Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Anh rể?

Sau khi nghe đến cái danh xưng này, tất cả mọi người đều bị bít bùng đầu óc, trước giờ sao chưa từng nghe Liễu Băng Khanh đã kết hôn rồi chứ?

“Được rồi cô bé.”

“Đừng khóc nữa, đây là canh đại bổ tôi đặc biệt hầm cho cô và chị cô, hai người uống ngay lúc còn nóng đi.”

Nói rồi Lương Siêu bắt đầu phục vụ canh cho hai chị em. Nhìn thấy dáng vẻ quan tâm ân cần của hắn, Bảo Thông nhất thời như hiểu ra, lập tức cười lạnh nói: "Tưởng là ai, hóa ra là một tên đẹp trai mặt bột.”

“Tổng giám đốc Liễu, trước giờ tưởng cô là một người lãnh đạm, nhưng tôi không ngờ bạn cũng giống như những người phụ nữ giàu có khác là đều thích cái gu này!”

“Ha ha, nếu đã không phải là phụ nữ cương trực thuần khiết gì thì bảo cô hầu hạ Tả thiếu gia chắc cũng không có gì khó nhỉ?”

“Nói thật cho cô biết, hôm nay trước khi tám người chúng tôi tới mở cuộc họp, đã đồng ý Tả thiếu rồi, nhất định giúp ngài ấy thu phục được hai chị em các cô!”

“Biết điều thì cô nên mau chóng đi thay quần áo đi, nếu như còn dám lề mề thì đừng trách chúng tôi vô lễ, trước tiên chỉ đành phải lột sạch quần áo của cô, sau đó tự tay giúp cô thay quần áo thôi."

Tên kia vừa nói xong, Lương Siêu bên này liền tùy tiện nhặt một lọ hoa khổng lồ nặng 100 cân đập về phía người đàn ông với tốc độ cực nhanh!

Bùm!

Rầm...

Những mảnh sứ vỡ vương vãi khắp sàn, và người đàn ông kia cũng bị đập cho đầu máu toe toét, trực tiếp bị gục trên vũng máu, không biết mình còn sống hay đã chết...

Lương Siêu khẽ lắc lắc tay, sau đó liếc nhìn mọi người có mặt với một nụ cười khinh bỉ: "Trước mặt tao, mà các người còn dám bắt nạt người phụ nữ của tao một cách vô lễ không chút kiêng nể như thế sao?"

“Thật sự coi Lương mỗ đây là không khí rồi à, hử?”

Lời nói vừa dứt, lại có thêm một cô đổng đứng lên, tính khí nóng nảy của anh ta bùng nổ ngay lập tức. Anh ta chỉ vào mũi của Lương Siêu và bắt đầu hét lên và chửi rủa: "Láo xược, dám ra tay ở đây sao, mày dám…”

Lời còn chưa nói xong, Lương Siêu chỉ lắc người một cái liền xuất hiện trước mặt anh ta , anh ta gắt gao nắm lấy đầu của hắn.

"Mày, mày muốn cái gì! Mau bỏ ta…”

"Á!"

Rầm!

Lại một tiếng trầm thấp vang lên, mọi người xung quanh nhìn thấy Lương Siêu đang nắm chặt đầu của tên cỏ đông kia đập thật mạnh xuống bàn hội nghị, cú đập làm vỡ tấm kính dày trên bàn...

Về phần tên cổ đông kia, trán của anh ta là một mảng máu thịt lẫn lộn, sau khi thảm thiết kêu lên một tiếng thì cũng giống y hệt với vị trước đó, hai mắt trợn lên lòng trắng xong trực tiếp ngã xuống tại chỗ, không rõ sống chết.

Một mảnh tĩnh lặng.

Tất cả mọi người ở đây đều im lặng như chết, ai nấy đều có chút ngây người, sau khi ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt bắt đầu tràn ngập không khí, sáu cổ đông còn lại cũng không khỏi thu liễm lại chút.

Lúc này Lưu Băng Khanh đi tới, lông mày liễu nhíu chặt, cô nhăn nhó nhìn hai cổ đông đang nằm trong vũng máu.

“Anh không phải giết chết hai người họ rồi đó chứ?”

Không phải cô quan tâm đến sinh tử của hai người cổ đông kia, mà cô chỉ đang lo lắng rằng Lương Siêu sẽ vì điều này mà vướng vào những rắc rối không cần thiết.

“Quản bọn họ làm cái gì? Chết là đáng đời."

Lương Siêu rõng rạc tùy tiện mà nói, nghe xong câu nói đó, tim của bảy vị cổ đông còn lại đều co rút lại.

Mấy người trẻ bây giờ đều đáng sợ như cọp vậy sao?”

Băng Khanh, bây giờ cô lập tức sắp xếp người dựa theo tỷ lệ cổ phần còn lại đang hiện hữu trong tập đoàn Thiên Đạt của 6 tên rác rưởi này chuẩn bị cho mỗi người bọn chúng một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đi.”

“Để làm gì?”

Liễu Băng Khanh hoài nghi hỏi.

"Ôi dào, chính là muốn giúp cô thu lại tất cả cổ phần trong tay họ, công ty ấy mà, sẽ an toàn hơn khi kiểm soát mọi thứ trong tay."

"Anh rể đẹp trai quá! Em đồng ý cả hai tay!"

Liễu Băng Loan hoan hô cổ vũ, sau đó ngay lập tức gọi thư ký vào để cô ấy chuẩn bị Hợp đồng.

Liễu Băng Khanh hơi há hốc miệng, cô bị cái hành động có hơi xa rời thực tế này của hắn khiến cho kinh hãi tột độ.

Bởi vì cổ phần mà sáu người kia chiếm giữ trong tập đoàn Thiên Đạt, dù người ít nhất trong đó cũng có giá quy ra tiền mặt là tầm 1 tỷ, sao có thể can tâm tình nguyện mà giao ra được.

Quả nhiên, rất nhanh sau đã có người nhảy ra: "Tiểu tử kia, mày thật sự cho rằng mấy huynh đệ chúng ta bị sợ mất mật rồi sao? Cổ phần của chúng tao là được pháp luật bảo vệ! Mày làm sao có thể chỉ dùng vũ lực mà đoạt được?"

Một người xung phong lên đối chất kéo theo cả đám 5 người kia cũng lần lượt đứng lên đập bàn, bọn họ thay đổi cái bản tính lão già sợ chết phải âm thầm thu liễm lại trước đó thành vẻ đầy sự táo tợn, bặm trợn.

“Nhìn mày chắc là huyền vũ giả đúng không? Được thôi, mày lợi hại! Vậy có ngon thì bây giờ đánh chết cả năm người chúng tao đi!”

“Mày đánh chết chúng tao, Tả thiết ắt sẽ làm chủ cho bọn đây, đại sư cung phụng của Tả gia chỉ tùy tiện phất tay thôi cũng có thể nghiền chết được mày! Hơn nữa Võ Minh cũng sẽ không mặc cho mày lạm sát người vô tội đâu!”

“Nếu như mày làm đám người chúng tao chết, vậy thì đành xin lỗi rồi, bọn tao sớm muộn gì cũng sẽ có ngày khiến cho mày chết thôi!”

“…”

Sau người này càng hết mình hết sức chửi bới không tiếc lời thì Lương Siêu nhìn thấy cảnh này càng cảm thấy chân răng có chút ngứa ngáy, nhưng vào lúc này bộ phận cố vấn tài vụ bên phía ngân hàng gọi đến, hắn nghe ngay lập tức.

"Alo, bên mình tới rồi sao?"

“Vâng, thưa ngài Lương.”

