đi.
Chu Chu nhất cổ tác khí mượn uy lực bùa phá cấm còn sót lại tiếp tục phóng lên phía trước, không ngờ bùa phá cấm rốt cục gặp gỡ khắc tinh. Trên đỉnh tầng một của Huyền Cung điện phủ đầy những sợi dây leo to lớn đan xen, phong bế cả đỉnh điện nghiêm nghiêm thực thực.
Bốn loại Thiên Hỏa trong tay không sợ nhất chính là dây leo cùng các loại thực vật, Chu Chu không chút do dự duỗi ngón một chút, một đoàn liệt diễm như lưỡi kiếm màu vàng chém tới.
Trong nháy mắt dây leo bị ngọn lửa thiêu đốt, lập tức nám đen khô héo toát ra một đám khói dầy đặc, nhưng những dây leo nào sau khi bị đốt thành thàn liền lập tức khôi phục sinh cơ, lớp da cháy đen bong ra từng mảng lộ từng cành xanh biết bên, nhanh chóng che phủ đỉnh điện một lần nữa.
Vậy mà tốc độ thiêu đốt của Nguyên Thủy Thánh hỏa chỉ nhanh hơn tốc độ sinh trưởng của dây leo một chút, chúng hao tổn thì được nhưng Chu Chu không hao nổi.
Kéo dài thêm chốc lát, cơ hội để cho Diễm Thí Thiên phát hiện càng lớn, nên làm cái gì bây giờ?