Hơn nữa Tụ Bảo Lâu làm sao biết được bọn họ cần những linh dược gì mà chuẩn bị trước? Bọn họ cũng không thể tìm người mang theo rất nhiều linh dược trên người để chờ đến giờ phút này đi?
Tuy nhiên có thể một lần mà lấy ra nhiều linh dược trân quý như vậy, hình như trừ Tam Đại tông môn cũng không có ai, trừ phi……Là mấy người Chu Chu.
Mấy người Chu Chu từng một lần cướp sạch bảo khố hoàng tộc Diễm Thị, lại được Long Tộc tặng, hơn nữa Đề Thiện Thượng từng quét ngang huyệt động của đông đảo tu sĩ thượng cổ ở Nam Hải, cùng với tích lũy “Nhật Hành một thiện” bao năm qua, tài sản trên người cũng không kém Tụ Bảo lâu là bao.
Quan trọng nhất là, mấy người này trừ linh thạch thì những bảo vật khác gần như đều mang theo bên người.
Đan Nhiễm, Phần Bích Thấm cùng Trịnh Quyền trao đổi ánh mắt, trong bụng hiểu rõ nhưng không nói ra.
Luyện Đan Sư lục phẩm muốn luyện chế một lò đan dược lục phẩm cần tiêu tốn thời gian ít nhất là ba ngày, cho nên tỷ thí được định ba ngày sau sẽ kết thúc.
Luyện Đan Sư lục phẩm so với Luyện Đan Sư ngũ phẩm nhìn qua bên ngoài trừ hình thái ánh sáng màu sắc cũng với kỹ năng khống chế hỏa hoa lệ hơn, mọi người cũng không nhìn ra được có cái gì khác biệt, chỉ có một vài Luyện Đan Sư bình thường đến đây để xem cùng với vài tu sĩ đặc biệt hiến tặng linh dược nhìn hết sức hăng say, dần dần những người khác cũng không còn nhiệt tình như trước.
Chẳng qua tất cả mọi người đều đang chờ đợi một kết quả, đến tột cùng là Luyện Đan Sư Đan tộc tiếp tục đoạt được vị trí thứ nhất, hay là Luyện Đan Sư Diễm Tộc sáng tạo nên kỳ tích.
Ở trong mắt tu sĩ bình thường, cũng không biết được chuyện vừa rồi Luyện Đan Sư Diễm tộc sử dụng Đan Hồn Phù, cho nên trong lòng bọn họ đều cảm thấy hai bên cân sức cân tài, thậm chí Diễm Tộc còn hơn một chút.
Một ngày, hai ngày, ba ngày….. Một lò lại một lò đan lần lượt được luyện thành, kỳ quái chính là lần này người do hoàng tộc Diễm Thị phái tới chưa từng vận dụng qua Đan Hồn phù, cũng không có phát hiện dấu vết bọn họ sử dụng những thủ đoạn đặc thù khác.
Đến cuối cùng phần lớn thành quả Luyện Đan Sư đều biểu diễn thể hiện ra ngoài, chỉnh thể Diễm Tộc so với Đan Tộc vẫn là kém hơn một chút, nhưng chỉ là khoảng cách một điểm.
Trên đài vẫn còn sót lại ba gã Luyện Đan Sư lục phẩm còn đang tiếp tục luyện đan, theo thứ tự là Diễm Thông, PhầnThiên của Đan Tộc cùng Ngô Trí của Chiêu Thái tông.
Oanh! Hai luồng Hỏa Diễm riêng biệt từ phía đan đỉnh hai người Diễm Thông và Phần Thiên phóng lên cao. Trận này tất cả Luyện Đan Sư đều cùng lựa chọn thận trọng vững vàng, luyện chế cùng một loại là đan dược lục phẩm. Hiện tại chỉ nhìn người nào tỷ lệ thành đan cùng với phẩm chất đan dược nào cao nhất thôi.
Bên trong ngọn lửa, từ trong đan đỉnh của Diễm Thông và Phần Thiên đều bay ra chín viên đan dược đầy đặn trong suốt phát sáng, tỷ lệ thành đan của hai người đều là 90%, mà trong chín viên đan dược của Diễm Thông có bốn viên đạt phẩm chất trung đẳng. Phần Thiên lại kém hơn một chút, chỉ có hai viên đan dược là phẩm chất trung đẳng.
Mọi người Diễm tộc hết sức hoan hô, nhưng Diễm Thông lại phun ra một ngụm máu tươi, mấy người Diễm Tộc quá sợ hãi——- Diễm Thông sẽ không phải là muốn hủy tu vi để liều mạng cùng đối phương đi? Diễm Thông chính là tu sĩ Nguyên Anh kỳ! Hơn nữa còn là dòng chính Diễm thị, nếu hắn bị tổn thương. Đả kích đối với Diễm Thị so với Đan Tộc mất đi Đan Độ còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Diễm Thông ổn định thân thể, hướng tộc nhân khoát khoát tay áo, ngẩng đầu nói với Luyện Đan Sư Đan tộc Đốt Thiên: “Đan Tộc các ngươi có tâm huyết, Diễm Thị ta cũng có! Ta thừa nhận trên phương diện thuật luyện đan, hiện nay Diễm Thị ta kém các ngươi một bậc. Nhưng đợi thêm thời gian nữa chúng ta nhất định đường đường chính chính thay thế được Đan tộc các người, trở thành đệ nhất trên cảnh giới luyện đan!”
Nói xong thu hồi lại chín viên lục phẩm đan dược dính máu sau đó khoanh chân ngồi xuống.
Hắn mặc dù chưa đến nỗi giống như Đan Độ phá hủy Kim Đan để đổi lấy một lần đột phá, nhưng cũng bị thương không nhẹ. Ít nhất cũng phải điều dưỡng mấy năm mới có thể khôi phục.
Dưới đài Doãn Tử Chương liếc nhìn về phương hướng Đan Đằng. Nói: “Bản thân Đan Đằng tuy không được tốt lắm nhưng thu được hai đệ tử lại thông minh hơn rất nhiều.”
Mấy người Chu Chu và Cơ U Cốc tràn đầy đồng cảm, Chu Chu đang muốn nói gì, bỗng nhiên trên đài ánh lửa cao tận trời, vị lục phẩm Luyện Đan Sư của Chiêu Thái tông Ngô Trí cũng luyện thành đan dược.
Tròn mười viên đan dược đầy đặn bắn ra từ trong đan đỉnh, nhất thời thu được một mảnh kinh hô hít khí trên dưới đài. Tỷ lệ thành đan 100%. Hoàn toàn áp chế thành tích huy hoàng của Đan Tộc và Diễm Thị!
“Thật là lợi hại!” Tăng Tố ra sức vỗ tay, Quách Trai và Đặng Vân cũng than thở không dứt, mấy người Chu Chu hai mặt nhìn nhau, buồn cười một trận.
Ở trên người Ngô Trí vừa lúc thể hiện đúng một câu nói——– quen tay hay việc. Lần này hắn luyện chế chính là lục phẩm đan dược Chiêu Thái Tông cần nhất Thanh Nguyên đan, loại đan dược này có công hiệu chủ yếu chính là hóa giải lượng dược tính được hút vào quá nhiều trong quá trình Luyện thể.
Hầu như tất cả những đệ tử tinh anh của Chiêu Thái tông từ nhỏ đều dựa vào Kim Thân Tuyền để tu luyện, dược tính hút vào trong cơ thể từ Kim Thân tuyền đến Kết Đan trung hậu kỳ sẽ tạo thành thương tổn đối với thân thể, phải thường xuyên ăn vào Thanh Nguyên đan mới có thể tiếp tục tu luyện.
Vì thế, trong cấm địa Chiêu Thái tông có có mảng lớn dược điền đều trồng các loại linh dược để luyện chế Thanh Nguyên đan, đảm bảo cung cấp đầy đủ Thanh Nguyên Đan trong thời gian dài, mà Ngô Trí từ khi tấn nhập Luyện Đan Sư ngũ phẩm thì cứ cách một đoạn thời gian sẽ khai lò luyện chế Thanh Nguyên đan, luyện chế đến bây giờ không có trăm lò thì cũng có tám mươi lò rồi, nếu nói trên đại lục Tấn Tiềm người có kinh nghiệm phong phú nhất luyện chế Thanh Nguyên đan thì không ai có thể bì kịp với Ngô Trí.
Lần đầu tiên Ngô Trí công khai luyện đan liền chiếm được toàn trường lớn tiếng khen hay, không khỏi có chút đắc ý, hắn ở Chiêu Thái tông cho tới bây giờ luôn luôn nhận được trọng đãi, tính cách không coi ai ra gì đã trở thành thói quen trong cuộc sống, lập tức cái đầu liền ngẩng cao hơn trời, giống như lơ đãng đi về phía bên cạnh đám người Trịnh Quyền, cười nói: “Lão phu vẫn muốn được lĩnh giáo thuật luyện đan của sư đồ Trịnh đại sư. Lần này Đan Quốc lại chỉ an bài lão phu tỷ thí cùng với những Luyện Đan Sư lục phẩm bình thường này, thật là tiếc nuối!”
Ngụ ý rõ ràng là thuật luyện đan của mình hoàn toàn có thể so sánh cùng với Trịnh Quyền, thậm chí Chu Chu còn cao hơn một bậc.
Trịnh Quyền không nghĩ tới người này có thể tự đại đến mức này, nhất thời cũng không kịp phản ứng, Đan Nhiễm và Phần Bích Thấm cũng hết sức ngạc nhiên.
Ếch ngồi đáy giếng như thế này có nhiều lời với hắn hơn nữa cũng vô dụng, ba người nhìn nhau cười một tiếng, phiết quá … Đi mặc kệ người này tự cao tự đại.
Bên trong cấm địa phía sau núi hoàng cung thành Lăng Đan, Diễm Thí Thiên và Diễm Kiếm Địch ở riêng trong động phủ của mình quan sát Thủy Kính.
Diễm Kiếm Địch nhìn thấy Diễm Thông tình nguyện bản thân bị thương cũng không chịu sử dụng đến Đan Hồn phù, than nhẹ một tiếng đồng thời cười lớn một trận: “Có dạng đệ tử như vậy, là may mắn của Diễm Tộc ta!”
Diễm Thí Thiên chỉ nhướng nhướng mày, vẫy tay gọi một gã thân tín nói: “Đi, xem xem linh dược của Tiền Lang là từ nơi nào mà có.”
Đan Phượng ngồi bên cạnh hắn bình tĩnh nhìn hắn một cái: “Thiếp nghĩ rằng Hoàng Thượng có quan tâm đến danh dự Diễm Tộc…”
“Không phải là còn Hoàng Hậu thân ái của trẫm hay sao?” Diễm Thí Thiên không đứng đắn cười một cái, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ gương mặt Đan Phượng: “Nàng nhất định sẽ không để cho trẫm thất vọng, có phải hay không?”
Đan Phượng nghiêng đầu tránh né tay của hắn: “Hoàng Thượng căn bản không hề quan tâm đến thắng thua của Diễm Tộc, Hoàng Thượng…. Lại là vì nàng?”