Mục lục
Thần Y Thánh Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương sở dĩ cho rằng như thế cũng không phải là không có lý lẽ của hắn.

Tựa như lần này, người phía Hàn Quốc lén lén lút lút tới, chỉ cần hành động bí mật, không bị nắm được chứng cứ thì những người tu luyện lệ thuộc quốc gia hoặc có thể nói là thuộc cơ quan nhà nước cũng sẽ không ra tay, liền chỉ có thể trơ mắt mặc cho đối phương mang linh thú Trung Quốc đi mất như vậy.

Đương nhiên, Trương Dương cũng hiểu được nhứng nỗi khổ tâm trong lòng những người đại diện cho quốc gia, mỗi tiếng nói cử động của bọn họ đều thay mặt cho quốc gia, không có chứng cứ tuyệt đối là không thể liều lĩnh hành động thiếu suy nghĩ để rồi lại dẫn đến những mối uy hiếp mang tính quốc tế.

Cũng là bởi vì Trung Quốc từ xưa đã được xưng là lễ nghi chi bang, đối với đám người tu luyện các nước khác quá mức nhân từ, lúc này mới dẫn đến những người tu luyện ngoại bang lòng tham không đáy, bí quá hoá liều.

Có điều hiện tại Phác Thừa Ân săn bắn linh thú tại Tử kim sơn, bị Trương Dương bắt tại trận, lại có lão gia tử chính mồm bảo đảm, Trương Dương tin rằng những người đại diện cho quốc gia kia cũng sẽ không ngồi yên để mặc nữa, tiếp sau đây những kẻ tu luyện nước ngoài có ý đồ gây rối trên lãnh thổ Trung Quốc nửa bước cũng sẽ khó đi.

Trương Dương nhớ tới trước đó Cửu Vĩ Linh Hồ đối mặt với pháo năng lượng không né tránh mà không khỏi nghi hoặc, vừa đúng lúc nhân cơ hội này tiến vào bên trong hệ thống giả lập hình ảnh, mở cột nhiệm vụ ra xem hệ thống nhiệm vụ đã hoàn thành. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tại cứu rỗi linh thú biến dị nhiệm vụ lan hạ, đã đánh dấu đi ra tỉ mỉ tin tức liên quan với nhiệm vụ này.

Sau khi xem xong tư liệu về nhiệm vụ này, Trương Dương lại một phen thất kinh.

Sở dĩ giết chết Cửu Vĩ Linh Hồ cũng bằng với cứu rỗi con linh thú biến dị này, hoàn toàn là bởi vì biến dị phát sinh ở trên người Cửu Vĩ Linh Hồ, cũng không phải là biến dị tự nhiên, biến dị đó hoàn toàn là nhân tạo.

Trên cột nhiệm vụ cũng không chỉ ra con Cửu Vĩ Linh Hồ này là hoàn thành biến dị bằng những nhân tố gì, chỉ là viết rõ loại phương pháp này khiến Cửu Vĩ Linh Hồ biến dị trái với quy luật tự nhiên, một khi hoàn thành biến dị thì Cửu Vĩ Linh Hồ cũng không được gọi là linh thú mà phải gọi là ma thú, chuyện này đối với Cửu Vĩ Linh Hồ mà nói chẳng khác gì là bị đày đọa.

Sau khi toàn bộ thân thể của Cửu Vĩ Linh Hồ biến d thì cách có thể cứu rỗi nó, khiến cho nó thoát khỏi trạng thái ma thú cũng chỉ có một, đó chính là giết chết nó.

Trong nhiệm vụ còn viết rõ, sau khi linh thú biến dị bắt đầu biến dị thì mỗi lần biến dị đều sẽ tăng cao thực lực của nó trên diện rộng, đồng thời cũng sẽ kích thích thú tính, làm linh thú hoàn toàn biến dị, như vậy hết thảy trí tuệ của nó đều sẽ bị sự giết chóc thô bạo choán hết, còn lại mục đích duy nhất chính là giết chết toàn bộ sinh vật có chứa hơi thở của sự sống trước mắt, không hoàn thành mục đích này thì quyết sẽ không bỏ qua.

Trương Dương sau khi xem xong nhiệm vụ thì đã hiểu được phần nào tại sao con Cửu Vĩ Linh Hồ kia đối mặt với pháo năng lượng mà lại không né tránh.

Hết thảy hành vi của nó hoàn toàn chịu tâm trạng bạo lực giết chóc khống chế, căn bản không có năng lực phán đoán bình thường, có thể nói nó ngoại trừ giết chóc thì căn bản là không biết chạy trốn.

Sau khi hiểu rõ những chuyện này, Trương Dương liền chuẩn bị rời khỏi hệ thống giả lập hình ảnh, nhưng lúc này hắn đột nhiên nhớ tới, lần này hệ thống vẫn chưa nói rõ sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được khen thưởng cái gì.

Nhìn xuống mục cuối của nhiệm vụ, phần khen thưởng ngoại trừ phần thưởng thường thấy thì còn có thêm một ô.

- Phần khen thưởng nhận sau này là có ý gì?

Trương Dương không biết rõ, lên tiếng dò hỏi.

- Khen thưởng nhận sau, nghĩa là đem phần thưởng nhiệm vụ lần này cộng dồn vào nhiệm vụ tiếp theo, nếu như lựa chọn khen thưởng nhận sau thì lần sau hoàn thành nhiệm vụ sẽ có khả năng nhận thưởng 220 phần trăm, đây cũng là khen thưởng đặc biệt khi chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ đặc thù, chủ nhân có thể lựa chọn nhận luôn, cũng có thể lựa chọn nhận sau.

Hệ thống giọng nữ lại vang lên bên tai Trương Dương, giải thích với Trương Dương về khen thưởng nhận sau.

Trương Dương suy nghĩ một chút ngẫm thấy hắn bây giờ cũng không cần gì khen thưởng nên lựa chọn nhận thưởng sau, lần sau chẳng những có thể thu được khen thưởng gấp đôi mà còn nhận thêm được 20%, cũng là một vụ mua bán rất có lời.

Sau khi lựa chọn nhận thưởng sau, Trương Dương liền thoát ra khỏi hệ thống giả lập hình ảnh.

- Hai vị, hai vị tiền bối?

Đang lúc này, đám người linh thú môn kia rốt cục kìm nén không được, lúc này thần thú chim diều hâu của bọn họ cũng không biết đã bay đi nơi nào, mà phần lớn người của linh thú môn bọn họ vẫn hôn mê trên mặt đất, chỉ có thể tạm xen vào cuộc trò chuyện giữa Trương Dương và Trương Bình Lỗ.

- Hai vị tiền bối có thể nói với chúng tôi ý định của các vị được chăng? Linh thú môn chúng tôi chỉ là môn phái nhỏ, không có gì đủ vừa lòng các vị... Nếu như có chỗ không chu toàn thì xin thứ lỗi cho.

Người của linh thú môn đã từng thấy qua sự lợi hại của Trương Dương, thái độ đối với Trương Dương cũng vô cùng kính cẩn, không dám chậm trễ chút nào, càng không dám vì Trương Dương tuổi đời còn trẻ mà có chút nào khinh thị, trong đám có người tương đối lớn tuổi, ít nhất có hơn bốn mươi tuổi, so với Trương Dương còn lớn hơn cả mấy giáp nhưng trước mặt Trương Dương vẫn như bậc tiểu bối xưng hô với tiền bối.

- Lúc trước chưa cho mọi người biết, Trương tiên sinh bọn ta là tới cứu các người!

Nghe người của linh thú môn hỏi vậy, Kiều Dịch Hồng lập tức thay Trương Dương hồi đáp:

- Đúng thế, các người có thấy người kia không, y là người tu luyện Hàn Quốc, thực lực mạnh mẽ, con Cửu Vĩ Linh Hồ kia chính là do y mang đến, mục đích của y chính là bắt đi Thánh thú của các người, cũng chính là con linh thú diều hâu.

Nói xong, Kiều Dịch Hồng mới nhớ ra trong bao tải còn có một con linh thú nhị đẳng, là Phác Thừa Ân cướp giật của lão hán ở Tử kim thôn trong chân núi Tử kim sơn.

- Trương tiên sinh, vị lão nhân gia kia không sao chứ?

Kiều Dịch Hồng nghĩ tới đây, lập tức lo lắng hỏi một câu.

- Yên tâm đi, ta đã giúp ông ấy xử lý quá thương thế, bây giờ hẳn là đã ở bệnh viện rồi.

Trương Dương gật gù, ra hiệu cho Kiều Dịch Hồng không cần lo lắng.

- Vậy có thể phiền các vị tiền bối cứu môn nhân bọn tôi tỉnh lại được không ạ?

Vị trưởng lão của linh thú môn nghe xong lời của Kiều Dịch Hồng thì chỉ vào mọi người đang hôn mê phía sau, ngay cả đối với Kiều Dịch Hồng cũng tôn kính vô cùng, sau đó thấp thỏm lên tiếng thỉnh cầu.

Đám người của linh thú môn vẫn đang hôn mê, cứu tỉnh những người này đối với Trương Dương và Trương Bình Lỗ mà nói hoàn toàn không thành vấn đề.

- Dương Dương, ngươi bây giờ thân thể suy yếu, để ta cứu những người này tỉnh lại cho.

Trương Bình Lỗ nói một câu, sau đó đi tới, đem một phần năng lượng trời đất vận vào trong lòng bàn tay, sau đó độ nhập vào bên trong thân thể những người đang hôn mê này, chỉ chốc lát những người này liền từ từ tỉnh táo lại.

Thấy môn nhân tỉnh lại, vị trưởng lão linh thú môn lập tức đi tới, nâng mặt vị trưởng lão gần nhất lên, người này sau khi tỉnh lại chỉ là sắc mặt hơi trắng bệch, còn lại cũng không có gì đáng ngại.

Trương Dương đi tới, đem những dược hoàn thông thường trong túi vải buồm lấy ra phân phát xuống, những dược hoàn này tuy rằng tương đối thông thường, nhưng đối với đám người linh thú môn ở trong thâm sơn mà nói thì đều là linh dược vô cùng quý giá.

Những dược hoàn này của Trương Dương vốn là có tác dụng bồi bổ bản nguyên, thích hợp nhất với những người bị thương tổn do dư chấn, sau khi ăn dược hoàn của Trương Dương thì cơ thể của bọn họ nhanh chóng có chuyển biến tốt, vị trưởng lão kia sắc mặt cũng hồng hào hẳn lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK