Vân Phàm cùng Thiên Hà đám người đứng trong một mảnh hoang vu, thiên không không có mặt trời, thế giới vẫn sáng, trừ đại địa nứt nẻ, không có bất cứ thứ gì, càng không có dấu hiệu của sinh mệnh.
"Lạc Nhi muội muội, đây... đây là địa phương nào! ?"
Phương Đồng không khỏi hỏi thăm, Thiên Hà đám người cũng tò mò.
Tòa di tích này còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ, thiên địa phảng phất như chỉ cách nhau một đường, nhìn không thấy tận cùng. Kỳ quái nhất chính là bọn họ rõ ràng đang trong di tích, vì sao đột nhiên lại xuất hiện tại một chỗ như thế?
"Nơi này chính là cửa thứ nhất của địa cung thập nhị quan, thượng cổ kỳ trận « Cửu Cung Sát Cực Trận » ."
Tạ Lạc Nhi vội vàng giải thích: "Truyền thuyết xa xưa, ‘ Cửu Cung ’ chính là chỉ chín phương vị trong tinh không vô tận, chia ra có càn cung, khảm cung, cấn cung, chấn cung, trung cung, tốn cung, ly cung, khôn cung, đoái cung... Thuở ban đầu của nhân tộc, sinh tồn khó khăn, thường xuyên bị lạc giữa đại địa hoang vụ, các vị nhân tộc tiên hiền lợi dụng tinh thần chỉ dẫn, vẽ ra cửu cung, nhằm phân rõ phương hướng. Thiên địa bất khô, tinh thần bất diệt, vì vậy thuyết Cửu Cung lưu truyền rộng rãi từ xưa đến nay."
" « Cửu Cung Sát Cực Trận » chính là kỳ trận lấy Cửu Cung làm cơ sở mà bố trí, mà lúc trước chúng ta nhìn thấy chín đạo cửa đá, chính là cửa vào cổ trận, chín đạo cửa đá đối ứng với chín phương vị, một cung làm một giới, cho nên thứ mà chúng ta thấy, cũng không phải chân thật tồn tại, mà là một loại cảnh tượng hư ảo."
Nghe Tạ Lạc Nhi giải thích, Thiên Hà đám người mới hiểu được nguyên do. Bất quá trong lòng vẫn cảm thấy « Cửu Cung Sát Cực Trận » thật huyền diệu, cảm thấy vô cùng rung động.
Vân Phàm ngồi xổm người xuống, nắm lên một nắm đất cát, không ngờ đất cát vừa mới rời mặt đất, nhất thời hóa thành không khí, tiêu tán mất tích.
« Cửu Cung Sát Cực Trận » lại có thể huyễn hóa ra thế giới tựa như chân thật , quả thật rất thần kỳ!
Trong lòng than thở, Vân Phàm đứng dậy nhìn về phương xa lần nữa.
Lúc này, Phương Đồng tiếp tục truy vấn nói: "Lạc Nhi muội muội, nói như vậy, chúng ta cùng với lão quái vật bắt Tiểu Phong đi , đều ở trong « Cửu Cung Sát Cực Trận » sao? Vậy chúng ta nên tìm bọn hắn thế nào?"
"Vâng, chúng ta đều ở trong cùng đại trận, chẳng qua có phương vị bất đồng."
Nói tới Tống Tiểu Phong, trên mặt Tạ Lạc Nhi thoáng lộ nét sầu lo: "Cửu Cung ngăn cách lẫn nhau, muốn ở trong trận tìm người rất khó, dù sao chúng ta không có biện pháp xác định bọn họ đang ở vị trí nào. Hiện tại có thể làm được , chính là mau chóng thông qua cửa này đuổi theo bọn họ. Mà phương pháp qua cửa chỉ có một, giết chóc!"
"Giết chóc! ?"
"Không sai, chính là giết chóc!"
Tạ Lạc Nhi vẻ mặt ngưng trọng nói: "Địa cung thập nhị quan, mỗi một quan đều có ý nghĩ tồn tại riêng, nhằm để chọn lựa ra người thừa kế thích hợp nhất trong hoàng tộc, cho nên một khi khiêu chiến bắt đầu, không thể rút lui, nếu không thể thành công vượt qua, vậy chỉ có thể vĩnh viễn lưu lại nơi đây."
"Cái gì! ? Tàn khốc như vậy! ?"
Thiên Hà cùng Phương Đồng run sợ, trong lòng dâng lên mấy phần lạnh lẽo.
Thiết Đường tiếp lời: "Tạ gia tiểu thư nói không sai, thời thượng cổ, bộ lạc cạnh tranh vô cùng kịch liệt, nếu như không thể chọn lựa ra người thừa kế thích hợp nhất, như vậy bộ lạc đó nhất định sẽ suy vong, cho nên thủ đoạn tự nhiên phải kịch liệt một chút."
"Chẳng qua..."
Tạ Lạc Nhi lại nói: "Hoàng tộc chọn lựa không thể để cho huyết thống của mình đoạn tuyệt, vì vậy trước khi mỗi một quan bắt đầu, người thí luyện có thể căn cứ vào tình huống của mình lựa chọn tiếp tục hay là từ bỏ."
"Dĩ nhiên, vượt qua càng nhiều quan, cuối cùng đạt được lợi ích cũng càng nhiều. Nếu như các ngươi muốn đi vào đại điện truyền thừa của hoàng tộc, đạt được lợi ích nhiều hơn, ít nhất phải thông qua chín quan mới được..."
Dừng một lạt, Tạ Lạc Nhi tâm tình rung động nói: "Năm đó tổ tiên Tạ Tống hai nhà chúng ta vượt qua chín quan, mới ở đại điện truyền thừa của hoàng tộc đạt được « Đại Thiên Kiếm Đạo » cùng « Viên Nguyệt Đao Đạo » hai bộ thượng cổ truyền thừa, đáng tiếc hai bộ truyền thừa này chỉ có nửa cuốn, nếu không Tạ Tống hai nhà sao có thể dễ dàng gặp chuyện không may như thế."
Nói xong một hồi, Tạ Lạc Nhi lâm vào trầm mặc.
Thiên Hà có chút hiểu được nói: "Như thế nói đến, giết chóc chính là khảo nghiệm cửa đầu tiên. Sinh ra làm người thừa kế hoàng tộc, nếu như ngay cả sát phạt quyết đoán cũng không làm được, làm sao có thể suất lĩnh tộc nhân bộ lạc chống đỡ ngoại địch, đi về phía huy hoàng!"
Phương Đồng nghi ngờ nói: "Nhưng như vậy, đồng dạng khiêu chiến, tiên đạo cường giả khẳng định dễ dàng hơn nhiều so với tiên đạo tu sĩ bình thường, chẳng phải là đối với người có tu vi kém không công bình hay sao."
Tạ Lạc Nhi lắc đầu nói: "Phương tỷ tỷ không cần lo lắng, thí luyện chi địa ban đầu được kiến tạo ra, đã suy nghĩ đến việc mỗi người thí luyện có tu vi cao thấp không giống nhau, cho nên người thí luyện bước vào mỗi quan, đều là độc lập tồn tại , mà mỗi quan khó khăn sẽ theo tu vi cao thấp mà tăng giảm."
"Thì ra là vậy, hoàn hảo hoàn hảo."
Thiên Hà cùng Phương Đồng khẽ thở phào nhẹ nhõm, dù sao trong bọn họ, trừ Tạ Lạc Nhi ra, hai người bọn họ có tu vi thấp nhất.
Vân Phàm ở bên cạnh yên lặng xuất thần, không mở miệng nói chuyện.
Từ sau khi trong cửa đá đi ra ngoài, Vân Phàm có chút không yên lòng, ai cũng không biết hắn suy nghĩ điều gì.
...
————————————
Ly cung, dưới một tòa núi lửa!
Lúc này, Thiên Âm lão quái cùng Tống Tiểu Phong, đang bị vô số ly hỏa thú vây quanh.
Bọn họ đã ở nơi này giết hai ngày hai đêm, nhưng ly hỏa thú chung quanh căn bản không hề giảm bớt, tựa như giết mãi không hết.
Ly hỏa thú sống trong nham tương, chính là một trong những loại linh thú kinh khủng nhất trong cao cấp linh thú.
Mới đầu, bị nhiều ly hỏa thú vây khốn, Thiên Âm lão quái bị dọa cho vô cùng hoảng sợ! Đừng nói là hắn, cho dù là cửu tinh chí cường giả gặp phải chuyện như vậy, sợ rằng cũng cảm thấy tuyệt vọng sao!
Nhưng để Thiên Âm lão quái không nghĩ tới, chính là ly hỏa thú căn bản ngay cả trung cấp linh thú thực lực cũng không có, tiên thuật tùy tiện thi triển, đã tiêu diệt một đám lớn.
Sau khi biết được thực lực của ly hỏa thú, Thiên Âm lão quái thi triển các loại thủ đoạn, không hề e dè, giết vô cùng thống khoái!
Đối với hai chữ "giết chóc", Thiên Âm lão quái không hề có chút kháng cự, hơn phân nửa cuộc đời của hắn, cơ hồ đều là bên bờ sinh tử, đừng nói giết linh thú, cho dù để hắn giết người, hắn cũng sẽ không chút nương tay.
So sánh ra, Tống Tiểu Phong sắc mặt tái nhợt, yên lặng cắn răng kiên trì .
...
Thời gian trôi qua, không biết qua bao lâu.
Tống Tiểu Phong chỉ cảm thấy tay chân càng ngày càng nặng, đầu càng lúc càng hoa, tầm mắt càng lúc càng mơ hồ.
Núi lửa nóng bỏng, kích thích thân thể của hắn.
Mùi vị máu tanh, kích thích thần kinh của hắn.
Dần dần, Tống Tiểu Phong hai mắt càng ngày càng hồng, trong đầu còn một tia lý trí đang dần dần bị cắn nuốt hết.
Chỗ lợi hại của « Cửu Cung Sát Cực Trận » , chính là thể hiện tại trên hai chữ "sát cực".
Trận này lệ khí rất nặng, một khi lâm vào trong đó, chắc chắn vĩnh viễn đọa lạc trong khôn cùng sát nghiệt.