"Bá tước có ý gì?" Sắc mặt Doãn Tư Thần trở nên sa sầm vô cùng khó coi.
"Thượng đế!" Đồng tử trong đôi mắt màu hồng bảo thạch bỗng nhiên giãn nở, gương mặt bá tước Phillips giống như hơi điên cuồng.
Trong lòng Doãn Tư Thần bây giờ chỉ nghĩ đến Hề Hề đang nằm trong căn phòng phẫu thuật kia, mặc kệ cho hôm nay có xảy ra chuyện gì, dù cho có phải chết tại đây thì anh cũng tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào quấy rầy tiến trình giải phẫu này!
"Nói tiếng người đi!" Thái độ bỡn cợt của bá tước Phillips đã khiến Doãn Tư Thần nổi giận hét lớn.
Vừa nghe động tĩnh thì các vệ sĩ của Doãn Tư Thần liền tiến đến, bao vây bá tước Phillips cùng các tùy tùng lại tâm điểm ở giữa. Chỉ cần Doãn Tư Thần hạ lệnh thì hàng loạt viên đạn sẽ xả vào bọn họ mà không một chút khách khí!
Dĩ nhiên bá tước Phillips không dám nhúc nhích, nhưng gương mặt vẫn nở một nụ cười nhạt, thật đúng là chọc điên người khác vì hận không thể đánh cho tên này một trận nhừ tử!
"Tôi vừa nhận được tin tức, cách bờ biển này khoảng một trăm hải lý có một cơn sóng thần, trong vòng năm tiếng đồng hồ nữa sẽ di chuyển về phía này, dự kiến sẽ có động đất cấp chín." Bá tước Phillips ung dung nói: "Nếu hiện tại chúng ta rời khỏi nơi này thì vẫn còn kịp! Nếu chờ đến năm tiếng sau khi cơn địa chấn xảy ra, thì mức độ tàn phá có thể lên tới mười độ Richter! Khi đó thì cả thành phố Osaka này sợ là cũng không giữ được!"
Cái gì?
Tất cả mọi người đều kinh hãi quay đầu nhìn Doãn Tư Thần.
Hiển nhiên Doãn Tư Thần không thể ngờ lại có một thảm họa ập đến như vậy!
"Có thể hạ súng được chưa? Tôi chỉ muốn nói cho các người biết tin tức này thôi! Chính quyền Nhật Bản hiện tại còn chưa biết, có phải tin này đủ kinh thiên động địa không?" Bá tước Phillips sắc bén nhìn Doãn Tư Thần: "Tiến trình giải phẫu đang ở trong giai đoạn then chốt, nếu phải di dời ngay thời điểm này đồng nghĩa với việc chấp nhận thất bại! Nhưng nếu không di dời thì sau năm tiếng đồng hồ nữa, một khi địa chấn xảy ra và sóng thần ập đến thì.."
Một giọt mồ hôi lạnh rơi ra từ chóp mũi của Doãn Tư Thần!
Anh phải làm sao bây giờ?
Hề Hề tuyệt đối không thể gặp bất trắc!
Cuộc giải phẫu không thể bị gián đoạn!
Hề Hề.. vậy thì dù phải liều cả mạng, anh nhất định cũng sẽ bảo vệ cô chu toàn cả đời này!
Doãn Tư Thần tức khắc xoay người lại, lạnh băng hạ lệnh: "Lập tức lựa chọn một khu vực có địa hình cao, phải đảm bảo đầy đủ các yếu tố ổn định, an toàn, trống trải và cách xa khu vực thành thị. Nhanh chóng chuẩn bị lều trại, chăn đệm, lương khô, nước và dược phẩm. Trong vòng ba tiếng nữa phải có đầy đủ!" Dừng một chút, anh tiếp tục hạ lệnh: "Lập tức truyền lệnh của tôi, huy động tất cả trực thăng đến đây, càng nhiều càng tốt!"
Tất cả trợ lý và vệ sĩ đều nhận lệnh và đi thực hiện một cách khẩn trương.
Bá tước Phillips khoan thai nhàn nhã thưởng thức một màn này, dưới tình huống cấp bách nhưng Doãn Tư Thần có thể bình tĩnh suy tính cẩn thận để ra mệnh lệnh một cách cực kỳ chính xác, không hổ danh là người đứng đầu tập đoàn Doãn thị.
Sau khi an bài mọi thứ, Doãn Tư Thần quay đầu nhìn bá tước Phillips: "Nếu ngài đã biết nơi này sẽ xảy ra động đất, vì sao còn không rời khỏi?"
"Người Trung Quốc có một câu rất hay, chính là phú quý hiểm trung cầu (*). " Bá tước nở nụ cười nhàn nhạt: "Nếu ngài chết bởi cơn địa chấn này, chẳng phải là có lợi cho tôi sao?"
(*) Phú quý hiểm trung cầu: Ý chỉ rủi ro và cơ hội tỷ lệ thuận với nhau, rủi ro càng lớn thì cơ hội càng lớn, hiểu một cách đơn giản thì thành công không phải tự nhiên mà có, mà là từ việc dám chấp nhận mạo hiểm.
Doãn Tư Thần không hơi đâu trả lời lại vị bá tước không bình thường này, anh xoay người nói với Tiểu A: "Mau báo tin cho thị trưởng Osaka!"
Chưa đợi Tiểu A kịp hành động thì bá tước Phillips đã lạnh lùng lên tiếng: "Không cần phiền phức, tôi đã thông báo nhưng bọn họ không tin! Bởi vì thiết bị đo lường của họ không nhận ra bất kỳ dấu hiệu nào của địa chấn."
Khoé mắt hẹp dài liền co rút lại: "Vậy thì được, mặc kệ sống chết của bọn họ! Cuộc giải phẫu của Hề Hề còn kéo dài bao lâu nữa?"
Tiểu A chưa thể trả lời câu hỏi này, chỉ có thể yên lặng đi theo bên cạnh Doãn Tư Thần để tùy thời chờ lệnh.
Năm tiếng đồng hồ, chỉ còn năm tiếng nữa sẽ xảy động đất!
Không chỉ vậy, sau đó còn dư chấn kéo dài và sóng thần..
Nếu trong vòng năm tiếng nữa không thể hoàn tất cuộc phẫu thuật này thì..
Tất cả mọi người sẽ phải chết tại đây!
Bá tước Phillips cũng đã hạ vài mệnh lệnh, tùy tùng bên cạnh lập tức thi hành.
"Có thêm tin mới cho ngài đây." Gương mặt bá tước Phillips cuối cùng đã có một chút thái độ nghiêm túc: "Theo lẽ thường thì người của các bang phái mafia sẽ tham gia vào việc trùng kiến địa bàn sau cơn địa chấn. Thành phố Osaka này cũng không ngoại lệ, mà người đang nắm quyền lực lượng của Inagawa tại Osaka là Clarence."
Đáy mắt Doãn Tư Thần chấn động.
Từ lời này của bá tước thì anh đã nghĩ đến một hướng khác, khi lực lượng của Inagawa tập trung về nơi này thì Clarence sẽ thừa cơ hội đột kích trả thù những kẻ từng chống đối cô ta!
Cùng lúc này, ở bên trong phòng phẫu thuật cũng đã tới thời khắc quan trọng!
Dược tề được tiêm vào trong cơ thể của Hề Hề đã nhanh chóng phát tán, nếu không phải vì bị gây mê thì nhất định toàn thân cô sẽ run rẩy, loại dược vật này đúng là có tác dụng rất mạnh!
Nếu không nhờ có bí dược của Vân gia thì có lẽ Hề Hề đã lìa đời từ lâu..
Độc dược từng bước được thanh trừ, tình trạng xuất huyết đã giảm dần, thân thể của Hề Hề đã dần dần hồi phục. Tiếp theo chính là bước quan trọng nhất trong tiến trình giải phẫu, đó là kích thích trung khu thần kinh của đại khóa, hóa giải thuật thôi miên đã phong ấn ký ức!
Thời điểm khi bị gây mê thì đại não của Hề Hề đã phản kháng, nếu không nhờ thuật thôi miên tạm thời thì suýt chút nữa đã tạo thành nhân cách phân liệt!
Hiện tại là quá trình dẫn dụ hai luồng ký ức nhập lại làm một tại trung khu thần kinh, việc cẩn thận là vô cùng cần thiết, nếu chỉ một giây lơ là sẽ khiến mọi nỗ lực đều trở thành công dã tràng, thất bại trong gang tấc. Giờ khắc này, không một ai phát ra bất kỳ tiếng động xao nhãng nào, tất cả mọi người đều hít thở thật sâu và tập trung nín thở.
Những người đang chờ đợi bên ngoài hành lang đều đã sốt ruột nôn nóng đến cực điểm.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, vì sao cuộc phẫu thuật lại chưa kết thúc?
Nếu mọi chuyện đúng như bá tước Phillips đã nói thì cơn địa chấn sẽ diễn ra vào khoảng hai giờ sáng, đúng lúc tất cả mọi người dân của thành phố Osaka đang chìm trong giấc ngủ. Nhật Bản xưa này là quốc gia phải gánh chịu rất nhiều cơn động đất và sóng thần nhiều nhất thế giới, vì vậy nên ở Osaka này cũng không xa lạ gì với địa chấn.
Nhưng vì cái gì mà lại là hôm nay, còn là ngay lúc này?
Chẳng lẽ hôm nay thật sự phải là ngày cuối cùng?
Theo dự kiến thì cuộc phẫu thuật của Hề Hề sẽ hoàn tất vào lúc một giờ sáng, vậy thì mọi người chỉ còn khoảng một tiếng đồng hồ để sơ tán. Tuy thời gian gấp rút nhưng nếu huy động đủ trực thăng thì có thể vẫn kịp di dời..
Nhưng nếu cuộc phẫu thuật kéo dài lâu hơn dự định..
Tất cả những người có mặt ở đây ngày hôm nay sẽ phải bỏ mạng!
Doãn Tư Thần ngồi an tĩnh tại chỗ, tuy ngoài mặt rất bình thản, thực chất trong lòng đã là sóng to gió lớn. Thậm chí anh đã nghĩ đến việc chuẩn bị cho hậu sự của bản thân, hiện tại mọi việc ở Doãn gia đã có Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân Tưởng Tuyết quản lý, có hai người họ ở bên cạnh thì Doãn Ngự Hàm sẽ được chăm sóc cẩn thận.
Anh tin tưởng mẹ của anh sẽ nuôi dưỡng Doãn Ngự Hàm khôn lớn, giống như năm xưa thì Doãn lão phu nhân đã nuôi dạy anh!
Trước kia anh có Tiêu Hằng ở bên cạnh bầu bạn, thì bây giờ Doãn Ngự Hàm cũng có Cố Miểu, con trai của anh sẽ không cô đơn một mình.
Còn anh, nếu có chết thì vẫn sẽ ở bên cạnh Hề Hề!
Sống thì cùng sống, chết thì cùng chết!
Đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không chia lìa!
Bá tước Phillips thản nhiên ung dung, tự tại thoải mái ngồi bên cạnh Doãn Tư Thần mà đưa mắt nhìn ra màn đêm bên ngoài, nhẹ nhàng cảm thán: "Thành phố Osaka này đúng là không tệ! Cảnh đêm rất đẹp mắt!"
Doãn Tư Thần rũ mắt, âm trầm nói: "Ngài bá tước thật là có lòng, rõ ràng ngài và tôi không hề có chút quan hệ thân thích nào, lại còn muốn ở lại đây mạo hiểm?"
"Đời người mà chỉ có an nhàn thì còn gì thú vị?" Bá tước điềm đạm trả lời: "Mạo hiểm cũng là một lạc thú của nhân sinh, không phải ai cũng có may mắn để hưởng thụ điều này! Ví như là hai người anh của tôi."
Doãn Tư Thần không đáp tiếng nào, anh yên lặng nghe bá tước nói chuyện phiếm, trong lòng đang thầm tính toán việc sắp xếp thế lực để điều hành Doãn gia, cân nhắc từng bước để con trai của anh sau này có thể nắm quyền thừa kế sản nghiệp một cách thuận lợi.
Nếu cuộc giải phẫu không thể hoàn thành đúng dự định, vậy thì đêm nay chính là đêm cuối cùng phải nói lời vĩnh biệt!
Bá tước Phillips nhận ra tâm tư của Doãn Tư Thần thì khoé miệng nhếch lên nụ cười nhạt.
Trong cuộc đời của mình thì bá tước chưa bao giờ quan tâm bất kỳ điều gì! Chưa từng!
Từ lúc vừa lọt lòng đã được định sẵn là người thừa kế của gia tộc, bởi vì người anh cả thì bệnh tật triền miên liệt giường, người anh giữa thì lại tỏ vẻ không quan tâm gì đến sản nghiệp của gia tộc, mà chỉ điên cuồng yêu thích công việc nghiên cứu.
Vậy nên từ lúc còn nhỏ thì bá tước Phillips chính là ông hoàng của cả gia tộc, chỉ cần muốn là có thể dễ dàng có được thứ mà người khác phải khát khao cả đời. Ha hả, một cuộc sống không cần nỗ lực! Liệu có thật sự là thú vị?
Có lẽ bắt đầu từ thời điểm đó thì tính cách bá tước Phillips càng ngày càng trở nên kỳ quái, khác hẳn với suy nghĩ của một người bình thường. Khi các thanh niên khác bước vào tuổi yêu đương thì bá tước lại phiền não chán ghét những lá thư tình và lời thổ lộ, khi các chàng trai khác đau khổ vì thất tình thì bá tước đã khiến tất cả tiểu thư quý tộc của London phải tan nát cõi lòng.
Lúc những người đồng trang lứa đều đã kết hôn và sinh con, thì bá tước lại đột nhiên tuyên bố sẽ sống độc thân cả đời! Thời điểm tuyên bố điều này thì đã có biết bao nhiêu thiếu nữ ở London phải đau lòng.
Kết hôn để làm gì? Chỉ là vì sinh ra một người thừa kế, đáng sao?
Bá tước vẫn luôn kiên định với suy nghĩ này.
Cho đến một ngày, cuộc sống của bá tước đã đi chệch hướng so với dự định của bản thân.
Không ngờ trong một lần trốn chạy tại Myanmar mà bá tước lại lưu lại giọt máu của mình, khiến cốt nhục thân sinh phải lạc đến Trung Quốc xa xôi. Vốn dĩ bá tước Phillips không hề quan tâm đến sự tồn tại của đứa bé này, chỉ là một đứa con rơi, nếu không có được sự công nhận của gia tộc Phillips thì chẳng đáng là gì!
Nhưng đứa con trai này đã mang đến những kinh ngạc bất ngờ cho bá tước, chỉ là một đứa bé bốn tuổi nhưng lại có năng lực hơn người, được Doãn gia coi như con đẻ mà nuôi dạy bồi dưỡng.
Hơn nữa, bá tước Phillips lại vô cùng hứng thú với người phụ nữ đã nhận nuôi con trai của mình. Người phụ nữ tên.. Vân Hề, đồng thời chính là Cố Hề Hề!
Ban đầu, bá tước cho rằng cô cũng không có gì đặc biệt so với những người phụ nữ khác, nhưng thời điểm nhìn thấy một Vân gia nhị tiểu thư yểu điệu trong bộ sườn xám với họa tiết trắng xanh của sứ Thanh Hoa, gương mặt xinh đẹp ưu nhã đó đã khiến đôi mắt màu hồng bảo thạch lạc lối.
Đó chính là lần đầu tiên trong đời bá tước Phillips không thể rời mắt khỏi một người phụ nữ!
Quả thật là một yêu tinh mê hoặc!
Thì ra nét đẹp thật sự của phụ nữ Trung Quốc là như thế này!
Ngày hôm nay, đáng lý ra bá tước có thể đứng ngoài cuộc mà không can thiệp, nhưng rốt cuộc lại vì sự hiếu kỳ mà ngang ngạnh nhúng tay vào. Vào thời điểm này, bá tước cũng có thể hoàn toàn rút lui khỏi nơi đây, nhưng lại tiếc nuối một cơ hội, mà ương bướng ở lại.
Người phụ nữ xinh đẹp, em nói xem liệu em có làm tôi thất vọng hay không?