Mục lục
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Oạch? Còn có chuyện ôm ấp thân thiết nữa? Yến Minh Cơ kia là loại người gì…

À quên, rất nhỏ… Phải, Diệp Đông Doanh phải hơn Yến Minh Cơ mười tuổi, lúc đó hắn có bế nàng ta, cũng giống như anh lớn bế con nít đi.

- Nhưng… nhưng… – Ta lại kháng cự – Bây giờ không thể, ta và ngươi to xác như vậy, không thể để ở cái tư thế này….!

- Đối với ta, Cơ Nhi lúc nào cũng nhỏ! – Diệp Đông Doanh dịu dàng nói, còn vỗ vỗ ta như một đứa trẻ.

Hết đỡ được a, ôi ôi ta phải làm gì? Sống chết nhảy xuống và thú nhận mình không phải Yến Minh Cơ? Hắn sẽ giết ta chắc, mà ta còn chưa muốn chết sớm, nhất là chết đau đớn. Các người có thấy một chưởng của hắn xới tung cả khu rừng không? Chuyện đó không thể đùa được…

Ta bối rối, ta không dám đối mặt với chuyện này, càng không dám ngẩng lên nhìn hắn. Sẵn tiện ở trong lòng hắn cũng âm ấm, ta giả vờ buồn ngủ, rúc rúc một chút vào người hắn như một đứa trẻ. Đợi hắn lơ là cảnh giác ta lại đào tẩu ~.~

- Cơ Nhi, nàng đừng để Thần Hi gạt nữa, hãy tránh xa hắn! Kể cả hoàng huynh của nàng có giao kết với hắn hay không, nàng cũng hãy theo ta tránh thoát, ở với hắn nhất định không có kết quả tốt đẹp…! – Hắn lại thủ thỉ bên tai ta.

- Ta không hiểu, Đông Doanh! – Lúc này ta mới dám ngước mắt lên nhìn một chút, đầy băn khoăn nói – Các ngươi là huynh đệ, tại sao phải vì một cái ngai vàng mà oán ghét lẫn nhau như vậy, thậm chí có thể diệt trừ huynh đệ của mình sao?

Diệp Đông Doanh vẫn bình thản như nước, thần thái không một chút bụi bặm pha tạp, cũng không tỏ ra bi thương hay bất đắc dĩ, hắn chỉ mỉm cười mà nói:

- Những người kia chưa tính đến, nhưng Thần Hi thì không thể!

- Tại sao? Hắn cũng là huynh đệ của ngươi, tại sao lại ghét hắn như vậy? – Ta nhớ đến Diệp Đông Doanh trong rừng hôm đó có ý diệt trừ, hãm hại Thần Hi rõ ràng.

- Vì hắn có khả năng lớn không phải huynh đệ ruột thịt của ta, cũng không phải con ruột của phụ hoàng! – Nhị hoàng tử nói, âm điệu như có tám, chín phần khẳng định.

Chỉ có ta là ngạc nhiên tột độ, Hi Nhi có thể là con hoang sao? Ta còn nghĩ hắn đúng là con của lão bảy mươi, nên hai cha con cùng có có cái tính háo sắc như vậy …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK