Mục lục
Cao Thủ Chiến Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt của cô ấy hơi cổ quái – Tô Văn biết bốn năm đại học cô ấy đều sống ở đây, nhưng lại bảo Tân Tranh sống ở đây, là có ý gì?


“Sao các cô lại ở cùng nhau?”


Tân Tranh nhìn ra vẻ lúng túng của Tô Diệu Y, cũng biết Tô Diệu Y đang ngại ngùng điều gì, nhưng anh càng tò mò tại sao Trần Tĩnh và Tô Diệu Y, Trương Hân Như ở cùng nhau.


Thông qua tiếp nhận thẩm vấn và sự việc xảy ra ở quán bar Quốc Vương, anh có thể chắc chắn Trương Bách Hùng là đại lẵo thế giới ngầm Đông Hải, hô mưa gọi gió ở Đông Hải, ngay cả phía cảnh sát cũng không dám động vào.


Là con gái của Trương Bách Hùng, đương nhiên thân phận của Trương Hân Như có thể dùng hình dung bằng từ hiển hách.


Còn thân phận của Tô Diệu Y không hề kém hơn so với Trương Hân Như.


Tuy nhà họ Tô là gia đình thư hương môn đệ, nhưng vì ông cụ Tô từng tiến vào trung tâm quyền lực với thân phân người cố vấn, ngoài ra nhà họ Tô và nhà họ Tân là thế gia, cũng được coi là gia tộc hàng đầu ở Giang Nam.


Tô Diệu Y là con gái của Tô Văn, mặc dù không nói được là hoàng thân quốc thích, cũng tuyệt đối được coi là con gái nhà quyền quý.


Trần Tĩnh là đứa trẻ được sinh ra và lớn lên ở thôn nào đó vùng Đông Bắc.


Quỹ đạo số phận của cố ấy và Tô Diệu Y, Trương Hân Như có thể giao nhau, xác xuất còn thấp hơn so với mua vé số trúng năm triệu!


“Là thế này…”


Tô Diệu Y nói toàn bộ quan hệ giữa mình và Trương Hân Như, chuyện quen biết với Trần Tĩnh thế nào, và sự tích Trần Tĩnh cứu cô ấy cho Tân Tranh.


“Thì ra là vậy”.


Tân Tranh nghe xong, thầm cảm than đúng là sự thần kỳ của số phận.


Trẻ không có mẹ sớm lo liệu việc nhà.


Hai anh em Trần Mạnh, Trần Tĩnh có mẹ, nhưng không có bố.


Nói một cách chính xác, hai anh em đều chưa từng gặp bố đẻ của mình.


Trần Mạnh từng nói với Tân Tranh, lúc mẹ anh ta mang bầu anh ta, bố đã rời khỏi trang trại nhà họ Trần, sau đó đi không quay về, cho đến bây giờ vẫn không có tin tức.


Một người phụ nữ, không có đàn ông, nuôi lớn hai đứa con, phải vất vả thế nào?


Tân Tranh không biết.


Anh chỉ nhớ Trần Mạnh từng nói, từ nhỏ hai anh em Trần Mạnh đã bị những đứa trẻ trong trang trại chế giễu ức hiếp, chửi bọn họ là đồ con hoang, thậm chí, còn có đàn ông trêu chọc mẹ của Trần Mạnh.


Cho đến sau khi Trần Mạnh lớn lên, mọi việc mới đỡ hơn.


Trần Mạnh dùng nắm đấm của anh ta đánh ngã liên tiếp những tên bằng tuổi sỉ nhục hai anh em bọn họ, dùng dao thái rau chém chạy từng gã đàn ông lợi dụng sàm sỡ mẹ của anh ta.


Sau này, là người đàn ông duy nhất trong nhà, Trần Mạnh đi làm lính. Trần Tĩnh và mẹ lại bắt đầu bị người ta ức hiếp, nhưng cũng may những người trong thôn đều biết Trần Mạnh là người không dễ chọc vào, đều không dám quá đáng, cho đến khi chuyện đó xảy ra.


Đó là một đêm mùa đông, trời tối từ rất sớm, sau khi Trần Tĩnh tan học, trên đường về nhà, bị một trên lưu manh say rượu trong thôn bắt vào rừng cây cưỡng hiếp.


Đúng lúc tên lưu manh đó xé rách quần áo của Trần Tĩnh sắp thành công, Trần Tĩnh giống như một con chó nhà gặp gấu chó, liều mạng phản kháng trong tuyệt vọng, gào thét cắn vào cổ họng của tên lưu manh đó, mặc kệ đối phương đấm đánh, cô ấy vẫn cắn chặt, cuối cùng cắt đứt cổ họng của gã lưu manh đó, khiến gã lưu manh tắt thở mà chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK