Mục lục
Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông nội Hoắc vừa nói xong, cả khuôn mặt của ông cụ Ngô đầy vẻ khó chịu, ngẩng đầu lên liếc bọn họ.





Cả nhà bọn họ đã nói hết rồi, ông ta còn có thể nói được gì cơ chứ!





Huống hồ bọn họ phân tích có lý có bằng chứng, đúng là khiến cho người khác không thể nào bắt bẻ được.





Lúc này mẹ Hoắc cười lạnh một cái tiếng, nhìn ông cụ Ngô, nói: “Ông nói là Ngô Thành Nam vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng Tùng Quân nhà chúng tôi còn kém Ngô Thành Nam một tuổi, ai mà không phải là trẻ con chứ?





Lúc này khuôn mặt của ông cụ Ngô đã vô cùng sa sút tinh thần, ông ta cúi đầu xuống, nhìn giống như là đã già đi mấy tuổi: “Vậy các người nói xem bây giờ phải làm gì?”





Ông nội Hoắc cũng không phải là dạng người thừa nước đục thả câu, nói: “Rất đơn giản. Đầu tiên ông phải ngay lập tức tuyên bố không còn bất cứ quan hệ gì với nhà họ An, nhà họ Ngô cũng sẽ không xen vào bất cứ chuyện gì của nhà họ An nữa”





Ông cụ Ngô hơi nhíu mày, nghe xong câu nói đó thì điều đầu tiên hiện lên trong đầu ông ta là: Nhà họ Hoắc sắp chuẩn bị ra tay với nhà họ An.





Ông ta mấp máy môi, gật đầu: “Được.”





Dù sao thì lần trước ông ta đã thực hiện đúng lời hứa, bảo vệ nhà họ An một lần để cho họ không bị rơi vào tình trạng phá sản rồi, vậy lần này thì bọn họ phải tự dựa vào chính mình rồi, nhà họ Ngô có thể bảo vệ nhà họ An một lần, nhưng không thể bảo vệ nhà họ An cả đời được.





Ông nội Hoắc nhìn thấy ông cụ Ngô nhanh chóng đồng ý thì tiếp tục nói: “Thứ hai là bây giờ ông hãy ngay lập tức gọi Ngô Thành Nam trở về, rồi dẫn nó đến nhà họ Hoắc để xin lỗi, nhất định phải thể hiện rõ thành ý, toàn bộ quá trình sẽ được ghi lại để đăng lên… Đăng lên… Cái gì đó.”





Ông cụ nói được nửa cầu thì không còn nhớ nổi nữa, quay đầu lại nhìn về phía con trai và con dâu.





Mẹ Hoắc nhanh chóng nhắc nhở: “Đăng lên facebook chính của công ty “À đúng đúng” Ông nội Hoắc gật đầu: “Chuyện này ông có làm được không?”





Khuôn mặt của ông cụ Ngô méo xẹo, ông ta phải vô cùng kiềm chế lại. Chiều này của nhà họ Hoắc đúng là vô cùng độc ác, đăng lên facebook chính của công ty chẳng khác nào công bố toàn bộ tội trạng của Ngô Thành Nam cho cả thế giới đều biết. Một khi chuyện này lọt ra ngoài thì e rằng danh tiếng của Ngô Thành Nam sẽ bị hủy hoại hết.





Dường như ông nội Hoắc nhìn thấy toàn bộ suy nghĩ của ông ta, cười cười nói: “Không nói là mưu sát không thành cũng được, quan trọng nhất là quá trình xin lỗi. Hơn nữa trên mạng cũng chỉ toàn là những người thích hóng hớt mà thôi, một khi sự việc này hết hot thì cũng chẳng còn ai nhớ tới cả, một thời gian sau là Ngô Thành Nam lại có thể tự do nhảy nhót như xưa thôi. Nhà họ Hoắc chúng tôi chỉ cần một lời xin lỗi mà thôi.”





Ông nội Hoắc đã nói đến mức này rồi thì không thể phản bác lại nữa, ông cụ Ngô chỉ có thể cắn răng gật đầu: “Vậy cũng được.”





Ông nội Hoắc nghe thấy vậy, vô cùng vui mừng: “Thứ ba là…”





“Vẫn còn nữa?” Ông cụ Ngô nhìn ông nội đầy ngạc nhiên: “Sao nhà họ Hoắc các người có thể ra nhiều điều kiện như vậy chứ?”





Ông nội Hoắc bình tĩnh nhìn ông ta, nói: “Suýt nữa thì Tùng Quân và Hiểu Nhã nhà chúng tôi chết ở trong tay của cháu trai ông, ông cho rằng chỉ một vài điều kiện nho nhỏ là đủ rồi à?”





Ông cụ Ngô hít một hơi thật sâu, không nói gì hết, ra hiệu cho ông nội nói tiếp.





Ông nội Hoắc tiếp tục nói: “Thứ ba, sau khi xin lỗi xong thì chuyển công tác cho Ngô Thành Nam đến công ty con ở thành phố khác, trong vòng hai năm tới không được cho nó tiếp nhận công việc quản lý ở tập đoàn”





“Ông… Chuyện này không được” Ông cụ Ngô kiên quyết từ chối, Ngô Thành Nam là cháu trai duy nhất của ông ta, hơn nữa lại là cháu trai ruột, là người sẽ kế thừa nhà họ Ngô trong tương lai. Làm sao có thể không để cho anh ta tiếp nhận công việc quản lý ở tập đoàn được? Ông ta còn định hai năm nữa sẽ chính thức giao nhà họ Ngô lại cho Ngô Thành Nam, vì vậy trong vòng hai năm này chính là thời gian mấu chốt để anh ta làm quen với mọi chuyện của tập đoàn.





Ông nội Hoắc cũng đoán được rằng ông cụ Ngô sẽ từ chối, bèn cười cười: “Chỉ là trễ hai năm thôi mà, ông vẫn còn khỏe mạnh như thế này, thôi thì cố gắng thêm một thời gian nữa, thời gian trôi qua nhanh lắm, chớp mắt một cái là qua hai năm rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK