Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Diệp Khuynh Thành từ từ lấy lại tinh thần, vô thức mà gật đầu, vừa rồi cô thực sự đã rất sợ hãi.

Mặc dù vệ sĩ của cô cũng là Huyền Vũ Giả, tu vi của anh ta còn cao hơn của Lương Siêu, anh ta đã đạt đến Kim Đan Kỳ, nhưng chưa bao giờ thấy anh ta tri triển qua như thế

Khốc Huyễn Thuật Pháp!

Nhưng ngay sau khi thừa nhận bị anh chàng này hù dọa, có vẻ hơi xấu hổ, lạc này lại còn lắc đầu, cố tình làm ra bộ mặt hờ hững.

"Cô nghĩ nhiều quá rồi."

"Tuy rằng không làm tôi sợ hãi, nhưng không thể không nói, thực lực và thủ đoạn của cậu nằm ngoài dự liệu của tôi ."

Lương Siêu: "..."

"Anh, Anh nên buông tôi ra?"

Sau khi nghe điều này, Lương Siêu nhận ra rằng hắn vẫn đang ôm Diệp Khuynh Thành, hắn nhanh chóng buông cô ra rồi nói xin lỗi, sau đó đi về phía chiếc xe an ninh đặc biệt.

Bây giờ, ngõ cụt đã phá vỡ.

Bây giờ, đã đến lúc giải quyết ván cục với người đã thiết lập trò chơi.

Diệp Khuynh Thành thấy vậy, nhất thời cảm nhận được hàn ý tràn ngập trên người của Lương Siêu, sắc mặt không khỏi thay đổi liền chạy theo Lương Siêu.

Tốc độ của Lương Siêu cực kì nhanh, trong vòng ba hai giây đã vượt qua khoảng cách gần trăm mét, đi tới xe an ninh đặc biệt, Diệp Tiêu ở trong xe cũng không ngốc, lập tức bảo tài xế lái xe đi.

Nhưng trước khi xe khởi động, có một tiếng "Bùm!", và cánh cửa nặng nề đã bị một quyền của Lương Siêu đập tan tành!

Sau khi hắn lên xe, Diệp Tiêu sợ tới mức lảo đảo lui về phía sau hai bước, ngã nhào xuống đất.

"Anh, anh đừng tới đây!"

"Ah……"

"Bây giờ, cậu ngoài trừ việc la hét vô dụng, thì có khác làm cái khác không?"

Lương Siêu từng bước đi tới, mỗi một bước, trong mắt làn ý càng thêm nồng đậm, nói: "Vừa rồi rất nhiều du khách đã nhìn thấy mấy chục con dã thú xông tới khu vực của chúng ta, cậu nói nếu như chết dưới nanh hổ có bình thường không?"

"Anh…anh......"

Dưới khí thế ngày càng mạnh mẽ của Lương Siêu, đôi môi của Diệp Tiêu sợ hãi đến mức run lên, cậu ta nhanh chóng bị đối phương xách lên như một con gà.

"Nói đi, vì sao lại muốn giết tôi?"

Diệp Tiêu nghe xong, cắn chặt răng, mặc dù đôi môi vẫn không tự chủ được mà run rẩy, nhưng lại không nói ra lời nhẹ nhàng nào, oán hận nói: "Là do anh, anh đã ngủ với chị gái tôi!"

"Cái gì?"

Lương Siêu nghe vậy sửng sốt, thằng nhãi này đã hiểu lầm hắn sao?

Bây giờ hắn vẫn còn trong trắng, làm sao có thể cho phép người khác vu cáu như vậy chứ?

Vì vậy, hắn vung tay lên, không mạnh không nhẹ mà tát vào mặt cậu ta một cái.

Ngay sau đó, Diệp Khuynh Thành thở hổn hển chạy vào trong xe, nhìn thấy cảnh này lập tức hét lớn.

"Dừng tay!"

"Đừng làm khó em trai tôi!"

Lương Siêu nhướng mày nhìn lại cô, nói: "Chị à, là em trai của chị đã cẩn thận gài bẫy để giết tôi, nếu không đủ bản lĩnh, bây giờ tôi đã chết rồi. Cô nghĩ xem việc tôi hung hăng đánh người có hay không?"

Diệp Khuynh Thành: "..."

Cẩn thận nghĩ lại, hình như cũng có chút thích hợp...

Giọng điệu lập tức dịu đi, nói: "Tôi biết, tất cả là lỗi của em trai tôi, nhưng tôi có thể thay cậu ta chuộc lỗi, anh muốn cái gì cứ nói thẳng ra, chỉ cần tôi có năng lực làm được, tôi đều có thể đáp ứng anh.”

"Đừng."

"Em trai của chị đã là một người trưởng thành rồi, cũng nên chịu trách nhiệm với hành động của mình."

Sau đó Lương Siêu nhìn Diệp Tiêu đang được ở phía sau và nói: "Một mình cậu không thể dàn dựng tình huống này được đúng không? Nếu tôi đoán không lầm, thằng nhãi như cậu chắc là có đồng lõa ở phía sau."

"Mau nói ra chủ mưu, tôi sẽ tha mạng cho cậu."

"Hừm!"

Diệp Tiêu bướng bỉnh hừ một tiếng: "Một mình tôi làm! Không liên quan gì đến người khác! Nếu anh muốn làm gì cứ tới chỗ của tôi này!"

"Ồ?"

"Chàng trai, thể hiện sự mạnh mẽ à?"

Vừa nói, Lương Siêu vừa lật tay lấy ra một cây kim châm thật nhọn, Diệp Tiêu nhìn thấy khóe miệng liền co giật, da đầu nhất thời có chút tê dại!

Cậu ta nghe nói châm cứu trong Trung Y rất tốt, nhưng ở trong tay một số cường giả Trung Y thì, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành công cụ tra tấn, chỉ cần một mũi kim cũng có thể khiến người ta sống không bằng chết!

Diệp Tiêu từ nhỏ chưa từng trải qua khổ cực, vừa nghĩ tới liền run lên, hai mắt vội vàng mở to ra, vội vàng nói: "Anh, mau dừng tay!"

"Anh dám đối xử ác độc với em vợ như vậy, nhất định sẽ bị trời trừng phạt!"

Em vợ?

Trong lúc nhất thời, Lương Siêu sững sốt không kịp phản ứng lại, Diệp Tiêu lo lắng nói: "Anh đã ngủ với chị tôi, sau đó lại trở thành anh rể tôi! Nếu anh dám ra tay với tôi, Chúa và chị gái tôi sẽ không để cho anh yên đâu!"

Mẹ kiếp...

Thằng nhãi này, co được dãn được, đầy nghĩa khí nhất quyết để không thú nhận kẻ chủ mưu đằng sau.

Quả thật rất xứng với hai chữ “nhân tài”!

Lúc này, Diệp Khuynh Thành cũng chạy tới kéo Lương Siêu đi, Lương Nghiên cũng bắt đầu cầu xin cho Diệp Tiêu: "Anh à, hãy tha anh ta lần này đi."

"Vừa rồi chính anh ta đã đem chiếc an ninh đặc biệt này tới, nếu chúng ta vẫn còn ở trong chiếc xe hỏng lúc trước, chỉ sợ hiện tại đã bị dã thú ăn mất rồi."

Sau khi nghe vậy, Lương Siêu nhướng mày, kinh ngạc liếc nhìn Diệp Tiêu, sau đó gật đầu.

"Được, chỉ cần cậu không mất đi nhân tính, tính tình cũng không tệ, còn phải để lại thể diện cho chị của cậu nữa, lần này coi như bỏ qua cậu, nhưng mà!"

Giọng nói đột ngột thay đổi, hắn lại nói:

"Nếu như có lần sau, đừng nói là tiện nghi của một người anh rể, cho dù cậu là con ruột của tôi, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ."

Sau khi nói xong, Lương Siêu nhìn Lương Nghiên trên mặt vẫn vẻ khiếp sợ, liền ôm cô và vỗ vai cô ấy rồi ôn nhu an ủi cô ấy.

Sắc mặt Diệp Tiêu hung ác tàn độc, liền triệt để lâm vào trầm mặc.

Trên đường trở về, mặc dù Diệp Khuynh Thành liên tục hỏi rốt cuộc ai là kẻ chủ mưu phía sau nhưng Diệp Tiêu không nói một lời nào, điều này khiến Diệp Khuynh Thành vô cùng tức giận.

"Tiêu Tiêu, từ giờ trở đi em sẽ bị cắt hết thảy chức vụ của mình trong tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh, về nhà đóng kín suy nghĩ trong bảy ngày!"

Diệp Tiêu nghe những lời đó đã vô cùng tức giận: "Dựa vào cái gì!"

Sắc mặt của Diệp Khuynh Thành trong giây lát cứng đờ, lúc này đem bộ dạng nữ nhân cường thế bá đạo thể hiện ra.

"Chỉ vì chủ tịch hiện tại của Tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh là tôi."

"Sự thịnh vượng của Diệp gia, là do một mình tôi định đoạt!"

"Đừng nhiều lời nữa, hãy đóng cửa suy nghĩ một tháng đi!"

...

Cùng lúc đó, trong một tháp canh không xa bên ngoài viên ngoại động vật hoang dã.

Cầm ống nhòm công suất cao lên, Phương Lệ vẫn đang nhìn khu vực bừa bộn, mà lúc nãy Lương Siêu chiến đấu chiến đấu với Kim Giáp Hổ, nhìn những cái xác hổ nằm đầy đất, với vẻ mặt u ám không thể diễn tả nỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK