CHƯƠNG 1: CHẤN ĐỘNG LÒNG NGƯỜI (1)
Ở khách sạn Hoàn Vũ, khách sạn cao cấp nhất sang trọng nhất ở thành phố A.
Phòng 2201, cô gái mặc chiếc váy màu đỏ nằm ở trên giường, màu đỏ tươi đẹp như lửa đỏ kèm theo làn da trắng tựa tuyết, phong thái hoàn toàn tự nhiên, giống như có thể lập tức hút hồn phách của người ta ra vậy.
Người phụ nữ trên giường từ từ mở mắt, cảm giác trong thân thể khác thường khiến cô liền biến sắc.
Cô bị người ta bỏ thuốc à?
Mà điều càng làm cho cô kinh hãi hơn là lúc này có một người đang đứng ở trước giường, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.
"Cô tỉnh rồi à? Vậy thì bắt đầu đi." Người đàn ông đứng ở trước giường cười thâm hiểm và tiến lại gần cô.
Trong phòng khách có một người phụ nữ đeo khẩu trang và kính đen che kín mặt đứng ở cửa, hai mắt nhìn chằm chằm vào cô trên giường với vẻ lạnh lùng tà ác giống như rắn độc.
Hàn Nhã Thanh híp mắt lại khi đối diện với ánh mắt như rắn độc kia. Người phụ nữ này là ai? Là người cô quen biết sao?
Hàn Nhã Thanh nhìn ra được, người phụ nữ che kín mặt này mới là chủ mưu của chuyện ngày hôm nay.
Chỉ là bây giờ cô còn chưa đoán ra được thân phận của người phụ nữ này!
"Người phụ nữ kia tỉnh rồi." Trong phòng tắm vẫn còn có người khác, hơn nữa không chỉ một người, tiếng nói chuyện truyền đến càng làm cho người ta hãi hùng khiếp vía hơn.
Tuy từ trước đến nay Hàn Nhã Thanh luôn bình tĩnh, nhưng tình cảnh này vẫn khiến cô sợ hãi tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Hàn Nhã Thanh nhận ra những người này không đơn giản!!
Ngày mai là ngày cô đính hôn, cô biết bọn họ sẽ không chịu bỏ qua nhưng lại không ngờ được bọn họ tự nhiên hại cô như vậy! Không ngờ lại ác như vậy!
Hàn Nhã Thanh thầm thở ra một hơi. Tuy ở tình huống như vậy nhưng với tính cách của cô thì tuyệt đối sẽ không thể ngồi chờ chết được.
Trong phút chốc, Hàn Nhã Thanh đột nhiên nhảy xuống giường và kéo ga trải giường hất về phía người đàn ông tới gần. Ga trải giường phủ lên trên mặt người đàn ông, vài dụng cụ trên giường đều đập vào người anh ta, đã thành công ngăn cản động tác của anh ta.
Hàn Nhã Thanh nhân cơ hội này vội vàng chạy về phía ban công. Cô nghĩ, chỉ cần ở đây không quá cao, cô sẽ nhảy xuống.
Đây là con đường duy nhất của cô lúc này.
Chỉ là cô vừa đẩy cửa sổ ra và nhìn xuống dưới lại không khỏi hít sâu một hơi.
Với độ cao này, nếu cô nhảy xuống thì chắc hẳn sẽ ngã tới xương cũng nát vụn mất.
Người đàn ông nhìn cô với vẻ tàn bạo: "Đây là tầng hai mươi hai, cô có giỏi thì nhảy đi. Hôm nay ông đây đã nhận tiền, còn có thể để cho cô chạy thoát được à?"
Nhưng trong phút chốc, Hàn Nhã Thanh vẫn leo lên trên bệ cửa sổ, không hề do dự mà nhảy xuống.
Đây là tầng hai mươi hai mà cô ta còn dám nhảy xuống như vậy sao?
Người đàn ông lập tức biến sắc, vội vàng chạy ra ban công. Lúc này anh ta mới phát hiện ra cô không nhảy xuống mà leo qua ban công nhảy sang phòng bên cạnh. Không biết tại sao, thiết kế ban công của hai phòng rất gần, đúng lúc cửa sổ ngoài ban công của phòng bên cạnh lại đang mở.
"Đại ca, đó là phòng của cậu ba Dương ." Có người đàn ông chạy từ trong phòng tắm ra thấy vậy, đột nhiên biến sắc.
Trong cả thành phố A, không ai dám chọc vào nhà họ Dương . Mà cậu ba Dương càng là nhân vật mặt lạnh giống như Diêm Vương, chọc anh chẳng khác nào tự mình đâm đầu vào chỗ chết.
Vẻ mặt người đàn ông kia càng khó coi hơn.
Gương mặt người phụ nữ trong phòng khách lập tức trở nên vặn vẹo!
Trong phòng bên cạnh không bật đèn nên Hàn Nhã Thanh cho rằng không có người. Chỉ có điều khi cô nhảy xuống lại ngã trúng vào một người đàn ông.
Người đàn ông chắc hẳn vừa tắm xong, chỉ mặc chiếc áo ngủ. Bởi vì cô đột nhiên đập trúng nên vội lùi lại một bước, vướng chân liền kéo một cái...
Cậu ba Dương lại bị cô kéo cho ngã nhào xuống đất!!
Cảnh tượng này...
Hơi thở của đàn ông có phần lạnh lẽo lại có một loại mùi làm cho người ta say mê, hơi thở kia lập tức bao phủ lấy cô, tràn ngập xung quanh cô.