Huynh ấy ý chỉ hắn, A Thanh lập tức hiểu liền nói:" Tiểu thư, vương gia còn đang nghị sự trong triều, có lẽ một lúc nữa sẽ xong"
Nàng gật đầu, đang định cùng Băng Băng nói chuyện phiến tiếp thì từ phía xa có hai người đang vội vàng đi đến. Nàng nghiêng đầu nhìn, là hai nữ nhân, họ đều đã lấy chồng vì tóc được búi lên, một trong hai người còn đang mang thai…Khi hai người đó nhìn thấy nàng và Băng Băng liền kích động, vị nữ nhân mang thai tiến đến bắt lấy tay nàng nói:" Tiểu thư, tiểu thư, có phải là người đó không?! Người có nhớ Ngọc nhi không? Là Ngọc nhi đây, tiểu thư!"
Người còn lại thì níu lấy tay Băng Băng lo lắng nói:" Tiểu thư, là A Hân đây. Người có thật đã trở lại hay không?!"
Nàng cùng cô nhìn nhau rồi lại nhìn Minh Ngọc và A Hân vẻ mặt có chút khó xử, A Thanh và A Hoa thức thời nói:" Tiểu thư cùng hai vị ở lại đây nói chuyện, bọn ta đi lấy điểm tâm thêm", nói xong liền rời đi.
Sau khi "nàng" mất đi, Minh Ngọc đã buồn quá độ mà sinh bệnh, cũng mai có Nhất Phong ở bên cạnh (cận vệ bên cạnh hắn). Tâm tình của Minh Ngọc cũng dịu đi và nảy sinh tình cảm với Nhất Phong, hắn thấy vậy liền thành toàn cho hai người. Minh Ngọc hiện đang mang thai năm tháng. Còn A Hân cũng được Tống Thiên Cảnh chọn một gia đình tốt để A Hân gửi gắm tình cảm. Hai năm nay hai người cũng sống rất tốt, không bị ai khi dễ. Nhưng đột nhiên có tin đồn có hai nữ nhân giống tam vương phi cùng Dương quý phi đang ở trong cung, hai người không ngại đường xa mà lặn lội đến đây chỉ để gặp nàng cùng Băng Băng.
Nàng cười khổ:" Thật ngại quá, có lẽ hai cô đã nhận nhầm người rồi. Ta cùng Băng Băng không phải tiểu thư gì đó của hai cô"
A Hân lắc đầu:" Không thể nào, A Hân tin chắc tiểu thư là tiểu thư của A Hân. Không thể sai được!"
Băng Băng thở dài: " Vì khuôn mặt này? Chỉ là khuôn mặt này có chút giống với hai vị kia liền nói chúng ta chính là họ?"
Minh Ngọc lắc đầu:" Không phải. Ngọc nhi nhớ rõ tiểu thư đã nói là tiểu thư đến từ…", Minh Ngọc chỉ nói một nửa đã bị nàng nhìn đến không thể nói được.
Nàng mỉm cười:" Mọi chuyện đã qua không nên nhắc lại, huống chi hai vị kia đã… Hai cô không nên quá đau lòng, tiếp tục sống vui vẻ với cuộc sống hiện đại là tốt rồi"
A Hân còn muốn níu kéo:" Nhưng mà…"
Băng Băng cắt lời:" Hai người không nên suy nghĩ nhiều, cứ về nghỉ ngơi đi. Có lẽ tướng công của hai người đang tìm hai người đó"
Vứa mới dứt lời thì đã có hai nam nhân xuất hiện, Nhất Phong khẽ nhìn nàng cùng Băng Băng rồi quay lại nói với Minh Ngọc:" Nàng sao lại đau buồn nữa rồi, ta đã nói hai vị này không phải là tiểu thư của nàng rồi mà. Nào, chúng ta về thôi"
Nam nhân kia cũng hướng A Hân nói:" Chúng ta cũng về thôi"
Nhất Phong trước khi rời đi vẫn không quên quay lại hướng nàng và cô nói:" Đã làm phiền hai vị, thuộc hạ cùng Ngọc nhi xin cáo từ trước"
Nam nhân kia cũng nói:" Tiểu nhân cùng A Hân xin cáo từ". Nói rồi bốn người họ liền rời đi, Minh Ngọc vẫn lặng lẽ nhìn nàng tựa như đang suy nghĩ gì rồi mới quay lại rời đi.
Nàng thở dài:" Chúng ta làm vậy có tốt không?"
Cô nhún vai:" Trong thời điểm này là tốt cho hai người họ rồi"
Ở ngự thư phòng…
Minh Ngọc hướng hắn nói:" Vương gia, người thật sự không tin tiểu thư là tam vương phi của người sao?"
Hắn nhíu mày:" Sao ngươi dám khẳng định người đó là tiểu thư của ngươi? Nàng tự thừa nhận?"
Minh Ngọc khẽ cắn môi:" Không, tiểu thư không thừa nhận. Nhưng là… Nhưng là chẳng phải nô tì đã từng kể cho vương gia nghe sao? Tiểu thư đã từng nói tiểu thư đến từ một thế giới khác gặp chuyện bất trắc mới nhập vào linh hồn của ‘tiểu thư’. Nếu ‘tiểu thư’ đã… thì có lẽ linh hồn của tiểu thư đã trở về nơi tiểu thư sinh sống, và gặp một chuyện gì đó mà đến được đây…"
Hắn cười lạnh:" Ngươi nghĩ ta nên tin những chuyện hư cấu đó?"
Minh Ngọc xúc động nói:" Tại sao vương gia không thử tin nô tì một lần. Những gì nô tì nói toàn là sự thật, người…"