Mục lục
Tu La Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân vật như ông lão điên này, giơ tay nhấc chân là có thể phế bỏ một cường giả Địa Huyền hậu kỳ, trên Bách Quốc Chi Địa, nào ai có thể làm cho ông ta quên hết mọi chuyện, ngay cả mình là ai cũng không nhớ.

Nước ở Bách Quốc Chi Địa, có lẽ còn sâu hơn trong suy nghĩ của Cố Thiên Mệnh.

“Ba vò trần đàm trăm năm, ngươi nói, có đúng không?”, không lâu sau, ông lão điên nâng mắt lên, chăm chú nhìn Cố Thiên Mệnh khàn khàn nói.

“Đúng, chờ chuyện nơi này sắp xếp xong, ông trở về với ta, ta liền cho ông 3 vò rượu trăm năm”, Cố Thiên Mệnh vốn còn đang trầm tư khi nghe câu hỏi của ông ta, nhịn không được cười khẽ trả lời.

Ông già điên quên hết chuyện xưa cũ, ngay cả chính mình tên là gì cũng không biết, cũng không hề quên chuyện Cố Thiên Mệnh hứa hẹn cho ông ta ba vò rượu ngon, thật sự là làm Cố Thiên Mệnh không khỏi cười khổ.

...

Lúc này đây, Bách Quốc Chi Địa không có khiếp sợ, mà là... trực tiếp bùng nổ.

Một quyền đánh chết quốc lão Yến Vũ quốc cảnh giới Địa Huyền hậu kỳ Văn Nhân Ngọc Lương. Một vị tuyệt thế cường giả giá lâm Bắc Việt quốc, thậm chí còn là bằng hữu của tiểu công tử Cố gia Cố Thiên Mệnh.

Chuyện này đã làm cho Bách Quốc Chi Địa trực tiếp chao đảo. Không chỉ có các nước xung quanh sợ hãi, hơn nữa ngay cả những hoàng triều đứng đầu cao cao tại thượng kia cũng cực kỳ rung động.

“Tra! Nhất định phải điều tra kĩ lai lịch cường thế vừa xuất hiện ở Bắc Việt quốc kia”, hoàng triều đỉnh phong của Bách Quốc Chi Địa, quân hoàng Mạch Dương quốc nghe được tin tức lần này, cực kỳ khiếp sợ mà hạ lệnh.

“Một hoàng triều trung lưu cấp thấp, làm sao có thể xuất hiện tuyết thế cường giả mức này? Chắc chắn phải tra kĩ càng, sử dụng tất cả sức mạnh, tra cho trẫm”, cùng là một hoàng triều đỉnh phong, Hạ Thành quốc, truyền ra một đạo hoàng uy với thanh âm sợ hãi.

“Quốc lão... Chết rồi à? Không thể nào, quốc lão tu vi cường hãn, làm sao có thể cứ như vậy chết đi chứ?”, quâ hoàng Yến Vũ quốc trực tiếp ngơ người ngồi trên long ỷ, hai mắt thất thần lẩm bẩm. “Chỉ là Thiên Phong quốc, làm sao có thể có tuyệt thế cường giả Địa Huyền đỉnh phong che chở? Trẫm không tin, không tin!”

Trong hoàng thành Bắc Việt quốc, càng là sóng to gió lớn, quân hoàng Bắc Việt quốc toàn thân rùng mình, sợ hãi đến cực độ lộ ra vẻ tái nhợt: “Quốc lão Yến Vũ quốc cũng đã chết trận, Bắc Việt quốc ta, xong rồi...”

Vốn dĩ ông lão điên là lá bài tẩy đầu tiên được quân hoàng Bắc Việt quốc che giấu, không ngờ lại biến thành cục diện như vậy.

Hơn nữa, quân hoàng Bắc Việt quốc hoàn toàn không ngờ ông ta lại là một tuyệt thế cường giả đỉnh phong, điều này quá mức khủng khiếp, quân hoàng Bắc Việt quốc căn bản không có cách nào giữ được bình tĩnh nữa.

Bách Quốc Chi Địa, thật sự không còn cách nào duy trì an bình nữa, hàng tỷ sinh linh đều chăm chú nhìn về phía Thiên Phong quốc cùng Cố gia, và ông lão điên kia.

“Địa Huyền đỉnh phong, tuyệt thế cường giả... cái này”, mỗi một góc của Thiên Phong quốc, đều cuồn cuộn nổi lên từng trận sóng to gió lớn, vô số người trợn mắt há miệng giật mình.

Thành Ngọc Cốt, rất nhanh liền bị Cố Ưu Mặc cùng đại quân tiếp nhận, hơn nữa còn bố trí trọng binh canh giữ ở cửa thành Ngọc Cốt, phòng ngừa Bắc Việt quốc đánh tới.

Về phần tường thành Ngọc Cốt, e rằng phải rất lâu sau mới sửa chữa lại được.

Thiên Phong quốc phái quân tới tiếp nhận binh lực của các thành trì lớn, cuối cùng cũng đã tới. Đem 10 tòa thành trì mà đám người Cố Ưu Mặc khổ sở huyết chiến chiếm được hoàn toàn khống chế, bố trí bảo hộ các thành trì đó.

Vì thế, đám người Cố Ưu Mặc cùng Cố Thiên Mệnh sau khi tĩnh dưỡng nhiều ngày, liền bước lên con đường trở về Thiên Phong quốc, cũng không lựa chọn tiếp tục chiến tranh. Bởi vì nếu Bắc Việt quốc thật sự phát điên, như vậy cũng sẽ vô cùng phiền toái, cục diện hiện giờ đã được coi là không tệ rồi.

Ầm ầm ầm...

Đám người Cố Ưu Mặc và Cố Thiên Mệnh dẫn theo hơn 1 vạn Huyết Xích quân còn sót lại, bước lên con đường trở về nhà.

Cố Thiên Mệnh cùng Cố Ưu Mặc hành quân về nước lần này không vội vã, một đường này ngược lại tương đối nhàn nhã.

Chỉ là khi mấy người Cố Ưu Mặc nhìn thấy ông lão điên đều kìm không được muốn hành lễ gọi một tiếng ‘tiền bối’, không dám tỏ ra nửa điểm bất kính.

Không còn cách nào khác, thực lực của ông ta thực sự quá mức khủng bố, một quyền liền hạ gục một vị cường giả đỉnh cấp Địa Huyền hậu kỳ, đây không phải chuyện đùa.

Nếu vì bọn họ không hành lễ hay dùng kính ngữ mà chọc ông ta nổi cơn thịnh nộ thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.

Nhưng ông lão điên không quan tâm tới sự kính trọng của đám người Cố Ưu Mặc dành cho mình, ngoại trừ rượu, ông ta cũng chỉ nói vài câu với Cố Thiên Mệnh.

“Hết rượu rồi”, tốc độ hành quân không phải rất nhanh, ông lão điên nhìn Cố Thiên Mệnh đang ngồi trên chiến mã, dùng đôi mắt đục ngầu chất chứa mong chờ biểu đạt ý của mình.

“Sau khi trở về ta sẽ mua rượu cho ông, bây giờ đang là giữa sa mạc cát vàng, không có rượu phải chịu khó một chút thôi!”. Cố Thiên Mệnh cũng thực sự phục sát đất tửu lượng của ông ta rồi, thấp giọng đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK