• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ăn xong nàng quyết định đi tiêu thực, nhân tiện tham quan vương phủ luôn. Nghe nói đây là nước Sở Thiên, một quốc gia phồn vinh, thời kì loạn lạc đã qua nay đã là thái bình. Mặc dù nàng không biết gì về Trung Quốc thời xưa, nhưng nàng chắc rằng nàng đang ở một thế giới khác, không có trong lịch sử của Trung Quốc.



Dọc đường đi, phong cảnh thật an tĩnh, quanh đây cây xanh phủ mát, hoa cỏ cũng được chăm sóc nên rất tươi tốt. Không khí thì khỏi phải nói, thật sảng khoái, không có khói bụi, không ồn ào, thật sự là một nơi an tĩnh để làm sâu gạo a.



Nàng cùng Minh Ngọc đi quanh vương phủ hồi lâu chủ yếu là ngắm phong cảnh, vương phủ này cũng không có quá nhiều hạ nhân nên trên đường ít gặp người. Lại nói tại sao vừa mới được thoải mái một chút liền có phiền phức kéo đến? Nàng không biết có phải phiền phức hay không nhưng linh cảm là như thế! Chẳng vì gì khác lại thấy một nhóm nữ tử trang điểm lộng lẫy đi đến…



Nhìn có vẻ vẫn là cô nương chưa xuất giá a, là tiểu thư của nhà nào sao?



Bọn người đó đi đến hành lễ với nàng:" Vương phi tỷ tỷ"



Nàng nhướn mày, chậc, gọi tỷ tỷ? Sao nghe rờn rợn ấy nhỉ? Nàng cũng gật đầu nói:" Các muội không cần câu nệ, mau đứng lên"



Nàng cũng biết rằng bọn người đó chỉ làm cho có lệ, thật ra là đến xem kịch vui, nhìn xem liệu phế vật trong truyền thuyết là như thế nào. Tình huống này nàng đã chuẩn bị sẵn nhưng không nghĩ lại đến sớm như vậy…



Bọn người đó thầm cười lạnh, phế vật cũng giả vờ làm một vương phi cao quý, bất quá biểu cảm đó nàng nhận ra a. Một nữ tử xinh đẹp trong nhóm người đó tiến đến cười quyến rũ nói:" Vương phi, hôm nay chúng muội nhận lệnh phụ thân đến chúc mừng vương phi cùng vương gia. Nhân đây có chúc quà mừng, mong vương phi tỷ tỷ nhận lấy"



Nói rồi nữ tử đó liếc nhìn hạ nhân phía sau, người đó liền nhanh chân mang lên rất nhiều quà mừng, nàng đương nhiên là sẽ nhận, ngu gì không nhận? Nàng cười sảng khoái nói:" Tốt, tốt, ta phải đa tạ phụ thân của các muội rồi"



" Tỷ tỷ, muội nghe nói rằng trong đêm động phòng… vương gia không ở cùng với tỷ?" đột nhiên nữ tử lên tiếng đổi đề tài



Tỷ tỷ? Đã thân như thế sao?Nàng chỉ cười cười hỏi lại:" Không biết muội xưng hô thế nào?"



Nhìn thấy nàng vẫn bình thản, bọn người đó không khỏi nghi ngờ, bất quá nữ tử kia vẫn bình tĩnh lại nói:" Muội tên là Tần Như Nguyệt, là con gái của Lang Trung Tần Doãn!"



Nàng dù sao cũng không quan tâm đến vế sau, vế đầu biết tên là được rồi! Nàng lại nói:" Thật ra đêm động phòng vương gia có một số công vụ cần phải làm nên đi trước. Các muội cũng biết là vương gia rất tận tâm với công việc mà, nếu có chuyện gấp cần xử lí vương gia đều bỏ qua chuyện tư mà chuyên tâm lo chuyện công a"



" Ha… không biết là vương gia có bận thật không, không biết chừng phế vật này lại làm cho vương gia chán ghét nên bỏ đi" giọng nói rầm rì to nhỏ phía sau Như Nguyệt vang lên, Như Nguyệt đứng cạnh nên nghe rất rõ không khỏi cười khinh thường, ánh mắt bất giác nhìn nàng.



Nàng dù sao cũng thính tai a, đương nhiên cũng nghe được… Nàng bật cười nói:" Này, nếu các muội có chuyện gì thì cứ nói ra a. Nói to nhỏ như thế thật không tốt chút nào"



Bị lộ tẩy, những nữ nhân kia không khỏi đỏ mặt cùng ai oán trừng mắt nhìn nàng, một người không nhịn được lớn tiếng:" Hừ, cũng chỉ là một phế vật, chúng ta tại sao phải kính nể làm gì?!"



Như Nguyệt không tự chủ nhếch miệng nhưng vẫn nói:" Muội sao lại nói thế, dù vương phi là một phế vật cũng không nên nói ra ngoài như thế chứ? Vương phi sẽ xấu hổ thì sao?"



Nàng không khỏi cảm thấy buồn cười, như vậy chẳng phải cũng đồng tình với việc nàng là phế vật hay sao? Minh Ngọc bên cạnh nghe như vậy không nhịn được lên tiếng:" Các người sao lại ăn nói hàm hồ như vậy? Muốn đến tặng quà hay là trách móc người khác hả?!"



" Ngươi cũng chỉ là nha hoàn, có tư cách gì nói chuyện với chủ tử nhà ta?!" một nữ tử ăn vận kiểu nha hoàn đi phía sau Như Nguyệt lên tiếng. Phải nói đây là xem kịch lớn a, chủ tử cùng nha hoàn đều đến, còn dẫn theo gia đinh đến nữa, cứ như sắp đánh ghen đến nơi. Mà vương phủ này cũng vắng quá đi, sao không thấy gia đinh, hạ nhân gì ra mặt vậy nè? Hay là không muốn gây thêm rắc rối, để mình nàng tự giải quyết?



Thấy nhóm người đang ồn ào, gia đinh bây giờ mới xuất hiện hướng vương phi hành lễ rồi quay sang Như Nguyệt nói:" Vị tiểu thư này, vương gia còn có chuyện cần làm, không thể tiếp các vị. Mong các vị lượng thứ, các vị có thể trở về trước…"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK