Mục lục
Cao Thủ Chiến Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Mà biểu cảm trên mặt Thẩm Ngọc Đồng lại càng rõ ràng hơn, gương mặt đỏ ửng lên, nhăn mặt nhíu mày bởi vậy nụ cười cũng trở nên cứng ngắc.


“Phải, chúng tôi vừa uống xong”.


Nhìn thấy hết thảy, Tân Tranh ý thức được điều gì đó, nhưng anh vẫn giả bộ như chưa xảy ra chuyện gì, nhìn Trương Cổ gật gật đầu.


“Dì Thấm vừa ăn cơm xong, muốn đi tản bộ, nên tôi cùng đi dạo trên bãi biển”.


Sau một khoảng thời gian ngắn, rất nhanh Trương Cổ đã trấn tĩnh lại, anh ta cố ý vờ giải thích một câu, sau đó chuyển chủ đề nói: “Cậu Tân, nhìn cậu có vẻ vẫn tỉnh táo, hay là chúng ta uống thêm mấy chén đi?”


“Không được rồi, giờ tôi chuẩn bị về tắm rửa sau đó ngủ một giấc”, Tân Tranh cười lắc đầu sau đó tạm biệt hai người: “Tôi về villa trước đây, ngày mai gặp!”


“Được, ngày mai gặp!”


Trương Cổ nói xong quay đầu nhìn về hướng Thẩm Ngọc Đồng: “Dì Thẩm, tôi cũng về biệt thự luôn, dì trở về nghỉ ngơi sớm đi”.


“Được”.


Thẩm Ngọc Đồng mỉm cười sau đó xoay người đi về phía căn villa số 2.


Hmm?


Trong nháy mắt khi Thẩm Ngọc Đồng xoay người đi, Tân Tranh rõ ràng thấy được đầu gối của Thấm Ngọc Đồng đỏ ửng một mảng, trên đó thậm chí còn dính hạt cát!


Phát hiện này khiến anh càng thêm phần khẳng định suy đoán của mình!


“Chết tiệt!”


Cùng lúc đó, Trương Cổ chú ý tới ánh mắt của Tân Tranh dừng lại trên đầu gối Thẩm Ngọc Đồng, trong lòng khẽ chửi thề, mắt lóe lên một tia sát khí!


Một tổ chức nổi tiếng của nước ngoài đã từng thực hiện một thí nghiệm thú vị – đánh giá tốc độ phát triển của một thành phố bằng phạm vi phủ sáng của ánh đèn vào ban đêm.


Kết quả của thí nghiệm này thật đáng kinh ngạc, tốc độ phát triển của một thành phố tỷ lệ thuận với độ sáng của nó vào ban đêm.


Đông Hải, được mệnh danh là hòn ngọc Phương Đông, là một trong những thành phố có tốc độ phát triển nhanh nhất ở Hoa Hạ trong những năm gần đây, phạm vi chiếu sáng ban đêm đang tăng lên qua từng năm.


Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn được bật lên, Đông Hải, nơi được mệnh danh là hòn ngọc Phương Đông được thắp sáng rực rỡ, giống như một thành phố cổ tích tuyệt đẹp xa hoa.


Trên sông Hoàng Phổ, tàu du lịch chở hành khách chậm rãi di chuyển, du khách trên bờ sông rất đông, phần lớn tập trung ở gần bờ, chụp ảnh Tháp Ngọc Phương Đông.


So với quang cảnh sầm uất bên ngoài, khu Tử Viên từng được mệnh danh là khu nhà giàu có nhất ở Đông Hải thậm chí vùng tam giác Trường Giang lại hơi vắng vẻ.


Trong khu nhà giàu vô cùng vắng lặng, có chưa đến một nửa số biệt thự được thắp sáng.


Trong căn phòng làm việc của biệt thự số 9 ở khu nhà giàu Tử Viên, Trương Bách Hùng ngồi trên chiếc ghế gỗ trước bàn làm việc như bao đêm, trên tay là điếu hồng song hỉ, vừa hút thuốc vừa nghe bản báo cáo của Chu Văn Mặc.


“Đại ca theo chỉ thị của ông, tôi đã bí mật tung ra tin tức Tân Tranh làm vệ sĩ cho Hân Như, hiệu quả thật đáng kinh ngạc. Trong vòng chưa đầy một ngày, tin tức đã lan truyền gần như khắp giới ngầm Hoa Hạ”.


Chu Văn Mặc nói xong nhịn không được cười nói: “Độ phủ sóng của đại ca vẫn luôn rất cao”.


“Mức độ chú ý cao không phải chuyện tốt gì”, Trương Bách Hùng nhẹ nhàng phun ra một hơi khói, nhíu mày nói: “Không chí những đồng minh nhìn chằm chằm vào ta, mà cảnh sát cũng sẽ để ý, thậm chí bên trên cũng sẽ theo


dõi”.


“Phải, đại ca nói rất đúng, trong hoàn cảnh bây giờ, kín tiếng vẫn tốt hơn bất luận trong chốn quan trường hay là trong giới chúng ta”, Chu Văn Mạc ý thức được mình nói sai liền thay đổi sắc mặt.


Là quân sư của Trương Bách Hùng, ông ta có địa vị rất cao trên chiến hạm của Trương Bách Hùng,


Tại đây có hình


- NhayHo.Com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK