Mục lục
Cao Thủ Chiến Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Văn Mặc thôi không cười nữa, nghiêm túc trả lời: “Nữ cảnh sát đó cực kỳ căm thù kẻ ác, sau khi lấy được bằng chứng đã trực tiếp bắt Lương Thế Hào đi, tạo thành động tĩnh lớn đến thế, chủ yếu cũng là vì gia thế con bé”.


“Cứ tưởng sẽ được xem một màn kịch rồng qua suối đánh với rắn độc, kết quả lại bị cô nhóc đó phá vơ’, Trương Bách Hùng có hơi tiếc nuối.


“Lương Thế Hào vẫn chưa xứng với mấy chữ rắn độc đó đâu, đại ca đây xứng đáng hơn nhiều”, Chu Văn Mặc cười nói.


“Cô bé kia là nghé con không sợ cọp, ỷ sau lưng có chỗ dựa, hoàn toàn không quan tâm đến quy củ, rất khó chơi!”


Trương Bách Hùng suy nghĩ tới chuyện gì đó, nói: “Con bé có địch ý khó hiểu gì đó với tôi, sau này chúng ta nên chú ý một chút, đừng để bị người ta nắm thóp”.


“ừm”.


Chu Văn Mặc gật đầu, sau đó chuyển sang chủ đề khác, nói: “Đại ca, khi điều tra chuyện này, tôi còn biết thêm một tin tức… Kẻ thuê Hoàng lão tà chính là Dương Sách!”


“Dương Sách?”


Trương Bách Hùng nghe thế bèn cau mày lại, sau đó hỏi: “Tin tức có chính xác không?”


“Tin này đã được vài người xác nhận, hẳn là không sai”, Chu Văn Mặc trịnh trọng trả lời.


“Ha, Dương Sách dám vươn cả móng vuốt của mình đến Đông Hải, lại còn muốn đụng tới con gái của Trương Bách Hùng này… Ăn được gan hùm mật gấu ư?”


Trương Bách Hùng nhíu mày, trong mắt hiện lên sát khí: “Dương Sách có nuôi ba người tình bên ngoài, chú chọn một người ném xuống sông Tân Hoài cho cá ăn đi!”


Giới thương nhân ở Đông Hải chỉ là một vòng luẩn quẩn rất nhỏ.


Với người thường mà nói, cánh cống bước vào vòng tròn quan hệ này hệt như một ngọn núi hùng vĩ chặn bọn họ bên ngoài, gần như không có chút cơ hội nào để tiến vào.


Vì thế, giới thương nhân Đông Hải có sức ảnh hưởng không thể phớt lờ với người bình thường.


Người cần đi học thì vẫn đi học, thành phần tri thức nên đi làm thì vẫn đi làm.


Tân Tranh là người đứng phía sau thì lại chẳng khác gì một kẻ nhàn tản, mỗi ngày đến giờ lại đi trực, khi nhàn rồi lại luyện võ, cuộc sống cũng rất an nhàn.


Một buổi sáng vài ngày sau đó, Tân Tranh vừa vào ký túc xá, còn chưa đi tới chỗ hành lang thì đã nghe thấy những lời bàn tán hết sức hào hứng.


“Mọi người biết không? Vụ án tập đoàn Hải Thiên lại có diễn biến mới, chủ tịch tập đoàn Hải Thiên Lương Thế Hào đã chết trong nơi tạm giam…”


Sau khi Tân Tranh vào đến văn phòng, thấy rất rõ mấy tên bảo vệ đang xoay quanh Mã Bình, đưa trà ngon châm thuốc các thứ, Mã Bình thì bắt chéo chân hút thuốc Đại Trung Hoa, uống


Thiết Quan Âm, kể như thật.


Bọn họ sống dưới đáy xã hội, thường nhìn lên để quan sát cuộc sống quyền quý của thế gia đại tộc, tất nhiên cũng biết được những tin tức lá cải của giới này.


“Mã Bình, ý cậu là cái chết của Lương Thế Hào có điều khuất tất ư?”


Tân Tranh vào văn phòng cũng không thu hút được sự chú ý của mấy bảo vệ kia, bọn họ vẫn tập trung tinh thần nghe, trong đó có một người tò mò hỏi.


“Tất nhiên là có điều khuất tất…”


Mã Bình nói xong bèn hút điếu thuốc, nhìn lướt qua mọi người, cố tình nhỏ giọng, ra vẻ thần bí nói: “Mọi người có muốn nghe tin mà tôi biết được

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK