Hoài An có lòng tốt giải quyết vấn đề này, đặt lên người Phương Ly thì lại thành cái cớ để cô ta làm điều xấu xa, còn đổ hết mọi thứ lên đầu Hoài An, thực sự vô cùng kinh tởm.
“Không biết xấu hổi”
Anh ta nhịn một hồi lâu mới tức giận mắng chửi.
Phương Ly nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng: “Chuyện thế này mà tôi còn làm được, còn cần mặt mũi gì nữa chứ?”
Cô ta không muốn lôi kéo với Trần Thanh Minh ở cửa khách sạn, nếu như gặp phải người quen thì sẽ rắc rối.
Ngay khi cô ta định kéo Trần Thanh Minh vào, đột nhiên có một giọng nữ ngạc nhiên hô lên: “Trần Thanh Minh? Là anh sao?”
Trần Thanh Minh nghe thấy giọng nói quen thuộc, vui mừng ngẩng đầu lên, nhìn về phía phát ra âm thanh, anh ta nhìn thấy với đôi long lanh trong veo của Sở Minh Nguyệt thì suýt chút nữa bật khóc.
Anh ta dùng hết sức lực, giơ tay về phía Sở Minh Nguyệt: “Cứu, cứu tôi…”
Lần trước ở tiệc chúc mừng của Hoài An, Sở Minh Nguyệt làm quen với bọn họ, sau đó ngoại trừ bạn trai cô ấy là Châu Hữu Thiên thì người thân thiết nhất với cô ấy chính là Trần Thanh Minh.
Cô ấy hay đến công ty tìm Bạch Hoài An, thường xuyên đi lại, quan hệ của cô ấy với Trần Thanh Minh cũng khá ổn.
Hai người lôi kéo nhau cửa khách sạn đã thu hút sự chú ý của Sở Minh Nguyệt, nhưng cô ấy chỉ liếc qua một cái, lại đúng lúc bắt gặp ánh mắt ngập tràn tức giận và căm ghét của Trần Thanh Minh.
Có thể thấy rõ ràng là anh ta rất chán ghét người phụ nữ bên cạnh mình, nhưng anh ta bị người phụ nữ đó kéo tay, không tránh thoát được.
Trần Thanh Minh cao hơn mét tám, mặc dù Phương Ly cũng là một người cao gầy nhưng cùng lắm chỉ tầm mét bảy, thân hình hai người có sự chênh lệch rất lớn, sao anh ta lại không thoát khỏi người phụ nữ đó được chứ.
Sở Minh Nguyệt nhận thấy có điều gì đó không ổn bèn tiến lại gần đó.
Vừa đến thì thấy Trần Thanh Minh vươn tay cầu cứu với cô ấy, cô ấy đã hiểu ra mọi chuyện, trông dáng vẻ này của anh ta thì rõ ràng đã bị lừa rồi, ắt hẳn là do người phụ nữ bên cạnh anh ta làm ra.
Sở Minh Nguyệt bước đến ngay lập tức, cố gắng kéo Trần Thanh Minh ra khỏi vòng tay của người phụ nữ đó.
Phương Ly chú ý tới động tác của cô ấy, hung hăng vung tay cô ấy ra, trừng mắt hung dữ như một con chó điên: “Anh ấy là bạn trai tôi, đây là chuyện của vợ chồng son chúng tôi, cút ngay cho tôi, đừng xen vào việc của người khác!”
Sở Minh Nguyệt thấy cô ta đề phòng điên cuồng như vậy thì nở một nụ cười lạnh lùng.
Cô ấy có khí chất hơn người, mỗi một cử chỉ đều đẹp đẽ, dáng vẻ cười nhạt của cô ấy có vẻ đẹp không dính khói bụi thế gian, cũng có sự cao quý không thể với tới.
Phương Ly hơi sửng sốt, ánh mắt càng cảnh giác hơn.
Mặc dù cô gái này không có khuôn mặt trực quan đẹp hơn Bạch Hoài An nhưng rất thu hút ánh mắt người khác, quan trọng là Trần Thanh Minh thấy trong mắt cô ấy ngập tràn ánh sáng, thậm chí bây giờ đã tránh thoát cô ta, muốn tới gần cô gái này.
Cô gái này đến từ đâu, rốt cuộc cô ấy là ai!
“Tôi cũng quen Trần Thanh Minh, còn khá thân đó, nhưng từ trước tới nay tôi chưa từng nghe anh ta nhắc tới bạn gái gì cả. Bây giờ anh ta không tỉnh táo, tôi nghỉ ngờ cô đã giở trò với anh ta, rồi dẫn anh ta tới đây… Chị gái à, đây là hành vi vi phạm pháp luật đó.”
Đàn ông mà làm mấy chuyện này là vi phạm pháp luật, phụ nữ cũng vậy, nam nữ bình đẳng, kể cả ở phương diện này cũng vậy.
Sở Minh Nguyệt vừa nói chuyện thu hút sự chú ý của cô ta, vừa âm thầm thò tay vào trong túi của mình rồi lặng lẽ lật ra.
Quả nhiên sắc mặt Phương Ly đã thay đổi: “Tôi không hiểu cô đang nói gì cả, tôi và Thanh Minh đã quen nhau hơn một năm rồi, trước đây ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau, chưa từng gặp người bạn như cô”
Trước kia cô ta làm việc ở Trần thị, không phải ngày nào cũng gặp Trần Thanh Minh à!
Trần Thanh Minh trừng mắt với cô ta, choáng váng vì sự trơ tráo, không biết xấu hổ của cô ta, nhưng tác dụng của thuốc đã ngấm sâu, anh ta sắp không còn sức cử động ngón tay nữa.
“Không, không…” Anh ta chỉ có thể lắc đầu một cách khó khăn, phủ nhận lời của cô ta.
“Không cần biết phải hay không, có tôi ở đây, hôm nay cô không thể dẫn anh ta vào khách sạn thuê phòng được, nếu như cô dám ép buộc anh ta vào thì tôi sẽ gọi cảnh sát ngay lập tức, chỉ cần một giây là cảnh sát sẽ tới đây, cô có muốn thử một chút không?”