Bên ngoài Tập đoàn Thiên Đạt, nhà tư vấn tài chính đầy mồ hôi nhưng vẫn nở một nụ cười gượng gạo và nói: "Thưa ngài Lương, có tổng cộng 91 tỷ trong tài khoản, sẽ rất khó nếu đổi thành tiền mặt…”

“Hơn nữa nhân lực ở chi nhánh nơi tôi làm việc có hạn, vì vậy tôi chỉ có thể đổi 2 tỷ đô la Mỹ và xách đến cho ngài. Ngài thấy vậy có ổn không ạ?”

“Ừ!”

Lương Siêu không khỏi vỗ trán, vừa rồi trong cơn tức giận đã quên mất chuyện này, sau khi nuốt được tiền hai nhà họ Ngô và Đào, hiện tại số tiền trong tài khoản thực sự có chút nhiều rồi.

"Được rồi, cứ đem hết lên đây!”

Sau khi cúp điện thoại, Lương Siêu bảo Liễu Băng Khanh thông báo cho bảo vệ của công ty, nhờ họ giúp đỡ anh em ngân hàng để khiến cho mọi chuyện được dễ dàng hơn.

"Người bên ngân hàng à?"

Mặc dù Liễu Băng Khanh không có biết rõ Lương Siêu có ý đồ gì, nhưng cô vẫn làm theo lời hắn nói, Bao Thông lại nhíu mày, trong lòng không biết vì sao có chút chột dạ.

“Tên họ Lương kia, mày lại định giở trò gì đây?"

Lương Siêu phớt lờ ông ta, trước tiên cứ nhìn qua một lượt 6 bản hợp đồng chuyển nhượng mới được thư ký của Liễu Băng Loan mang đến kia, hắn lập tức nói: "Tôi trước nay chưa bao giờ giở trò mờ ám này nọ, và tôi cũng không kiêu ngạo vô lý như ông nghĩ."

“Cổ phần của 6 người các ông góp lại chiết khấu ra cũng chỉ 12 tỷ, tiền tôi cũng không kém hơn các ông đồng nào, bây giờ đổi tiền lấy cổ phần của các ông, đủ công bằng rồi chứ?”

Nghe xong điều này, sáu người đột nhiên xù cười.

“Tên nhóc, mày đang muốn làm trò trêu trẻ con đấy à?”

“Chỉ với cái mặt non choẹt của mày mà cũng có 12 tỷ sao? Trình bốc phét này của mày muốn thổi bay bầu trời luôn rồi!"

"..."

Nhưng trong lúc sáu người bọn họ đang cười cợt đầu chế giễu thì năm sáu chục người đột nhiên đầy khí phách mà tràn vào.

Ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại mà khệ nệ bưng xách bốn thùng tiền lớn, nhìn thấy điều này đầu của đám người Bảo Thông như bị úng nước bên trong.

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều hơi sững sờ, chưa kịp phản ứng thì Lương Siêu đã búng tay một cái “bụp!”

Năm sáu mươi người lập tức hiểu, sau khi tản ra, bọn họ đặt bốn thùng tiền lớn trong tay xuống đất, lần lượt mở ra.

Xôn xao!

Đập vào mắt là một đống tiền mặt.

Hơn nữa còn là đô la mỹ tiền thật giá thật.

Toàn bộ phòng họp lập tức tràn ngập mùi tiền, nhìn cảnh đó Bảo Thông và những tên kia đều chết lặng, ngây ra như phỗng.

“Số đô la Mỹ ở đây nếu đổi thành nhân dân tệ thì tổng cộng là 20 tỷ, vậy là đủ để mua cả sáu cổ phần của mấy người cộng lại rồi."

“Haizz…”

Lương Siêu vừa nói vừa thở dài, ngay sau đó mà bắt đầu chậm rãi cử động cái cổ và cánh tay chân.

"Vừa rồi tôi cho uống rượu mời rồi nhưng mấy người lại tuyệt không muốn nhận, vậy tiếp theo dây…"

“Cũng chỉ có thể cho mấy người uống rượu phạt vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK