Ở kiếp trước hắn dừng bước ở cảnh giới Thiên Huyền đỉnh phong, hao tổn toàn bộ tâm sức cũng không chạm tới được ngưỡng đột phá, vì vậy hắn mới không thể không thi triển thuật Luân Hồi mà mình tình cờ đạt được mới có kiếp này.
Đêm qua, thần hồn bị thương tổn của hắn đã hoàn toàn được chữa lành nhờ Vô Ngần Thạch, khiến đạo tâm của hắn vững chắc như bàn thạch, trong vô thức, từng mảnh kí ức nhỏ vụn kia cũng tràn ngập trái tim.
Phân tranh của kiếp trước giống như mây khói mà tan biến, khung cảnh sông núi nhuốm máu năm đó vẫn bi tráng và thê lương đến vậy.
Khởi đầu của hắn khiêm tốn và kết thúc ở Thiên Huyền, không ai biết hắn đã trả giá bao nhiêu để có thể thực sự làm chủ vận mệnh của mình, và cũng không ai có thể hiểu được hành trình tu luyện kinh thiên động địa của hắn bắt đầu như thế nào.
Hắn chỉ biết, năm đó có người cho hắn một cơ hội, cho hắn một tia hy vọng bước vào con đường tu hành. Vì lý do này, hắn đã từng xém chút bị một hung thú nuốt chửng chỉ vì một gốc linh thảo cấp thấp nhất, cũng từng đứng ở lằn ranh sinh tử chỉ vì một bộ công pháp thấp kém, cũng từng vì một món binh khí tầm thường mà tung ra tất cả bản lĩnh.
Cuối cùng có một ngày, hắn của kiếp trước tu hành gần ngàn năm, đột phá cảnh giới Thiên Huyền, hạ mi nhìn xuống chúng sinh.
Cổ quốc năm xưa từng cao không thể với, sỉ nhục lùng giết hắn đã bị hắn đạp dưới gót chân, máu chảy ngập trời, xác người đầy rẫy. Hắn cũng trở thành cơn ác mộng trong lòng những kẻ tự xưng là thiên tài siêu phàm kia, cũng tạo thành khoảng cách không tài nào vượt qua.
Khi đã leo lên đỉnh của thiên hạ và nhìn xuống thế giới, hắn sẽ luôn nghĩ đến lời chỉ dẫn mà một người tu hành từng đi ngang qua ngôi nhà chát bùn đổ nát vào hàng nghìn năm trước.
Một đời người có thể có rất nhiều cơ hội, cũng có thể chỉ có một lần, hoặc là không có. Nhưng cho dù chỉ là một lần, một cơ hội nhỏ nhất, cũng phải nỗ lực hết mình để tranh đấu và trả giá cho nó.
Bởi nếu đã bỏ lỡ cơ hội có thể là cả một kiếp người…
Con ngươi của Cố Thiên Mệnh chậm rãi trở nên thanh tỉnh, từng sợi kí ức của kiếp trước cũng được hắn phong ấn lại.
Ầm!
Khi hắn vừa thu gom lại nỗi lòng, hơi thở của hắn bỗng trầm xuống.
Một luồng khí thế hùng vĩ mênh mông như biển rộng tuôn trào ra từ trong cơ thể Cố Thiên Mệnh, dòng chảy huyền khí của hắn dùng tốc độ cực nhanh hội tụ lại giữa hai đầu lông mày.
Cảnh giới Nhân Huyền đỉnh phong, thành công!
Trước đó vừa sử dụng Vô Ngần Thạch tu bổ lại thần hồn, Cố Thiên Mệnh liền biết sự thiếu hụt trong linh hồn của bản thân đã được xóa sạch, tu vi rất nhanh sẽ có thể tiến thêm một bước. Cũng chưa từng nghĩ vì đêm qua quay đầu hồi tưởng lại chuyện kiếp trước mà trực tiếp khai thông huyệt khiếu, bước vào cảnh giới Nhân Huyền đỉnh phong.
Sau đó sự dao động của huyền khí rất nhanh đã an tĩnh lại dưới sự khống chế của Cố Thiên Mệnh, tất cả đều trở lại bình thường, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
May mắn thay hắn rất nhanh đã che giấu hơi thở đột phá của mình lại, nếu không chắc chắn sẽ bị nhóm cao thủ của Cố gia cùng ông cụ phát giác. Nếu thực sự bị bại lộ, đó không phải là điều hắn mong muốn ít nhất là ở thời điểm hiện tại.
Bởi nếu ông cụ biết được hắn có thể tu hành, vậy không phải sẽ nhốt hắn trong nhà bảo vệ thật kỹ càng, làm sao có thể như trước để hắn tùy tiện ra ngoài?
Do đó để dễ bề hành động, hắn trước mắt chỉ có thể lừa dối trên dưới Cố giá.
"Công tử người dậy chưa ạ? Hôm nay là ngày người cùng Lý tiểu thư đính hôn, lão gia kêu người chuẩn bị cho tốt rồi lập tức tới tửu lâu Túy Yên", bên ngoài đình viện có một nha hoàn trẻ tuổi hắng giọng nói giòn tan.
"Biết rồi", Cố Thiên Mệnh lạnh nhạt đáp một tiếng.
Tửu lâu Túy Yên, tửu lâu số một trong kinh.
Nơi đây hội tụ những loại rượu thượng hạng nhất trong thiên hạ, ngay cả rượu ngon của ngự thiện phòng cũng chưa chắc đã sánh bằng. Một ly rượu ở đây đáng giá ngàn vàng, và chớ mơ tưởng được phép đặt chân vào trừ khi ngươi là đại quan quý tộc hoặc thương nhân giàu có.
Tửu lâu Túy Yên cùng Bách Mộng lâu đều là những nơi xa xỉ ngang nhau, là nơi vô số người mơ ước được ghé thăm.
Hôm nay, Cố gia- tướng môn trấn quốc và Lý gia, gia tộc hàng đầu của Thiên Phong quốc sẽ bày tiệc tại tửu lâu Túy Yên, cử hành lễ đính hôn.
Do đó tửu lâu Túy Yên đã thu xếp khách tới từ hai ngày trước và quét dọn sạch sẽ lại toàn bộ tửu lâu, hơn nữa còn sắp xếp hơn trăm mỹ nhân dung mạo thanh tú làm nha hoàn phục vụ.
"Hôm nay đều mở to mắt ra cho ta, những vị khách một lát nữa tới đây đều là đại nhân vật đứng đầu Thiên Phong quốc, nếu kẻ nào gây ra bất kỳ hành vi bất kính nào hẳn là đều biết rõ hậu quả rồi chứ ".
Trong sảnh lớn của tửu lâu Túy Yên, một người đàn ông trung niên với gương mặt nghiêm nghị đang đứng trước hàng trăm người, trong giọng nói còn mang theo một tia cảnh cáo: "Còn có, tăng cường gấp đôi người của chúng ta canh gác mọi ngóc ngách của tửu lâu, không cho phép có nửa điểm sai sót nào. Nếu hôm nay xảy ra bất cứ chuyện gì, đầu của ta cũng không cần giữ nữa, mà các ngươi một tên cũng không sống sót nổi, đã hiểu chưa?"
Người đàn ông trung niên này chính là người phụ trách của tửu lâu Túy Yên, tên là Trần Phàm, khi nhận được tin hai nhà Cố- Lý muốn tổ chức nghi lễ đính hôn tại đây, ông ta xém chút bị dọa cho nhảy dựng.
Hôm nay thế nhưng là buổi liên hôn của hai đại gia tộc, Trần Phàm không dám phạm bất cứ sai lầm nào, nếu không cho dù là người chống lưng phía sau cũng không cứu nổi ông ta.
Do vậy ông ta đã sắp xếp mọi thứ trong tửu lâu ổn thỏa, không dám lơ là bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Không lâu sau trước cửa lớn xa hoa của tửu lâu Túy Yên truyền tới từng trận tiếng xe ngựa lộp cộp.
Cố gia, Lý gia, tới rồi!
Danh Sách Chương: