Mục lục
Vợ yêu nghịch ngợm quá
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 45: THA CHO MÌNH ĐI




CHƯƠNG 45: THA CHO MÌNH ĐI

"Ông..." Hàn Nhã Thanh hoàn toàn kinh hãi, chuyện gì thế này?

Cô vốn muốn thử xem phản ứng của ông thế nào, để giải quyết chuyện Dương Tầm Chiêu . Thế nhưng bây giờ chuyện Dương Tầm Chiêu còn chưa giải quyết được, lại còn kéo thêm cả một cậu năm Tào .

Cô đã chọc phải ai mà lại xui xẻo như thế?

Ngoài cửa sổ, ánh mắt Dương Tầm Chiêu chậm rãi chuyển sang Cậu năm Tào, ánh mắt kia lạnh lẽo kinh khủng.

"Anh ba, em bị oan." Cậu năm Tào lúc này thực sự bị oan. Anh ta đã trêu ghẹo ai mà lần nào người gặp xui xẻo cũng là anh ta?

"Thanh Thanh , tên nhóc nhà họ Tào kia rất được, tuổi còn trẻ đã là Cục trưởng Cục Công an. Hơn nữa tên nhóc này làm việc vững vàng, cũng không có mấy tin đồn tình cảm lung tung. Ông cảm thấy cậu ta rất tốt." Ông cụ Hàn càng nói càng hưng phấn, càng cảm thấy việc này có thể thành.

"Ông, nhưng mà nhà họ Tào cũng không đề nghị kết thông gia." Hàn Nhã Thanh âm thầm hít một hơi, cố gắng từ chối khéo léo.

Trong lòng cục cưng đau khổ, thật sự đau khổ. Chuyện này là thế nào đây?

"Chỉ cần Thanh Thanh đồng ý, tên nhóc họ Tào chắc chắn không vấn đề gì. Nhà họ Tào chưa đề nghị kết thông gia, ông có thể nói chuyện với nhà họ Tần. Việc này với ông không thành vấn đề." Thế nhưng, rất hiển nhiên, Ông cụ Hàn còn chưa hoàn toàn hiểu rõ ý của Hàn Nhã Thanh Có lẽ nên nói, Ông cụ Hàn lúc này hoàn toàn hiểu lầm ý của Hàn Nhã Thanh

Ông cụ Hàn cho rằng, trong lòng Hàn Nhã Thanh đã bằng lòng, chỉ là nhà họ Tào chưa tới đề nghị kết thông gia, cho nên ngại.

"Thanh Thanh , thực ra chuyện như vậy không nhất định phải do nhà trai nói, nhà gái cũng có thể nói được. Chỉ cần hai người sau khi kết hôn hạnh phúc là được." Ông cụ Hàn cảm thấy, chỉ cần Hàn Nhã Thanh hạnh phúc, những thứ khác đều không có gì phải lo.

"...." Hàn Nhã Thanh hoàn toàn cạn lời, việc này có liên quan gì đến hạnh phúc sau khi kết hôn? Tốc độ của ông quá nhanh đấy?

"Thanh Thanh , bây giờ ông sẽ gọi điện thoại nói chuyện này với nhà họ Tần." Thật không ngờ Ông cụ Hàn nói là làm, muốn gọi điện thoại ngay lập tức.

"Ông..." Hàn Nhã Thanh hơi biến sắc, muốn ngăn cản ông cụ Hàn .

"Thanh Thanh , việc này cháu không cần quan tâm, cứ giao cho ông, ông sẽ xử lý tốt, chắc chắn không để Thanh Thanh chịu một chút thiệt thòi nào." Lúc này Ông cụ Hàn vốn không nghe vào bất cứ lời từ chối nào, đã cầm điện thoại lên.

Ngoài cửa sổ, ánh mắt Dương Tầm Chiêu nhìn Cậu năm Tào rõ ràng lạnh lẽo hơn, còn mơ hồ mang theo một chút sát ý nguy hiểm.

"Anh ba, em thực sự bị oan, chuyện này cũng đâu có liên quan gì đến em?" Cậu năm Tào lúc này sắp khóc rồi. Anh ta thực sự oan uổng, làm sao anh ta biết được Ông cụ Hàn lại đột nhiên lại nghĩ ra ý tưởng này chứ.

Dương Tầm Chiêu không nói gì, chỉ là đôi mắt từ từ nheo lại, hơi thở nguy hiểm càng thêm rõ ràng.

"Anh ba, em hiểu mà, em sẽ giải quyết ngay lập tức, em lập tức giải quyết chuyện này." Cậu năm Tào dù sao cũng là một người thông minh, lập tức hiểu được ý của Dương Tầm Chiêu .

Ý của anh ba không phải là muốn anh ta xin lỗi, mà là muốn anh ta giải quyết chuyện này.

Nhưng mà, anh ta nằm cũng trúng đạn, Ông cụ Hàn đột nhiên có ý tưởng này, anh ta cũng không biết nên ngăn cản thế nào.

Có điều, Cậu năm Tào cũng không hổ là Cậu năm Tào , ánh mắt anh ta hơi đổi, đột nhiên có một cách.

"Anh ba, em có cách rồi, đảm bảo việc này sẽ được giải quyết tốt đẹp." Cậu năm Tào nhìn Dương Tầm Chiêu , ánh mắt mang theo ý cười nịnh nọt.

Anh tin chắc nếu mình không giải quyết xong chuyện này bây giờ, anh ba sẽ quấn lấy anh ta không buông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK