Mục lục
Cao Thủ Chiến Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy lời của Tô Diệu Y, bất luận là Tân Tranh, hay là Trương Hân Như, Trần Tĩnh và Phan Dung đều ngấn người.
Bọn họ đều không phải kẻ ngốc, đương nhiên có thể nghe thấy thông tin ẩn chứa trong câu nói này.
Phía trước, sau khi Giang Đào thấy Tân Tranh cũng từ trong xe đi xuống, lập tức sửng sốt.
Từ lúc lên xe đến bây giờ anh ta vẫn chưa kịp xem điện thoại, vốn
không biết Tân Tranh đã đến Tô Thành, càng không ngờ Tân Tranh sẽ nhà cổ nhà họ Tô!
Đúng lúc Giang Đào thất thần, Tô Lê dẫn đầu bước nhanh về phía năm người Tân Tranh.
Không biết là do trước đây đã quen hành động sấm rền gió cuốn hay có chút cáu kỉnh với hành vi của Tô Diệu Y, trong quá trình di chuyển, Tô Lê không chỉ sải từng bước lớn, hơn nữa còn căng mặt, biểu cảm vô cùng nghiêm túc.
“Diệu Y, mấy vị này là?”
Chẳng mấy chốc, Tô Lê đã sải bước tới trước mặt năm người Tân Tranh, còn hai bố con nhà họ Giang thì đứng phía sau cách bà ta một mét.
Mặc dù nhà họ Tô và nhà họ Tân có quan hệ nhiều đời, nhưng Tân Tranh khi còn bé có cùng bố ghé thăm nhà họ Tô một lần, khi đó anh vẫn còn nhỏ, so với hiện tại hoàn toàn là hai dáng vẻ khác nhau, không nói
đến Tô Lê, cho dù là ông cụ nhà họ Tô cũng không nhận ra được.
“Cô nhỏ, bọn họ là bạn học của cháu”, Tô Diệu Y trả lời.
“Cháu dẫn bạn học tới nhà làm gì?”
Tô Lê nhíu mày, nghiêm giọng chất vất: “Không lẽ cháu không biết hôm nay là đại thọ 70 tuổi của ông nội cháu sao?”
“Cháu biết, bọn họ đến đây để tham gia tiệc mừng thọ của ông nội”, Tô Diệu Y đáp.
tt
Cái gì?
;;
Sắc mặt Tô Lê thay đổi, đột nhiên nâng cao giọng: “Cháu nói bọn họ tới
tham gia đại thọ của ông nội cháu? Đang đùa gì vậy? ông nội đã nhiều lần nói muốn khống chế số lượng người, rất nhiều khách đều vì lý do này mà không thể tới, cháu lại đưa bạn cùng lớp của mình tới chúc thọ?”
“Cháu.
Tô Diệu Y cố gắng muốn giải thích rằng cô đã nói với bố mẹ về việc mình sẽ đưa mấy người Tân Tranh tới mừng thọ Tô Nho Lâm, hơn nữa Tô Nho Lâm sau khi biết được tin Tân Tranh sẽ tới cũng vô cùng vui vẻ, cũng đã nói với hai vợ chồng Tô Văn phải uống cùng Tân Tranh nhiều hơn vài ly.
Tuy nhiên–
Tô Lẽ căn bản không chơ Tô Diệu
Y cơ hội giải thích, dương tay chỉ vào Tân Tranh nói: “Còn có, nhìn tuổi tác và dáng vẻ của cậu ta hoàn toàn không giống một sinh viên, cháu chắc chắn là bạn học của mình sao?”
“Dì Tô, anh ta là nhân viên bảo vệ tại trường đại học của chúng cháu”, Giang Đào bỗng nhiên mở lời, sau đó mang khuôn mặt cười trên nỗi đau của người khác mà nhìn hướng Tân Tranh.
Trước đó, trên đường tới Tô Thành, anh ta từng nghe Tô Lê nói rằng Tô Nho Lâm muốn khống chế số người tham gia tiệc sinh nhật, lúc này lại thấy được Tô Lê đang vô cùng khó chịu, đương nhiên không ngại đổ thêm dầu vào lửa.
“Bảo… bảo vệ?”
Nghe được hai chữ này, Tô Lê rõ ràng có chút sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn Tô Diệu Y giống như đang nhìn người ngoài hành tinh: “Diệu Y, cháu coi nhà chúng ta là quán trọ sao? Bạn học cũng thôi đi, ngay cả một tên bảo vệ cũng có thể đặt chân tới dinh thự cổ của nhà họ Tô? Hơn nữa còn là vào một ngày quan trọng như sinh nhật lần thứ 70 của ông nội cháu?”
“Cô nhỏ…”
Tô Diệu Y vốn muốn nói cho Tô Lê biết thân phận của Tân Tranh, nhưng lại chợt nhớ tới lời cảnh cáo ngày đó của Tô Văn, lời đã tới bên miệng lại nuốt xuống.
“Diệu Y, cho dù cháu đưa bạn học tới nhà làm khách, cũng không thể
chọn ngày hôm nay. Hôm nay chắc chắn không được”.
Tô Lê thấy Tô Diệu Y có chút lưỡng lự, còn tường rằng cô đã nhận ra sai lầm của mình, liền không tiếp tục giáo huấn nữa mà thở dài nói: “Như thế này đi, hôm nay cháu đưa những bạn học này tới khách sạn, đợi ngày mai sau khi khách đều đã rời đi, cháu muốn đưa họ tới thì cứ đưa tới”.
“Về phần… bảo vệ, thì bỏ đi!”
Dứt lời, ánh mắt của Tô Lê liền rơi xuống người Tân Tranh, trong mắt đều là sự chán ghét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK