Trên màn hình đang chiếu hình ảnh 3D của một người đàn ông mặc bộ quân phục màu bạc đại điện cho vinh dự cao nhất của Đế quốc, da trắng môi đỏ, sắc mặt lạnh lùng thờ ơ, ánh mắt sắc bén, trên nét mặt viết đầy nét kiêu ngạo của một đứa con cưng của trời.
Lộ Tinh lười biếng đổ người về phía sau, cái ghế không mấy chắc chắn bên dưới phát ra âm thanh kẽo kẹt não nề, hai tay lót dưới đầu, mái tóc xoăn màu nâu nhạt bồng bềnh tản ra, híp mắt cười nói: “Trông cái dáng vẻ này của anh ta là biết thèm ch1ch rồi.
”
Con buôn Chu Đa ở đầu bên kia nói: “Cậu đừng có lúc nào cũng treo họa mi lên mồm, Tề Nhạc Thiên mà biết được thể nào cũng đập gãy ba cái giò cậu.
”
Lộ Tinh tùy ý nói: “Nào tới đây, đặt mông ngồi gãy hàng tôi đi.
”
Chu Đa: “…”
Chu Đa: “Tôi nhắc nhở đừng đến gần tinh hải Vô Tận, bây giờ lệnh truy nã đã được phát rồi, tinh hải Vô Tận là địa bàn của Đế quốc, tôi nói cho cậu biết, Tề Nhạc Thiên rất tàn nhẫn, tóm được cậu rồi, chắc chắn sẽ bất chấp tất cả giã cậu một trận ra trò.
”
Lộ Tinh: “Anh nói chậm rồi, tôi đã vào tinh hải Vô Tận rồi.
”
Chu Đa không nói hai lời lập tức cúp bộ đàm, hắn ta mua bán trong chợ đêm, thường làm ăn vãng lai với Lộ Tinh, lần này nhận được lệnh truy nã, vội thông báo cho Lộ Tinh bảo hắn lo tìm đường chạy trước, không ngờ gan Lộ Tinh to như vậy, đi thẳng đến tinh hải Vô Tận, việc này đồng nghĩa với việc đã tiến vào khu vực quản lý của Đế quốc, mọi cuộc trò chuyện của bọn họ đều sẽ bị Đế quốc nắm được, không chừng không chỉ có Lộ Tinh phải hạn, mà hắn ta cũng trúng đạn theo luôn.
Trong phòng theo dõi của Đế quốc, Nhạc Thiên mặt không thay đổi nghe tin truyền từ tín hiệu nối đến phi thuyền của Lộ Tinh vừa mới bắt được.
Cận vệ bên cạnh nghe được mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lá gan của tên Lộ Tinh hơi bị to quá đáng rồi đấy, nói gì mà muốn bắt cóc thượng tướng, thượng tướng trông thèm ch1ch, còn muốn thượng tướng đặt mông ngồi gãy hàng hắn, với tính của thượng tướng…
“Ngay lập tức bắt cậu ta lại!” Nhạc Thiên lạnh lùng nói, là đàn ông thì nói lời phải giữ lấy lời! Không làm được không phải người của tinh tế.
Chiếc phi thuyền đủ màu rực rỡ đủ màu trông rất buồn cười đó, oạng choà loạng choạng bay thẳng đến bến tàu của tinh cầu đáp xuống, ngoài bến tàu đã có một lượng lớn binh sĩ đứng chờ sẵn, dẫn đầu là Tề Nhạc Thiên, trên người cậu đang tỏa ra một luồng sát khí bức người.
Cửa phi thuyền mở ra, các binh sĩ lập tức không chút do dự bắn thẳng vào khoang cửa.
Nhạc Thiên: “…” Các anh em đừng bắn chỗ đó nhiều thế, hỏng mất, sương sương là được rồi.
Ngoài khoang cửa bốc lên một lớp khói mù dày đặc do đạn bắn, sau khi khói tản ra một bóng người mặc cơ giáp màu đen xuất hiện trong mắt mọi người, màu đen của cơ giáp không phải là đen thui, mà lóng lánh lên ánh sáng màu lam dưới ánh mặt trời, tia sáng màu xanh đậm vẽ lên cơ giáp màu đen tuyền hình vẽ ngôi sao phức tạp như biển sao êm ả trong vũ trụ mênh mông.
Lộ Tinh mỉm cười, “Cách chào của các vị cũng đặc biệt phết.
”
Nhạc Thiên không nói một lời lấy mũ quân đội xuống, lập tức gọi “Huy” từ trong tinh thần lực ra, cơ giáp màu bạc tựa như tia chớp đánh úp về phía cơ giáp màu đen, hai người trong nháy mắt đấm một đấm, cùng rung động vì tinh thần lực của cả hai.
Nhạc Thiên: “Wow, vãi thật, cậu ta mạnh thật, tui thích rồi đó nha.
”
Lộ Tinh: “Cái tên làm bộ làm tịch này cũng rất mạnh.
”
Hai người thoắt cái lại tách ra, những người còn lại chỉ nhìn thấy màu bạc và màu đen giao nhau trong phút chốc, khi tách ra không có bên nào sứt mẻ, chỉ nhiêu đây đã đủ làm bọn họ nổi lòng kính trọng với tên hải tặc vũ trụ này rồi, một cơ giáp có thể không tan nát dưới một đấm của thượng tướng chắc chắn là dân chơi trong cấp S rồi.
Lộ Tinh thu hồi cơ giáp, để lộ ra áo sơmi hoa rộng rãi và mái tóc xoăn như lông cừu, giơ hai tay lên đầu làm tư thế đầu hàng với, “Trưởng quan mạnh quá, tôi xin đầu hàng.
”
Mọi người: “…”
Nhạc Thiên thu hồi cơ giáp, lạnh nhạt nói: “Cậu cũng không tệ.
” Đối với kẻ mạnh, giữa các Alpha có một loại tôn trọng tự nhiên, tức giận của cậu đối với Lộ Tinh cũng được dằn xuống.
Lộ Tinh thu tay về, vắt chéo sau lưng, bước lên trước, mặt đối mặt với Nhạc Thiên, khoảng cách gần như chỉ bằng một ngón tay, chiều cao của hắn và Tề Nhạc Thiên tương đương, trên mặt nở nụ cười đáng yêu, “Ngài ra tay nặng quá à, doạ con tim bé nhỏ của người ta đập bình bịch nè.
”
Nhạc Thiên: “…” Đừng tưởng là mặt cậu đẹp thì tôi sẽ không đập cậu, kiếm chuyện chọc điên không hà.
“Cậu không phải người bắt cóc Mạc Tiêu.
” Nhạc Thiên đoán.
Lộ Tinh nhướng mày, “Omega muốn sinh con cho tôi có thể đứng xếp thành một vòng quanh tàu của tôi, khi không tôi bắt một Omega làm gì?”
Nhạc Thiên nói: “Cậu có thể đi rồi.
”
Lộ Tinh hì hì cười, “Aizz, cái con người này, trông thì có vẻ ngang tàng, nhưng thực ra tính cũng được đấy.
”
Nhạc Thiên mặc kệ hắn, xoay người rời đi, Lộ Tinh vội bước lên một bước cản cậu lại, “Trưởng quan, tôi giúp ngài tìm, có được không?”
Nhạc Thiên liếc hắn một cái, hình dáng mắt Tề Nhạc Thiên hẹp dài sắc bén, người bình thường bị cậu cố ý liếc cho không quỳ phịch xuống cũng sẽ nhũn chân, còn Lộ Tinh vẫn cười hì hì như trước, “Tôi là chuyên gia trong lĩnh vực này đấy, hơn nữa, kẻ đó còn dùng ký hiệu của tôi, chuyện này cũng không phải là không liên quan gì với tôi.
”
Nhạc Thiên lạnh nhạt nói: “Không cần thiết.
”
Binh lính xung quanh trực tiếp xông tới, ngăn cách Lộ Tinh bên ngoài, Lộ Tinh nhìn theo Tề Nhạc Thiên rời đi, đôi chân dài của Tề Nhạc Thiên di chuyển trong lúc bước đi, đường nét cơ bắp bên dưới lớp quần thể hiện rõ ràng không thể nghi ngờ, Lộ Tinh thầm nghĩ nếu như rao bán người đàn ông, thì chắc chắn sẽ được giá rất cao.
Mặc dù Nhạc Thiên đã lên tàu vũ trụ, nhưng trong lòng lại day dứt không thôi, tính của Tề Nhạc Thiên vừa cô độc vừa tự kiêu, sao có thể đồng ý tiếp nhận sự giúp đỡ của một tên cướp biển vũ trụ, mong là da mặt Lộ Tinh dày một chút, tuyệt đối không được từ bỏ dễ dàng.
Vì đã loại bỏ hiềm nghi với Lộ Tinh, việc Mạc Tiêu mất tích lại phải điều tra lại từ đầu, Omega là tài nguyên quý giá nhất của tinh tế, huống chi Mạc Tiêu còn là một Omega có độ xứng cao với Tề Nhạc Thiên, có thể nói là toàn bộ tinh tế đều đang dốc sức tìm kiếm Mạc Tiêu.
Nhạc Thiên biết cô em gái này tự mình đào hôn, nên cũng không mấy lo lắng, dù sao thì cậu cũng mặt đơ, cả ngày khổ đau hận thù người khác cũng không thể nhận ra được tâm trạng của cậu thật ra đang rất nhàn nhã.
Buổi tối, Nhạc Thiên ở nhà chuẩn bị tắm rửa, tâm tình rất tốt cởi áo sơmi xuống thưởng thức cơ bụng của mình, bởi vì năng lực tự lành rất mạnh của Alpha, nên trên cơ thể Tề Nhạc Thiên gần như không có một sẹo, tám múi cơ bụng xinh đẹp bóng loáng nhẵn nhụi như đá cẩm thạch được cẩn thận đánh bóng, lóe lên ánh sáng mạnh mẽ rực rỡ.
Người bên cạnh phát ra tiếng huýt gió cợt nhã, “Trưởng quan, body được đó.
”
Nhạc Thiên lập tức khoác áo sơmi lên, quay đầu lại lạnh lùng nói: “Cậu vào bằng cách nào?”
Lộ Tinh đang tựa trên bệ cửa sổ rộng mở, một chân quỳ, một chân còn lại cà lơ phất phơ đung đưa bên dưới, áo sơmi hoa lất phất trong gió đêm, như một chim công con xinh đẹp đang khoe khoang sắc màu sặc sỡ trên người mình trong gió đêm.
“Đây chính là sở trường của tôi.
” Lộ Tinh gọn gàng dứt khoát nhảy xuống bệ cửa sổ, mái tóc quăn màu nâu nhạt hơi đong đưa trong gió đêm, rất giống bồ công anh bay trong gió, thế mà trông có vẻ rất ngây thơ.
Nhạc Thiên chậm rãi cài cúc áo lại, lúc cậu cài cúc, ánh mắt Lộ Tinh vẫn cứ nhìn lom lom vào cậu, “Trưởng quan, ngài có cân nhắc làm thêm nghề phụ không?”
Nhạc Thiên không quan tâm hắn, cài xong cái cúc cuối cùng, lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì không?”
Lộ Tinh thấy Tề Nhạc Thiên hoàn toàn không để ý tới mình, cười híp mắt nói: “Trưởng quan cho cơ hội mà, tôi rất có thành ý giúp muốn ngài.
”
“Tôi đã nói rồi, không cần thiết.
” Nhạc Thiên bình tĩnh nói.
Lộ Tinh mỉm cười, “Vì sao? Có một chuyên gia trong lĩnh vực này không tốt hơn sao?”
Nhạc Thiên dứt khoát nói: “Không chịu đi, tôi sẽ không khách khí nữa.
”
“Cố chấp thật, ” Lộ Tinh lầm bầm một câu, “Tôi hỏi ngài, bây giờ ngài đã có manh mối gì chưa?”
Nhạc Thiên lẳng lặng nhìn thấy hắn, dường như muốn nói “cậu thì có cao kiến gì?”.
Lộ Tinh nhún vai một cái, nói: “Tôi có thể khẳng định việc này chắc chắn không phải là do trong giới hải tặc làm.
”
Nhạc Thiên nói: “Lý do.
”
“Trưởng quan, anh thật sự chẳng biết gì về giá cả thị trường hết,” Lộ Tinh ôm tay, lui về sau một bước quan sát Nhạc Thiên từ trên xuống dưới, ánh mắt của hắn như là đang đánh giá một món hàng nào đó, đang cân nhắc giá trị của Nhạc Thiên, “Nếu như đúng là hải tặc thật, muốn bắt cóc, thì cũng chỉ có thể bắt cóc Alpha giống như ngài thôi.
”
Sắc mặt Nhạc Thiên lập tức tối sầm xuống, Lộ Tinh dùng ngôn ngữ xúc phạm cậu không phải là không tức giận, chỉ là đối với một người có thực lực rất mạnh, cậu lại có lòng quý mến người tài, nên chẳng muốn so đo với hắn, nhưng Lộ Tinh cứ hết lần này đến lần khác ngả ngớn cợt nhả như thế, nếu như không có lý do chính đáng, Tề Nhạc Thiên sẽ không tha cho hắn.
“Trưởng quan, đừng nổi giận chứ,” Lộ Tinh đưa tay đặt lên ngực làm động tác ép xuống điều chỉnh lại hơi thở, “Tôi chẳng qua chỉ nói lời thật lòng thôi mà.
”
“Với mức độ quý giá của Omega, cho là bất cứ một Omega nào gặp nguy hiểm, ví dụ như vị hôn thê của ngài, chỉ hận không thể điều động cả tinh tế đi tìm, làm như vậy, thành phẩm thực sự rất cao, thì quá bất lợi rồi.
”
“Nhưng Alpha thì khác, tuy rằng số lượng Alpha cũng tương đối ít, nhưng rất nhiều Alpha là chiến sĩ, bất ngờ chết rồi bốc hơi khỏi thế gian cũng không có gì là lạ.
”
“Hơn nữa giá cả của Alpha trong chợ đêm khá là khả quan, ” Lộ Tinh sờ sờ cằm, mắt nhìn Nhạc Thiên như đang toả sáng, “Như trưởng quan ngài đây, cho dù là bán cho các quý phụ chăn đơn gối chiếc, hay là mọt vài Alpha có sở thích đặc biệt, thì cũng đều là vô giá.
”
Nhạc Thiên: “Hệ thống, mày có nghe chưa, dạng giống như tao thế này dù là công – thụ gì thì cũng có thị trường.
”
Hệ thống: “…”
Nhạc Thiên: “Hơn nữa tao còn rất đắt.
”
Hệ thống: “…” Đây là chuyện gì đáng để kiêu ngạo sao?
Nhạc Thiên nhìn Lộ Tinh, bình tĩnh nói: “Ý của cậu là chuyện này không phải bắt cóc thông thường.
”
Lộ Tinh vỗ tay, “Trưởng quan không chỉ đẹp, IQ không tệ, mà tính tình cũng khá được đó, ngài thật sự không định làm thêm nghề tay trái sao? Alpha như ngài đây cho dù không bán đứt cả người luôn, chỉ bán một ngày, không, một đêm thôi, tin chắc là cũng sẽ có rất nhiều đại gia cam lòng vung tiền cho ngài.
”
Nhạc Thiên: “Thằng nhóc này biết khen thật đấy.
”
Hệ thống: “…” Cũng không có cảm giác là hắn đang khen cậu.
“Tôi hiểu ý của cậu rồi, cũng tiếp thu ý kiến của cậu, cậu có thể đi được rồi.
” Nhạc Thiên chỉ chỉ ra cửa sổ mở ra.
Lộ Tinh nhíu nhíu mày, mặt mày hắn là loại hình trông rất vô hại, mắt cún mày rậm tóc xoăn như lông cừu, thật sự cứ như là búp bê hoàng tử đặt trong lồ ng kính được đám trẻ con ưa thích bản người thật, chắp tay trước ngực đáng thương nói: “Trưởng quan, ngài không thể như vậy, sau khi tôi cung cấp tin tức hữu dụng rồi, lại đá bay tôi đi như thế, vô tình quá đi hà, tôi không có yêu cầu gì khác, chỉ muốn trợ giúp ngài cùng giải quyết chuyện lần này.
” Để hắn biết kẻ nào điếc không sợ súng dám cả gan mạo danh hắn, hắn thề chắc chắn sẽ làm cho kẻ đó hối hận vì đã được sinh ra trên đời này.
Nhạc Thiên nhìn hắn, bỗng nhiên phóng pheromone của mình ra.
Lộ Tinh biến sắc, pheromone của Alpha với Alpha cũng sẽ sinh ra áp chế không thua kém gì khi tấn công bằng tinh thần lực bởi vì sự chênh lệch cao thấp trong năng lực cá nhân, Lộ Tinh khẽ mỉm cười, ánh mắt lại rất lạnh, cũng phóng pheromone của mình ra.
Nhạc Thiên: “…ôi phắc, sao pheromone của cậu lại là mùi cherry…” Có giá vãi chưởng.
Còn trong cảm nhận của Lộ Tinh, pheromone Nhạc Thiên là một vị ngọt dìu dịu mát mẻ, hắn rất khó hình dung thứ mùi đó, bởi vì thực lực của hai người tương đương, hắn cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại còn cảm thấy rất thú vị.
Lộ Tinh miễn cưỡng nói: “Trưởng quan, đừng dữ vậy mà.
”
Nhạc Thiên thấy công kích bằng pheromone không hề có tác dụng đối với hắn, nên cũng ngừng lại, “Thực lực của cậu rất xuất chúng, vì sao không suy nghĩ tham gia quân ngũ?”
Lộ Tinh bật cười khì, kéo cái áo sơmi hoa rộng mở của mình, “Gu thẩm mỹ khác nhau, nhập ngũ thế nào được?”
Nhạc Thiên lạnh lùng nhìn hắn, “Là một Alpha của Đế quốc thì phải có trách nhiệm bảo vệ Đế quốc.
”
Lộ Tinh định nói cút con nó đi chứ trách nhiệm, nhưng nghĩ lại, lại nuốt câu đó trở vào, cười hì hì nói: “Trưởng quan, nếu như tôi chịu tham gia quân ngũ, thì có thể tham dự chuyện lần này không?”
Nhạc Thiên đáp một tiếng đồng, “Có thể.
”
Lộ Tinh nở nụ cười, lộ ra hai cái răng khểnh, thoạt trông như một con thú non, một tay đưa về phía Nhạc Thiên trước mặt xoay hai vòng, khom lưng chào một cái đúng với nghi thức trong quân đội, “Nguyện trung thành với ngài, quý ngài trưởng quan của tôi.
”
__
Chiếc công lông cừu này chắc niên hạ nhỉ…
------oOo------
Danh Sách Chương: