“Chỉ cần ngươi bắt được Thiên Nhất Tuyệt, đoạt được Thành Chủ Lệnh trong tay của Thiên Nhất Tuyệt, đối xử tử tế với bá tánh trong thành thì Thành chủ của Tiêu Dao Thành chính là Diệp công tử, mà Tư Không Tiêm Vụ cũng nguyện cả đời đi theo làm tùy tùng cho ngươi.” Tư Không Tiêm Vụ trịnh trọng nói.
“Ngươi lại dễ dàng đáp ứng như vậy sao?” Thanh Linh sửng sốt một chút, nàng biết được người có Thành Chủ Lệnh thì chính là chúa tể của Tiêu Dao Thành.
Nhưng nàng không phải là người của Tiêu Dao Thành, mặc dù có Thành Chủ Lệnh, người khác cũng sẽ mãnh liệt phản đối nàng trở thành Thành chủ, nhưng nếu như có Tư Không Tiêm Vụ duy trì nàng, tình hình tất nhiên sẽ khác.
“Chỉ cần ngươi có thể đối xử tử tế với người dân trong thành thì ta nhất định sẽ giúp ngươi một tay.” Tư Không Tiêm Vụ nói.
“Ta mơ ước vị trí Thành chủ của phụ thân ngươi, ngươi còn có thể nói với ta như vậy, ta rấ bất ngờ.” Thanh Linh vẫn không thể tin tưởng vào lời nói của nàng ta.
“Diệp công tử có điều không biết, phụ thân ta sớm đã bị bệnh nặng, mặc dù không có rơi vào trong tay của Thiên Nhất Tuyệt, ngày đại nạn (Ý là chết ấy) cũng không xa.
Huyết mạch Tư Không gia đời đời đều là con một, ta lại trở thành nửa hoạt tử nhân, không thể sinh con dục cái, vị trí Thành chủ thuộc về Tư Không gia cho tới ngày hôm nay sớm hay muộn gì cũng phải thay người.
Không nói đến thế lực của Tiêu Dao Thành bị Thiên Nhất Tuyệt khống chế, khó đối phó, võ công của hắn lại cao thâm khó dò, muốn đối phó với hắn, sợ là không có một ai trong Tiêu Dao Thành là đối thủ của hắn.” Cho nên sau khi Diệp Đàm ăn Thánh Quả, nàng đã không muốn giết Diệp Đàm, ngược lại đưa Tàn Hồng kiếm pháp và Phất Thủ Thiên Diệp chỉ có thành chủ mới có thể luyện cho Diệp Đàm, hi vọng sau Diệp Đàm luyện thành công, nàng có thể lợi dụng Diệp Đàm cùng với Tần Liễm tới đối phó với Thiên Nhất Tuyệt.
“Ta tin ngươi lần này.” Thanh Linh nói, dù sao bút trướng Thiên Nhất Tuyệt muốn luyện nàng thành hoạt tử nhân kia, sớm hay muộn gì nàng cũng phải tính sổ. Nếu như Tư Không Tiêm Vụ nói như vậy, nàng không ngại thuận nước đẩy thuyền, đáp ứng.
“Ta thật sự tò mò, rốt cục chuyện chiêu thân của Tiêu Dao Thành là ý của Thành chủ hay là ý của Thiên Nhất Tuyệt?” Thanh Linh bỗng nhiên nói.
“Phụ thân ta bệnh nặng, khi ông nhận ra dã tâm của Thiên Nhất Tuyệt, thì Thiên Nhất Tuyệt đã không thoát khỏi sự khống chế của ông rồi, cho nên phải mượn lực lưởng từ bên ngoài để loại bỏ Thiên Nhất Tuyệt, nên phái tâm phúc đưa thiệp mời chiêu thân đến các quốc gia.” Cho nên mới có chuyện Tiêu Dao Thành phát thiệp mời chiêu thân tới các quốc gia.
Sau khi Thiên Nhất Tuyệt biết tin lậo tức giận dữ, rốt cuộc không nhịn được động thủ muốn hoàn toàn khống chế Tư Không Hoành, còn âm thầm luyện Tư Không Tiêm Vụ thành nửa hoạt tử nhân.
Còn nhân cơ hội người đến cầu thân tề tụ từ các quốc gia ở Tiêu Dao Thành, âm thầm gian lận, sai người giả làm người đến cầu thân tề tụ từ các quốc gia rồi gây chuyện khiếnn các nước kết thù.
Người ăn nhiều bí dược dùng để luyện chế hoạt tử nhân của Tiêu Dao Thành, hơn nữa trong thời gian dài, không cần luyện chế cũng có thể biến thành hoạt tử nhân.
Cho nên việc cấp bách trước mắt, chính là phải hủy diệt nhóm thánh dược còn chưa có tới kịp chia cho người dân trong thành.
Thanh Linh và Tư Không Tiêm Vụ xâm nhập vào trong Thánh Miếu, thị vệ trong cấm địa nhìn thấy hai người vốn đã đào tẩu lại hiện thân, mừng như điên, tiến lên muốn bắt lấy hai người.
Nhưng bọn họ chưa lại gần các nàng thì đã bị một cổ lực lượng vô hình đánh cho bị thương.
Hai người xâm nhập vào Thánh Miếu, khí thế khiếp người, không thể ngăn cản. Hủy toàn bộ Thánh Dược mà Thánh Miếu sắp chia cho người dân trong thành.
“Thánh Dược mà Đại hộ pháp Thiên Nhất Tuyệt cho các ngươi, là bí dược dùng để luyện chế hoạt tử nhân, không muốn biến thành hoạt tử nhân thì đừng có ăn.” Thanh Linh nói xong, liền cùng Tư Không Tiêm Vụ giống như cơn gió biến mất trong Thánh Miếu.
Thanh Linh lưu lại lời nói kia, khiến cho đám người ở đây xao động.
Mặc dù người bảo vệ Thành Chủ Lệnh được người dân trong thành yêu mến, nhưng nếu như không biết gì mà bị người ta thao túng biến thành con rối thì trong lòng bọn họ chính là một ngàn vạn không muốn.
“Các hương thân, Đại tiểu thư cấu kết với người ngoài trộm lấy Thánh Quả, hiện giờ còn hủy đi Thánh Dược, nàng không xứng làm Đại tiểu thư của chúng ta. Nàng là một tội nhân, mọi người ngàn vạn lần đừng tin lời người nọ nói.” Một người thị vệ cao giọng nói.
Từ trước đến nay người dân trong thành luôn kính trọng Đại hộ pháp nhất nên sẽ không hoài nghi, bọn họ không muốn tin Thiên Nhất Tuyệt để người phát Thánh Dược giả cho bọn hắn.
Cho nên lúc này nghe thấy thị vệ của cấm địa nói như vậy, ồn ào đồng ý với là lời Thanh Linh nói là giả.
Ở trong phủ Thành chủ Thiên Nhất Tuyệt bị người đến cầu thân từ các quốc gia vây quanh, muốn đòi hắn công đạo. Thiên Nhất Tuyệt vất vả dùng tài ăn nói của mình luôn miệng nói là hắn là không biết gì cả, nhưng những người này căn bản không nghe lọt tai, như cũ mồm năm miệng mười ồn ào ở bên tai hắn.
“Đại hộ pháp, có người gây chuyện ở Thánh Miếu, huỷ hoại Thánh Dược.” Một thủ hạ của Thiên Nhất Tuyệt lớn tiếng nói, hắn không dám nói ra trước mặt mọi người là Tư Không Tiêm Vụ chính là người gây chuyện, đỡ phải đưa tới càng nhiều phiền toái hơn.
Loạt thuốc kia không dễ gì có thể luyện chế được nên Thiên Nhất Tuyệt vừa nghe xong, cuối cùng mặc kệ những người này ồn ào, rời khỏi phủ Thành chủ, tự mình đi Thánh Miếu xem.
Trên đường, thủ hạ của hắn nói người hủy Thánh Dược là Đại tiểu thư và Diệp Đàm:“Truyền lệnh xuống, toàn lực đuổi bắt Diệp Đàm và Tư Không Tiêm Vụ.” Thiên Nhất Tuyệt tức giận nói, sau đó nhanh chân chạy đến Thánh Miếu.