Mục lục
Cao Thủ Chiến Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Bình lại vỗ ngực, sau đó nhìn Tân Tranh nói: “Tiểu Tranh, cậu cũng vậy, sau có chuyện gì, anh Mã bảo kê!”


“Cảm ơn anh Mã!”


Tân Tranh cười đáp, trong lòng thềm suy tư, sao lại truyền ra tin tức như vậy, cuối cùng cảm thấy rất có thể Lương Thế Hào vì muốn cứu Lương Bác mà cố ý tung hỏa mù.


Mắt thấy Tân Tranh chẳng những ‘tin tưởng’ còn nói cảm ơn, Mã Bình đắc ý hút điếu thuốc, anh ta còn muốn khoe khoang điều gì đó, nhưng khi nhìn thấy Mạnh Vạn Ngân xuất hiện trước cửa, sợ tới mức đứng vội dậy, dập tắt điếu thuốc.


Người bảo vệ tương đối lớn tuổi kia cũng vội vàng cầm lấy côn điện, chuẩn bị ra ngoài thay ca.


Có điều~


Khiến bọn họ kinh ngạc chính là, Mạnh Vạn Ngân vốn nghiêm khắc lại không hề giáo huấn bọn họ, còn bày ra dáng vẻ tươi cười, như kẻ nô tài nịnh bợ chủ nhân thời cổ đại nhìn Tân Tranh nói “Kia… cái kia, Tiểu Tranh, cậu đến văn phòng tôi một chút”.


“Được, anh Mạnh!”


Tân Tranh trầm giọng đáp lại, ngữ khí vô cùng tôn kính, nghiễm nhiên thế hiện thái độ cấp dưới với cấp trên.


Hửm?


Nhận thấy ngữ khí của Tân Tranh, Mạnh Vạn Ngân có chút kinh ngạc, không tin nổi Tân Tranh và người gọi điện cho anh ta tối qua là cùng một người.


Qua một hồi kinh ngạc, Mạnh Vạn Ngân lắc đầu, đi về phía văn phòng làm việc.


Tân Tranh không nói một lời theo sát phía sau.


“Tiểu Tranh…”.


Sau khi tiến vào trong văn phòng, Mạnh Vạn Ngân mở miệng, theo thói quen thân mật gọi tên Tân Tranh.


Nhưng lúc này, không đợi anh ta nói hết câu, Tân Tranh liền lạnh giọng ngắt lời: “Sự tình đã thu xếp ổn thỏa chưa?”


“ốn… ổn thỏa cả rồi!


II


Toàn thân Mạnh Vạn Ngân chấn động, theo bản năng gật đầu đáp lại, tim như muốn nhảy lên nghẹn lại trong cố họng.


Giờ khắc này, cảm giác Tân Tranh tối qua đã trở lại, hơn nữa anh ta còn có chút lo lắng Tân Tranh sẽ làm gì.


“Chuyện tối qua, tôi không hi vọng có người thứ ba biết chuyện, tốt nhất anh sống để bụng chết mang theo”.


Tân Tranh nghe vậy, trầm giọng nói: “Mặt khác, tôi không biết chuyện gì của anh, anh vẫn là trưởng phòng Mạnh, còn tôi chỉ là một nhân viên bảo vệ nhỏ nhoi thôi”.


‘Rõ!


II


Mạnh Vạn Ngân trước tiên đáp lại, như binh lính nhận lệnh của cấp trên.


Tân Tranh thấy vậy, cũng không nói gì thêm trực tiếp rời khỏi phòng.


“Phù… phù!”


Nhìn thấy Tân Tranh rời đi, Mạnh Vạn Ngân mới âm thầm thở hắt ra, trái tim treo lơ lửng lúc này mới chậm rãi hạ xuống.


“Một người dám ra tay với Lương Thế Hào, có thể nhờ được vợ của hiệu trưởng Tô phẫu thuật cả đêm, người đáng gờm khiến Trương Bách Hùng phải trả ơn, vì sao phải làm bảo vệ vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK