Mục lục
Thần Y Thánh Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương rất tò mò về Kỳ Môn Độn Giáp, đáng tiếc Kỳ Môn Độn Giáp đã biến mất từ lâu, hắn cũng không có nhiều tài liệu liên quan về phương diện này.

Quyển sách này đối với Trương Dương mà nói tuyệt đối quan trọng nhất, hơn nữa đây là sách nhập môn, rất thích hợp với Trương Dương lúc này.

Cầm quyển sách, không thèm để ý đến hai con anh vũ bên cạnh, thấy Trương Dương bên cạnh đang nhập thần không chút cảnh giác hai con anh vũ

Hai con anh vũ liếc nhìn nhau rồi gật đầu, động tác này của Trương Dương khiến chúng rất hài lòng, đây là một loại tin tưởng, cho dù là người hay linh thú, đều hy vọng được người khác thừa nhận, được người khác tin tưởng.

Vô tình, hai con anh vũ đã coi Trương Dương đồng cấp với chủ nhân của chúng, đương nhiên, hiện tại Trương Dương chỉ có tiềm lực đồng cấp, Tu luyện giả chưa thực sự tiến vào tầng năm, chưa đạt đến cao độ như chủ nhân của chúng, chúng khó có thể đặt Trương Dương vào địa vị ngang bằng với chủ nhận bọn chúng.

Anh vũ không nói gì, Truy Phong và Vô Ảnh ở bên cạnh cũng im lặng, lặng lẽ nhìn nhau.

Truy Phong không biết Trương Dương đang đọc gì, nó chỉ biết thứ này hữu dụng với Trương Dương là được rồi, chỉ cần hữu dụng bới Trương Dương, cho dù có đọc bao lâu, nó cũng ở bên cạn bảo vệ.

Trong khoảng thời gian đi theo Trương Dương, gặp qua quá nhiều cao thủ, nó cũng rất hy vọng thực lực của Trương Dương có thể nâng cao, sau này khi gặp cao thủ, chí ít cũng không cần phải chạy trốn nữa

Lần trước phải chạy ngàn dặm để bỏ trốn khiến nó suốt đời khó quên.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngay cả Trương Dương cũng không ngờ, lần này hắn đã đọc liền bảy ngày.

Quyển "Nhập môn Kỳ Môn Độn Giáp" làm bằng da linh thú này do cao thủ tầng năm viết. có đặc trưng công pháp tầng năm, tuy nhiên người viết quyển sách này không phải chủ nhân của hai con anh vũ, thứ này là do chủ nhân hai con anh vũ vô tình đoạt được.

Kỳ Môn Độn Giáp của chủ nhân anh vũ do tự học mà có

Lúc này Trương Dương cũng tự học, tự học rất khó, nhưng ít ra so với không có lối để vào còn đỡ hơn nhiều.

7 ngày này giúp Trương Dương hiểu rõ về Kỳ Môn Độn Giáp. Cuối cùng hắn cũng hiểu kỹ thần kỳ này vì sao thất truyền.

Kỳ Môn Độn Giáp thật sự quá khó hiểu, những thứ bao hàm cũng quá nhiều, chỉ mới là nhập môn mà đã phân loại đủ thứ, nào là Nhất Tinh Lưỡng Nghi Tam Tài Tứ Hợp, Ngũ Hành... Thất Tinh Bát Quái Cửu Cung...,trong mỗi loại còn bao hàm rất nhiều phân hạng phức tạp. Chỉ đọc mấy thứ này mà Trương Dương đã đầu váng mắt hoa, mơ mơ màng màng.

Còn nữa, quyển sách này viết cho cường giả tầng năm, cũng mang theo những đặc sắc bí tịch của bọn họ, muốn tự mình học thì phải tự mình xem, trước khi chưa luyện thành, chỉ dựa vào hồi ức căn bản vô dụng.

Nghỉ ngơi qua loa một chút, Trương Dương lại nghiên cứu mấy thứ này.

10 ngày sau, hắn mới xuất quan, trong 17 ngày này, hắn đều ở trong núi Dã Nhân, phần lớn thời gian đều cầm quyển sách nhỏ trong tay.

Đã có mấy ngày, trương dương thậm chí không ngủ không nghỉ, cố gắng mấy hôm như vậy, cuối cùng hắn cũng có chút thu hoạch.

- A Hoa, A Thái, đa tạ các ngươi!

Đứng ngoài bãi đất trống, Trương Dương cười vẫy tay với hai con anh vũ trước mặt, trong 17 ngày này, Trương Dương ngoại trừ những thu hoạch về nội lực và Kỳ Môn Độn Giáp còn thân quen với hai con anh vũ này.

Hai con anh vũ này có cái tên rất dễ nghe, một con là A Hoa, một con là A Thái.

Đây là tên do chủ nhân chúng đặt, lần đầu nghe cái tên này Trương Dương còn cười thành tiếng, kết quả khiến hai con anh vũ giận liền 2 ngày không thèm để ý đến Trương Dương.

- Chít chít chít chit!

Vô Ảnh nhảy qua nhảy lại, kêu to lên, Truy Phong dù không kêu, nhưng thần sắc cũng tốt hơn nhiều so với lúc đầu.

Mấy ngày qua, chúng với hai con anh vũ này cũng đã thân quen, tuy nói không thân như hai đứa nó, nhưng chí ít cũng không căm thù như lúc đầu, chúng cũng biết hai con anh vũ này sẽ không làm hại Trương Dương.

- Vô Ảnh, mày phải siêng tu luyện kỹ năng mới của mày, sau khi tu luyện thành công kỹ năng mới, uy lực sẽ rất lớn!

A Hoa nói với Vô Ảnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vô Ảnh lập tức đỏ lên, chui thẳng vào tai Truy Phong.

Kết quả khiến cho tai Truy Phong ngứa ngáy một trận mới chịu ló đầu ra.

Bây giờ Vô Ảnh đã lớn hơn trước kia rất nhiều, tai Truy Phong sắp không chứa nổi nó rồi.

- Haha, Vô Ảnh, A Hoa nói đúng đấy, mày phải cố gắng tu luyện, sau này gặp kẻ thù, chỉ cần mình mày ra tay là được, chúng ta cũng bớt phiền phức!

Trương Dương cười to một tiếng, chế nhạo nhìn Vô Ảnh.

Vô Ảnh chạy đến bên cạnh nhanh như chớp, trốn dưới cơ thể Tia Chớp đang say ngủ, nó thật sự rất xấu hổ.

Năng lực mới của nó đã giấu Trương Dương rất lâu, tuy nhiên lần này không kìm được đã khoe trước mặt hai con anh vũ, kết quả mới thành ra thế này.

Nghĩ đến kỹ năng mới của Vô Ảnh, Trương Dương không không nhịn được cười, chẳng trách trước đây Vô Ảnh lại không nói cho hắn biết.

A Hoa, A Thái cũng cười khanh khách, bộ dạng xấu hổ của Vô Ảnh giống như đứa trẻ khiến chúng rất vui, đã lâu rồi chúng không cười như vậy.

- Trương Dương, sau này nhất định phải về đây thường xuyên, nếu ngươi tiến vào tầng năm, đừng quên lời hứa của ngươi đấy!

A Thái quay đầu lại, nói với Trương Dương 1 câu, nó vẫn có chút không nỡ.

Nó và A Hoa đã sống ở đây mấy trăm năm, quả thực rất cô độc, còn may là chúng sống có đôi, chứ nếu không sẽ càng cô đơn, mười mấy ngày nay sống cùng Trương Dương, cũng khiến chúng và đám Trương Dương, Truy Phong có những tình cảm tốt đẹp, giờ phải chia ly, dĩ nhiên có chút không nỡ.

- Ngươi yên tâm, không bao lâu nữa, tôi nhất định sẽ tiến vào tầng năm, đến lúc đó sẽ đón các ngươi ra ngoài!

Trương Dương gật đầu, lúc trước chủ nhân của anh vũ khi để chúng lại đây đã hạn chế chúng rất nhiều.

Chẳng hạn như không thể giết người, không thể sát hại những linh thú khác, không tham gia vào chuyện đấu đá của người khác, không thể rời khỏi núi Dã Nhân, cùng lắm chỉ có thể đi vòng quanh núi.

Lần trước trận chiến của Trương Dương ở ven núi, cho nên A Hoa mới có thể đến được.

Tuy nhiên hạn định này không phải không giải trừ được, sau khi có một cường giả tầng năm đến, nếu chúng chịu, có thể lựa chọn đi cùng.

Phải là cường giả tầng năm, cho dù là cường giả tầng bốn Đại viên mãn lợi hại cũng đừng mong mang chúng đi được.

A Hoa, A Thái, hai con anh vũ này sớm muốn rời đi, đáng tiếc là chưa có cường giả tầng năm, chứ đừng nói là cường giả tầng năm được chúng thừa nhận, nên chỉ có thể tiếp tục sống ở đây.

Giờ Trương Dương đã cho chúng hy vọng, cũng là hy vọng rất lớn, mấy ngày trước Trương Dương đã hẹn sẽ đưa chúng đi khỏi đây.

- Ta tin ngươi nhất định làm được, sớm quay lại, có cơ hội thì cứ đến đây, có tốc độ của Truy Phong, các ngươi...

A Thái lại nói, nó mới nói được 1 nửa thì dừng lại, kinh ngạc quay đầu sang.

Vô Ảnh núp dưới người Tia Chớp đột nhiên nhảy ra, cũng kinh ngạc nhìn Tia Chớp.

Một cỗ uy thế hùng mạnh chầm chậm xuất hiện trên người Tia Chớp, Tia Chớp vẫn chưa tỉnh lại, cổ uy thế này càng lúc càng nặng, càng lúc càng mãnh liệt.

- Đây là?

Trương Dương quay đầu, kinh ngạc đồng thời cũng mang theo chút vui sướng, uy thế của Tia Chớp rất mạnh, rõ ràng không thuộc tầng 3 nữa, Tia Chớp chuẩn bị thăng cấp rồi.

- Chít chít chít chít

Vô Ảnh rất bất mãn kêu một tiếng, lúc trước khi nó thăng cấp chẳng có chút động tĩnh nào, cứ bình thản như vậy, còn Truy Phong thăng cấp lại có động tĩnh rất lớn

Giờ Tia Chớp cũng thế, nó so sánh rồi buồn bực.

Truy Phong cũng mở to hai mắt nhìn, nó tiến vào tầng bốn ở núi Dẫn Long, nhờ có Huyền thử hùng mạnh trở giúp thăng cấp, lúc đó động tĩnh không nhỏ, nhưng so với Tia Chớp dường như có chút không bằng.

Ít nhất lúc đầu nó không có được uy thế như Tia Chớp.

Điều này cũng làm cho nó hiếu thắng mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm vào Tia Chớp còn chưa tỉnh dậy.

Chỉ nhìn một hồi, nó liền uể oải cúi đầu, uy thế của Tia Chớp lại tăng, ngay cả nó cũng có chút kinh hãi, nếu chỉ bàn về uy thế, lúc trước quả thực nó kém xa Tia Chớp.

Truy Phong có chút ủ rũ, tuy nhiên nó không để ý đến một nhân tố quan trọng.

Lúc trước nó tiến giai, cũng không phải dựa vào cố gắng của mình, mà là nhờ linh dược và huyền thử mà thành, nghiêm chỉnh mà nói nó thăng cấp là nhờ ngoại lực trợ giúp, thăng cấp như vậy quả thực không thể so với Tia Chớp tự mình thăng cấp.

Mí mắt Tia Chớp khẽ động, nó sắp tỉnh dậy, khi nó tỉnh dậy, nó sẽ trở thành linh thú tầng bốn, trên thế gian này cũng sẽ có thêm một linh thú tầng 4.

Ào ào!

Quanh Tia Chớp có một cơn gió nhỏ, đây không phải là gió năng lượng mà là sức mạnh mênh mông của Tia Chớp lơ đãng để thoát ra ngoài

Giờ Tia Chớp cũng có thể nói là linh thú tầng bốn, chỉ là linh thú vừa vào tầng bốn, cơ thể của nó vẫn chưa thể khống chế thành thục sức mạnh mới này.

Ầm!

Một cỗ sức mạnh cường đại hơn phóng lên trời, trong núi Dã Nhân có nhiều linh thú sinh sống lúc này toàn bộ đều thẳng người, kinh ngạc nhìn về phía trung tâm.

17 ngày trước, bên kia đã xảy ra một vụ va chạm kịch liệt khiến ký ức của chúng hãy còn mới mẻ, rất nhiều linh thú vẫn chưa dám quay lại.

Không ngờ chẳng bao lâu sau, bên kia lại xảy ra động tĩnh lớn như vậy.

Động tĩnh này rõ ràng là có linh thú thăng cấp, con người thăng cấp khác với linh thú, giữa hai bên có khác biệt rõ ràng, cho dù là linh thú cũng có thể phân biệt được.

Lần thăng cấp này còn là thăng lên cấp rất cao, là thăng lên tầng 4.

Điều này cũng làm cho rất nhiều linh thú vô cùng kinh ngạc, dù sao chúng đều là dân địa phương sống ở núi Dã Nhân, cũng quen một vài hàng xóm, ngoại trừ hai con anh vũ đáng sợ ở trung tâm, núi Dã Nhân không còn linh thú tầng bốn nào khác. Nguồn: http://truyenfull.vn

Mạnh nhất, dường như cũng chỉ có mấy linh thú tầng ba trung kỳ, nhưng khoảng cách thăng cấp của chúng vẫn rất xa.

Cùng với kinh ngạc, nghi hoặc, không rõ là ai nhanh như vậy, không ngờ đã tiến vào tầng bốn, đương nhiên, chúng nó cũng rất hâm mộ cũng kỳ vọng sẽ có ngày nào đó có thể cường đại như vậy.

Tầng bốn, chắc chắn có thể lăn lộn được ở núi Dã Nhân, đôi anh vũ ở trung tâm căn bản không có ý chiếm núi Dã Nhân, chỉ cần đừng ngu ngốc động đến chúng, núi Dã Nhân là địa bàn của chúng.

Đây cũng chính là nguyên nhân cường giả tầng bốn tiến vào núi Dã Nhân không nguy hiểm gì, anh vũ không làm bị thương người, ngoại trừ chúng, cả núi Dã Nhân không có linh thú nào có thể uy hiếp đến sinh mạng của cường giả tầng 4, chúng gặp phải cường giả tầng bốn, e là bản thân chỉ muốn trốn càng nhanh càng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK