Sau khi bình tĩnh lại, Khâu Thiếu Trạch nhìn Lăng Tử Khôn mỉm cười trả lời: “Ồ, cô ấy là bạn tốt của vợ tôi cũng là nhân viên trong công ty tôi.”
Lăng Tử Khôn nghe vậy hài lòng gật gật đầu, anh ta tương đối thích chơi đùa với cô gái nghiêm chỉnh hơn một chút, nghĩ vậy Lăng Tử Khôn cũng không kiêng dè Thời Ngọc Thao còn đang ở đây, trực tiếp nói với Khâu Thiếu Trạch: “Về chuyện khoản vay thì rất dễ nói rồi, cậu chỉ cần nghĩ cách để cho Bạch Tiên Nhi kia ở cùng tôi một đêm là được rồi.”
Khoản vay kia không thua lỗ được, nhưng mà nếu đã là thỉnh cầu của anh ta, vậy thì Lăng Tử Khôn đương nhiên là muốn nếm một chút ngon ngọt trước rồi mới đồng ý.
Khâu Thiếu Trạch nghe vậy thì ngẩn người, anh ta làm sao có thể nghĩ tới Lăng Tử Khôn sẽ đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy chứ.
Lông mày anh ta nhíu chặt lại.
Lăng Tử Khôn tỏ vẻ thờ ơ, thấy Khâu Thiếu Trạch nhíu chặt mày lại nói: “Không có việc gì, nếu như cậu cảm thấy khó xử, vậy thì xem như lời vừa rồi tôi chưa nói ra vậy.”
Mặc dù hiện tại Khâu Thiếu Trạch không còn thích Bạch Tiên Nhi nữa, thậm chí còn có chút phiền chán Bạch Tiên Nhi, nhưng dù sao Bạch Tiên Nhi cũng đã ở bên cạnh anh ta nhiều năm như vậy rồi.
Trong lòng Khâu Thiếu Trạch hơi do dự, nhưng nghĩ lại một chút, nếu không vay được khoản vay này, vậy thì tâm huyết bao nhiêu năm của anh ta sẽ trôi theo dòng nước mất!
Công ty so với Bạch Tiên Nhi.
Khâu Thiếu Trạch gần như không chút do dự nào lựa chọn công ty.
Ánh mắt Khâu Thiếu Trạch trầm xuống, nhìn Lăng Tử Không nói: “Được, anh Lăng, vậy chúng ta một lời đã định.”
Lăng Tử Khôn hài lòng gật gật đầu nhìn Khâu Thiếu Trạch: “Được rồi, những gì tôi đã nói từ trước đến nay vẫn luôn giữ lời, tối nay đưa người tới phòng 3016 khách sạn Hoàng Đình, ngày mai tôi sẽ giúp cậu làm hợp đồng cho vay, tiền lập tức sẽ được chuyển đến!”
“Cảm ơn anh Lăng, còn người tôi sẽ đưa đến đúng giờ.”
Thời Ngọc Thao ngồi bên cạnh vẫn luôn không nói gì nghe thấy lời Khâu Thiếu Trạch vừa nói, khóe môi hiện lên một tia chế nhạo, vốn dĩ anh còn cho rằng Khâu Thiếu Trạch sẽ cân nhắc một lúc mới đồng ý lời yêu cầu của Lăng Tử Khôn, nhưng lại thật không ngờ Khâu Thiếu Trạch sẽ đồng ý nhanh như vậy.
Đúng là một tên cặn bã không có tí chính kiến nào!
Lúc này Thời Ngọc Thao đặc biệt đào một cái hố cho hai người Khâu Thiếu Trạch và Bạch Tiên Nhi.
Những vụ tai tiếng của Lăng Tử Khôn lúc đại học Thời Ngọc Thao cũng đã nghe nói qua rồi, vốn dĩ Thời Ngọc Thao cũng cực kỳ kinh thường giao thiệp cùng loại người như Lăng Tử Khôn.
Nhưng mà cha mẹ của Lăng Tử Khôn và nhà họ Thời có vài phần giao tình, sinh nhật lần này của ông nội Thời Ngọc Thao, cha mẹ Lăng Tử Khôn đã đặc biệt dẫn Lăng Tử Khôn đến bữa tiệc sinh nhật.
Khi nhìn thấy Lăng Tử Khôn ở bữa tiệc, Thời Ngọc Thao lập tức nhớ tới nhưng bê bối ngày trước của Lăng Tử Khôn, trong mấy lần lui tới lại thấy tính cách của anh ta nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không thay đổi chút nào, trong lòng anh đã nảy sinh chủ ý.
Thật đúng lúc Khâu Thiếu Trạch lại gọi điện cho anh úp úp mở mở nhắc tới chuyện vay tiền mà trong nhà Lăng Tử Khôn lại mở ngân hàng tư nhân, thứ không thiếu nhất chính là tiền.
Thời Ngọc Thao đã có một chủ ý trong lòng.
Như vậy mới có kết cục như ngày hôm nay.
Thời Ngọc Thao hiểu rõ tính cách của cả Khâu Thiếu Trạch và Lăng Tử Khôn, vở kịch này quả nhiên ra diễn ra theo đúng kịch bản của Thời Ngọc Thao.
Bạch Tiên Nhi à Bạch Tiên Nhi, cô dám bỏ thuốc người phụ nữ của tôi, đưa cô ấy lên giường của người đàn ông khác. Vậy thì tôi sẽ gậy ông đập lưng ông, để người đàn ông của cô chính tay đưa cô lên giường của người đàn ông khác!
Cũng để cô cảm nhận một chút cái gọi là sợ hãi cùng bất lực.
Đây đã là sự nhân từ lớn nhất mà Thời Ngọc Thao dành cho Bạch Tiên Nhi rồi!
Dù sao lúc này Thời Ngọc Thao chỉ cần nghĩ tới lúc đó quần áo Đường Du Nhiên xộc xệch, sắc mặt trắng bệch bị giám đốc Lý đè dưới người, đến cả đầu lưỡi cũng cắn, điều này khiến cho Thời Ngọc Thao vừa đau lòng vừa nổi giận.
Bạch Tiên Nhi phải cảm ơn pháp luật, gϊếŧ người phải đền mạng, bằng không Thời Ngọc Thao còn có suy nghĩ gϊếŧ chết người khởi xướng là Bạch Tiên Nhi kia kìa!
Sau khi bàn bạc xong, ngâm mình trong suối nước nóng một lúc, mấy người lại đến trong sơn trang câu cá một hồi, mãi đến khi cùng nhau ăn cơm tối, thấy thời gian không còn sớm nữa mới tách nhau ra, ai về nhà nấy.
Sau khi từ sơn trang suối nước nóng đi ra, Đường Du Nhiên rõ ràng phát hiện ra dọc đường đi Khâu Thiếu Trạch có chút không yên lòng, lông mày vẫn luôn nhíu chặt lại.
Lái xe một mạch về nhà, Đường Du Nhiên xuống xe trước, khi Bạch Tiên Nhi ở ghế sau cũng đang chuẩn bị kéo cửa xuống xe thì Khâu Thiếu Trạch đột nhiên lên tiếng nói: “Du Nhiên, em vào nhà trước đi, anh và Bạch Tiên Nhi còn có chút chuyện cần đến công ty một chuyến, lát nữa bọn anh sẽ quay về.”
Đường Du Nhiên nghe thấy lời nói của Khâu Thiếu Trạch, đè nén sự nghi ngờ trong lòng nhìn Khâu Thiếu Trạch gật gật đầu.
Bạch Tiên Nhi nghe Khâu Thiếu Trạch nói như vậy, mặt mày vui vẻ, tưởng rằng Khâu Thiếu Trạch muốn đi hẹn hò riêng với cô ta.
Ngay sau khi xe khởi động và rời đi, Bạch Tiên Nhi ngồi ở ghế sau có chút không thể chờ đợi được mà mỉm cười, lập tức nhìn Khâu Thiếu Trạch nói: “Thiếu Trạch, có chuyện trong công ty chỉ là cái cớ anh nói cho Đường Du Nhiên thôi đúng không, nói đi, anh muốn đưa em đi đâu thế? Lại nói tiếp hai người chúng ta đã rất lâu rồi không đi hẹn hò rồi nhỉ.”
Khâu Thiếu Trạch nhìn dáng vẻ tươi cười của Bạch Tiên Nhi, khó tránh khỏi có chút chột dạ, trả lời qua loa một câu: “Đợi đến rồi thì em sẽ biết thôi.”
Bạch Tiên Nhi chỉ cho rằng Khâu Thiếu Trạch còn muốn cho mình một sự bất ngờ lớn, trên mặt cô ta nở nụ cười hạnh phúc.
Xe đột ngột dừng lại giữa đường, Khâu Thiếu Trạch nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Tiên Nhi, em ở trên xe đợi anh, anh đi mua đồ một chút.”
“Vâng, anh đi đi, em ở trên xe đợi anh.” Bạch Tiên Nhi vội vàng gật đầu.
Khâu Thiếu Trạch xuống xe trước tiên đi siêu thị mua một chai nước ngọt, sau đó đi vào cửa hàng bán đồ tình thú tự phục vụ bên cạnh.
Mua một gói thuốc kíƈɦ ɖụƈ có hiệu quả nhanh.
Khâu Thiếu Trạch cũng là để tránh cho sự việc không xảy ra chút sai sót nào, anh ta sợ nếu Bạch Tiên Nhi biết được thì không bằng lòng cùng anh ta đi đến khách sạn, vậy thì phiền phức rồi.
Nếu đã như vậy còn không bằng trực tiếp làm cho Bạch Tiên Nhi hôn mê, sau khi cô ta đã hôn mê không còn tỉnh táo nữa thì anh ta sẽ đưa Bạch Tiên Nhi đến thẳng khách sạn, cũng không sợ Bạch Tiên Nhi phản kháng, tiết kiệm được không ít công sức.
Khâu Thiếu Trạch thấy Bạch Tiên Nhi uống chai nước đó, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được hạ xuống, lập tức khởi động xe đi.
Xe còn chưa tới khách sạn Hoàng Đình thì thuốc Bạch Tiên Nhi uống đã phát huy tác dụng rồi.
Chỉ thấy hai má Bạch Tiên Nhi đỏ ửng khác thường, cả người không có chút sức lực nào dựa vào ghế, không ngừng vươn tay muốn kéo quần áo mình xuống, vừa kéo vừa nhìn Khâu Thiếu Trạch, khó chịu nhíu mày nói: “Thiếu Trạch, nóng quá… anh có thể bật điều hòa trong xe được không? Nóng quá…”