Mục lục
Tu La Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chắc hẳn Bắc Việt quốc đang dùng tốc độ nhanh nhất để điều binh, một khi đại quân hoàn thành tập kết, sẽ là trận chiến cực kỳ ác liệt. Do đó Cố Ưu Mặc không muốn để Cố Thiên Mệnh theo đoàn mà ở lại đây.

Cố Thiên Mệnh im lặng, cứ như vậy nhìn Cố Ưu Mặc chằm chằm, trong lòng lại không khỏi thở dài.

Trải qua một trận huyết chiến, Huyết Xích quân hiện tại chỉ còn lại hai vạn năm nghìn quân, Cố Ưu Mặc để lại cho hắn hai nghìn tinh binh trấn giữ thành Vân Liễu, liền lập tức dẫn đại quân tiếp tục hành trình thảo phạt.

Gió nổi lên từ thành Vân Liễu, hướng thẳng về phương bắc.

"Ầm ầm..."

Tiếng vó sắt nện rầm rập xuống mặt đất, lưu lại những tấm lưng đỏ màu máu.

Cố Thiên Mệnh đứng trên tường thành nhìn theo bóng lưng Cố Ưu Mặc đã biến mất ở phía xa, biểu cảm hơi đông cứng lại tự nhủ: “Bắc Việt quốc không có cường giả Địa Huyền hậu kỳ, chắc hẳn nhị thúc cho dù gặp phải đại quân cũng sẽ không bị uy hiếp đến tính mạng!”

Trong thành Vân Liễu, phần lớn dân chúng vẫn chưa rời đi, tất cả đều đóng chặt cửa không dám ra ngoài, rất nhiều người đều không biết rằng hầu hết đại quân Huyết Xích đã rời khỏi, do đó vẫn lựa chọn lẩn trốn.

Cố Thiên Mệnh không quan tâm tới những chuyện trong thành, chỉ phái ra hai nghìn quân canh giữ nghiêm ngặt hai cửa thành nam- bắc, ra nghiêm lệnh cấm tiệt quân lính ức hiếp người dân.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa những chuyện lặt vặt này, hắn mới trở lại doanh trại, yên lặng ngồi thiền tu luyện.

"Bắc Việt quốc không có gì đáng ngại, quan trọng là thiên đạo, với tu vi hiện tại của ta, có chút gian nan".

Hắn không kìm được nhớ tới một tia dấu ấn thiên đạo màu đỏ máu ở chỗ sâu trong linh hồn Lý Sương Nhi mà có chút ngưng trọng lầm bầm.

Hắn chậm rãi nhắm lại hai mắt, bắt gầu thu gom linh khí xung quanh, ngồi thiền.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, bất giác đã là năm ngày sau.

Một thông tin liên tục nổ ra từ trong Bắc Việt quốc lan tới thành Vân Liễu cùng Thiên Phong quốc.

Quân báo viết: Nguyên soái trấn quốc Cố Ưu Mặc thống lĩnh hơn hai vạn lính Huyết Xích một đường mạnh như vũ bão liên tiếp chinh phục được thành Kim Lan cùng Ly Giản.

Nhất thời cả thiên hạ đều chấn động.

Chỉ trong năm ngày Cố Ưu Mặc đã công chiếm được hai tòa thành, cộng thêm thành Vân Liễu Cố Thiên Mệnh đang trấn giữ, vậy chính là ba thành trì rồi.

Một loạt tin tức rúng động này thực sự khiến không ít thế lực dõi theo phải khiếp đảm, khó lòng tin tưởng.

"Trong vòng năm ngày liên tiếp chiếm được thành Kim Lan và Ly Giản, e rằng Huyết Xích quân hiện tại đã có chút kiệt quệ, phải đối mặt với sự phản công của Bắc Việt quốc thế nào đây?"

Cố Thiên Mệnh không hề cảm thấy kích động hân hoan, ngược lại còn có chút lo âu nhìn về phương xa.

Tu vi của hắn đã đạt tới Linh Huyền hậu kỳ, hơi thở càng trầm ổn cùng hùng hậu hơn trước. Huyền khí mà hắn tích lũy trong thân thể tới hiện tại giúp cảnh giới của bản thân nhanh chóng đạt tới trạng thái ổn định, như vậy mới có thể đặt một nền tảng hoàn mỹ.

Bởi vì Cố Thiên Mệnh ra nghiêm lệnh cho mỗi một vị tướng sĩ của Huyết Xích quân không được phép xông vào và quấy rối dân chúng trong thành nên khoảng thời gian này thành Vân Liễu không xảy ra sự việc rối ren gì, thậm chí còn có một vài người dân tiếp tục ra ngoài canh tác hoặc kinh doanh sản nghiệp của mình.

Lại năm ngày nữa trôi qua, một tin tức không mấy tốt lành truyền tới tai Cố Thiên Mệnh.

Binh sĩ truyền tin cho hay: "Bắc Việt quốc đã tập kết ba vạn quân để vây công Huyết Xích quân, trước sức ép của chúng, quân ta chỉ có thể rút sâu vào một ngọn núi hẻo lánh, tình hình trước mắt không rõ".

Nghe vậy Cố Thiên Mệnh đột nhiên mở bừng hai mắt, bắn ra tia sáng lạnh lẽo trực tiếp khiến những tướng sĩ xung quanh phải lùi lại vài bước, đổ mồ hôi lạnh.

"Thăm dò tiếp!", Cố Thiên Mệnh quyết đoán ra lệnh.

"Vâng, thưa tướng quân!"

Rất nhanh trong trướng chỉ còn lại Cố Thiên Mệnh đứng chắp tay sau lưng, thì thầm: "Sợ rằng tình hình của Huyết Xích quân không mấy lạc quan, nhưng Bắc Việt quốc rầm rộ điều binh như vậy không lo sợ các nước xung quanh sẽ nhân cơ hội chia một chén canh này sao?”

Việc huy động ba vạn quân chắc chắn sẽ gây ra sự thiếu hụt quân số ở một số trạm kiểm soát, nếu lúc này các nước lân cận thừa cơ tấn công Bắc Việt quốc, vậy họ thực sự là nguy hiểm trùng trùng.

Không lẽ Bắc Việt quốc một chút cũng không lo lắng sẽ rơi vào cảnh bị lăm le bờ cõi?

Khi vố số người còn đang phỏng đoán dụng ý của Bắc Việt quốc, thì một âm thanh đã vọng tới từ trong Yến Vũ quốc.

"Bắc Việt quốc là đồng minh của Yến Vũ quốc, nếu có người thừa nước đục thả câu gây bất lợi tới Bắc Việt quốc, liền coi như kẻ địch của Yến Vũ quốc!"

Tin tức này lập tức khuất động lên một cơn bão táp lan tràn về các nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK