Mục lục
Cao Thủ Chiến Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc của Trương Bách Hùng, Trươnc Hân Như chỉ cảm thấy sống mũi cay cay, có loại kích động muốn khóc và muốn nói chuyện với Trương Bách Hùng, nhưng cuối cùng, cô không khóc cũng không lên tiếng, chỉ khẽ động yết hầu.


“Tôi không gấp, nhưng con gái


ông hình như có chút gấp – cô ta có vẻ rất muốn nói chuyện với ông, ông có muốn nói chuyện với cô ta không?”, Dương Sách cười lạnh lùng hỏi.


“Hân Như!”


Đầu dây bên kia, Trương Bách Hùng gọi thẳng tên Trương Hân Như.


“Này, đưa điện thoại cho cô ta”.


Dương Sách nghe thấy vậy, ra hiệu nói với A Cửu.


A Cửu không nói lời nào, vội vàng đứng dậy, cầm lấy điện thoại, tiến lên vài bước, đưa cho Trương Hân Như.


“Bố, con xin lỗi, con không nên tùy hứng như vậy”.


Trương Hân Như không nhịn đưọ lên tiếng, cô cố gắng hết sức để tỏ rỉ bình tĩnh, trong giọng nói không có tiếng khóc nghẹn ngào, nhưng đôi mắt đã ửng đỏ.


“Hân Như, con đừng sợ, bố sẽ cứ con!”


Đầu bên kia điện thoại, Trương Bách Hùng an ủi Trương Hân Như trước, sau đó nói: “Dương Sách, điều kiện gì tôi cũng đồng ý với ông, hai mươi phút nữa tôi sẽ liên lạc với ông Trước khi tôi gặp được con gái tôi, ông phải đảm bảo không được để con gái tôi mất một sợi tóc, bằng không, tôi và ông sẽ không đội trời chung!”


Lời vừa nói xong, Trương Bách


Hùng trực tiếp cúp điện thoại, sau đó gọi cho Tân Tranh.


Ông ấy phải hỏi tình hình bên này của Tân Tranh trước, sau đó mới lên kế hoạch, nếu Tân Tranh không chắc cứu được Trương Hân Như, thì hai mươi phút sau ông ấy phải đem hai trăm triệu tiền mặt chuyển vào tài khoản của Dương Sách thông qua ngân hàng đen, sau đó ra lệnh cho mọi người rút khỏi Côn Hải.


“Xin lỗi, số điện thoại đang gọi hiện đã tắt máy…”


Điện thoại được kết nối, trong ống nghe truyền ra giọng nói du dương của cô nhân viên tổng đài, nhưng vào tai Trương Bách Hùng, lại giống như giọng nói ma quỷ đến từ địa ngục, khiến sắc mặt ông ấy đột ngột thay


đổi.


ông ấy có dự cảm không tốt: Tân Tranh thất bại rồi, hơn nữa rất có thể đã chết!


Mặc dù trong lòng dâng lên dự cảm không tốt như vậy, nhưng Trương Bách Hùng rất bình tĩnh, không liên lạc ngay với Dương Sách mà quyết định đợi thêm hai mươi phút nữa.


“Mẹ kiếp, đã là lúc nào rồi, mà Trương Bách Hùng còn dám uy hiếp ông?”


Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng giám đốc nhà máy gang thép, Kim Cương rất không vui nói.


“Dương Gia, cân nhắc thiệt hơn, tôi nghĩ vẫn không nên động vào cô ta”.


A Cửu do dự một lúc đưa ra kiến nghị, hắn biết theo kế hoạch của Dương Sách, không chỉ khiến Trương Bách Hùng bị tổn thất, mà sau khi lấy được tiền, sẽ cưỡng bức Trương Hân Như, trả thù cho người tình đã bị giết chết của mình.


Những lời của A cửu vang lên bên tai, sắc mặt Dương Sách u ám lấy tấu, châm lửa, bắt đầu hút thuốc.


Rõ ràng ông ta cũng biết, mục đích A Cửu nói như vậy – nếu ông ta thực sự cưỡng hiếp Trương Hân Như, ông ta chỉ có thể lấy được hai trăm triệu tiền chuộc, Trương Bách Hùng tuyệt đối sẽ không rời khỏi Côn Hải, ngược lại sẽ đấu lại với ông ta bằng mọi giá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK