Hôm sau, Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần ăn sáng tại biệt thự riêng.
Bầu không khí im lặng, hai người không hề nói lời nào, người nào ăn phần của người nấy. Tối qua Doãn Tư Thần cũng không trở về phòng ngủ, hai người quay lại thói quen ngủ riêng.
Trong lòng Cố Hề Hề cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Ngủ riêng cũng tốt, vì nếu không thì cô cũng không biết làm thế nào để đối mặt với anh nữa!
"Em đang có thai, không cần phải đến sân golf!" Đột nhiên Doãn Tư Thần mở miệng nói, nói đến đây, chân mày anh cũng nhíu lại: "Hơn nữa, em biết đánh golf sao?"
Cố Hề Hề có ý định đưa Lâm Tiểu Nhã đến sân golf giải khuây, nên vội vàng nói: "Tôi có thể đi xem mà! Mặc dù không thể hoạt động mạnh, nhưng cũng nên đi lại nhiều hơn, như vậy cũng tốt cho đứa bé!"
Đôi đũa trong tay Doãn Tư Thần cũng dừng lại. Hai mắt hẹp dài từ từ nhếch lên, ánh mắt dò xét quét lên người Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề cho rằng Doãn Tư Thần nhìn thấu được việc mình đưa Lâm Tiểu Nhã theo, nên cô lập tức không được tự nhiên mà tránh ánh mắt của anh.
Hành động này của cô trong mắt Doãn Tư Thần lại được hiểu thành: Cô ấy muốn gặp Mặc Tử Hân đến mức không quan tâm đến việc mình đang mang thai, nhất định muốn đi cho bằng được sao? Cô ấy thích Mặc Tử Hân đến vậy sao?
Doãn Tư Thần bóp chặt các ngón tay, đôi đũa gỗ trong lòng bàn tay vang lên tiếng "Rắc!", gãy thành hai khúc!
Sắc mặt quản gia cũng bị biến đổi, lập tức bước đến nói khẽ: "Thiếu gia, để tôi đổi đôi đũa khác cho cậu.."
"Không cần!" Doãn Tư Thần lạnh lùng mà cắt đứt lời quản gia: "Tôi no rồi!"
"Cạch!" Đôi đũa bị ném xuống bàn, ánh mắt của Cố Hề Hề cũng giật mình nảy theo.
Doãn Tư Thần, xin lỗi anh! Tiểu Nhã bị u não, mạng sống cậu ấy chỉ còn một tháng nữa, tôi muốn ở bên cạnh chăm sóc cậu ấy. Tôi và cậu ấy từ nhỏ đã bên nhau, thật sự không thể trơ mắt nhìn cậu ấy mang theo sự nuối tiếc mà rời khỏi thế giới này..
Xin lỗi! Tôi sẽ không làm ảnh hưởng việc đàm phán của anh, sân golf rất rộng, tôi chỉ muốn có thể ở bên cạnh bầu bạn với Tiểu Nhã thôi..
Doãn Tư Thần không ăn nữa nên Cố Hề Hề cũng không tiện mà tiếp tục ăn, cô yên lặng buông đũa xuống.
Doãn Tư Thần không nhìn đến Cố Hề Hề, bảo Tiểu A chuẩn bị xe. Cô cũng chỉ im lặng đi theo.
Lúc này thì chắc Tiểu Nhã đã ở sân golf rồi. Nếu mình không mau chóng đến, nhất định cậu ấy sẽ chờ đến sốt ruột mất!
Doãn Tư Thần thật sự không quan tâm đến Cố Hề Hề, hai người ngồi ở ghế sau của xe, mỗi người một góc, không ai có phản ứng gì.
Sân golf này là một phần trong số những sản nghiệp của tập đoàn Doãn thị tại thành phố N. Nơi đây vốn là một trang viên nổi tiếng, cỏ ở đây tất cả đều được đưa về từ Anh quốc, nghe nói lúc xây dựng đã tiêu tốn hơn trăm triệu.
Sau khi sân golf này được đưa vào sử dụng, rất nhiều nhân vật lớn gồm chính khách, thương nhân cũng thích đến đây để bàn chuyện. Đầu tiên phải nói đến vì đây là một nơi rộng lớn yên tĩnh, nói chuyện bí mật cũng không sợ người khác biết. Điều thứ hai nữa, phong cảnh nơi đây thật sự rất đẹp, trang thiết bị tân tiến hiện đại, đàm phán thành công hay không thì cũng có thể hưởng thụ chút thú vui thư giãn.
Khi đoàn xe đến sân golf, Cố Hề Hề đã thấy Lâm Tiểu Nhã đang lẫn trong nhóm người ở đó, ánh mắt cô ta tràn đầy sự mong chờ. Cố Hề Hề lập tức lấy điện thoại di động báo khu vực mà cô và Doãn Tư Thần sẽ nghỉ lại cho Lâm Tiểu Nhã biết.
Sau khi xe dừng ở khu vực dành riêng cho Doãn gia, Cố Hề Hề vội vàng xuống xe đưa mắt nhìn xung quanh, mọi thứ đều thật thoáng đãng dễ chịu.
Sân golf chia thành tám khu vực lớn, một mình Doãn gia đã độc chiếm một khu, bảy khu còn lại đều cho thuê. Mỗi khu đều có một khu nghỉ ngơi và sân chơi riêng biệt, kết hợp suối nước nóng, nhà hàng, dịch vụ massage.. Giữa tám khu có xe trung chuyển qua lại, nên dù là đi đâu thì cũng rất tiện lợi.
Cố Hề Hề vừa vào phòng nghỉ đã thấy Lâm Tiểu Nhã như một con mèo chui từ cửa sau vào. Cô ta mặc đồng phục của nhân viên phục vụ. Vốn là một người mẫu chuyên nghiệp nên bộ quần áo nào mặc lên người cô ta cũng rất bắt mắt.
Cố Hề Hề kéo cánh tay Lâm Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, cậu mặc gì cũng đẹp thật, dù chỉ là một bộ đồng phục thì cậu cũng có thể mặc đẹp đến vậy! Tôi thì không được như vậy, qua vài tuần nữa bụng tôi cũng sẽ lộ ra rõ ràng, tôi cũng không dám đứng gần cậu nữa rồi!"
Ánh mắt Lâm Tiểu Nhã rơi xuống vùng bụng của Cố Hề Hề, hít thở sâu vài lần, lúc này lửa giận và sự ghen tỵ của cô ta mới được áp chế lại: "Hề Hề, tôi hâm mộ cậu còn không kịp đó! Thiếu phu nhân của Doãn gia thật sự rất thoải mái đúng không?" Lâm Tiểu Nhã cố gắng kiềm nén cơn giận của mình.
Vì Cố Hề Hề đã tha thứ cho Lâm Tiểu Nhã, nên tự nhiên cũng thoải mái nói chuyện không giấu diếm. Cô cười khổ: "Cái gì mà thiếu phu nhân Doãn gia, tôi chỉ là một cái máy đẻ thôi! Tôi và Doãn Tư Thần vốn không có tình yêu, chỉ vì đứa bé này mới phải kết hôn! Đợi sau khi sinh con xong, tôi sẽ rời khỏi Doãn gia. Tiểu Nhã, cậu nên cố gắng để bác sĩ chữa trị đi, sau này không chừng tôi còn phải nhờ vả cậu!"
Lâm Tiểu Nhã nghe như vậy, mới đầu cho rằng Cố Hề Hề cố ý khoe khoang kích động cô ta. Nhưng nghĩ lại, cô ta hiểu rõ tính cách Cố Hề Hề trước giờ chưa từng lừa dối người khác.
Chẳng lẽ hôn nhân của hai người họ thật sự có điều mờ ám sao?
Chẳng lẽ Cố Hề Hề thật sự có thể từ bỏ thân phận thiếu phu nhân Doãn gia?
Chuyện này đối với người phụ nữ khác mà nói tuyệt đối là không thể! Nhưng Cố Hề Hề thì nhất định có thể! Ánh mắt Lâm Tiểu Nhã sáng lên, oán hận trong nháy mắt cũng tan biến đi!
Nói vậy cô ta vẫn còn cơ hội!
Chỉ cần quyến rũ thành công Doãn Tư Thần.. Vậy vị trí thiếu phu nhân Doãn gia sẽ đổi chủ rồi!
Lâm Tiểu Nhã có chút hối hận, trước đây cô còn cho rằng hứng thú của mình với Doãn Tư Thần đã hết rồi, không sớm đem bản thân mình dâng hiến cho anh. Nếu cho sớm một ngày thì cũng không có chuyện như ngày hôm nay!
Nhưng giờ vẫn còn chưa muộn! Hôm nay mọi người đều ở lại trong sân golf, nhất định sẽ tìm được cơ hội!
Cố Hề Hề nâng tay xem đồng hồ, lập tức nói: "Aiya, đã trễ rồi! Cậu ở đây nghỉ ngơi một lát đi, hôm nay tôi phải đi tiếp một vị khách, cậu ở lại một mình nhé, lát tôi sẽ đến tìm cậu!"
Ánh mắt Lâm Tiểu Nhã rơi xuống chiếc đồng hồ Ballon Bleu de Cartier trên cổ tay Cố Hề Hề, âm thầm cắn chặt răng. Từ khi Cố Hề Hề gả cho Doãn Tư Thần, cấp bậc cũng tăng lên!
Trước kia cô chỉ có thể đeo đồng hồ một trăm đồng! Nhưng giờ đã trở thành một quý cô thanh tao quý phái ung dung.
Doãn gia thật sự rất có bản lĩnh! Một viên đá thô cũng có thể biến thành một viên ngọc!
Nếu là Lâm Tiểu Nhã cô, tuyệt đối có thể giúp cho sự nghiệp của Doãn Tư Thần.
Cố Hề Hề quay đầu chào Lâm Tiểu Nhã, thay quần áo liền vội vàng rời khỏi. Cho nên đối với ánh mắt tràn đầy hận thù của đối phương, một chút cô cũng không phát hiện được!
Doãn Tư Thần cũng đã thay xong quần áo, đứng trên sân golf. Cả người mặc bộ quần áo màu trắng càng làm cho anh thêm quyến rũ. Chỉ đơn giản là đẹp trai quá mức cần thiết, nên phụ nữ trên sân cũng không nhìn ai khác ngoài anh!
Doãn Tư Thần vẫn đang chờ Cố Hề Hề. Khi cô xuất hiện trong tầm mắt của anh, khóe mắt anh cũng sáng lên.
Không ngờ vóc dáng của con chuột đồng nhỏ này cũng không tệ.. Đương nhiên sau khi đã tự mình kiểm tra, cảm giác đó càng khẳng định hơn..
"Xin lỗi, tôi đến trễ!" Cố Hề Hề lập tức cảm thấy áy náy mà nói.
Ánh mắt Doãn Tư Thần rũ xuống, lông mi dài rất rõ ràng dưới ánh mặt trời, ánh mắt mềm mại chứa một cảm xúc khó nói thành lời. Anh nhìn thấy nét mặt kinh ngạc của Cố Hề Hề, lập tức định thần trở lại, rất nhanh xoay người đi: "Lát nữa Mặc Tử Hân sẽ đến, em đang có thai nên đến dạo chơi là được rồi!"
"Vâng!" Cố Hề Hề không có ý định đánh golf, trên thực tế là cô cũng không biết chơi môn thể thao này.
Thời gian trôi qua, liền nhìn thấy một chiếc Bentley khiêm tốn chạy đến. Sở dĩ nói là khiêm tốn, chỉ vì đem so với đoàn xe của Doãn Tư Thần mà thôi.
Bởi vì Doãn Tư Thần thật sự rất huênh hoang! Chỉ đến sân golf lại mang theo tám chiếc xe, đương nhiên tất cả đều là vì mang theo đồ ăn, thức uống cho Cố Hề Hề. Cố Hề Hề hiện tại chính là gấu trúc đang được Doãn gia chăm nuôi béo tốt!
Đợi khi xe dừng lại, trợ lý của Mặc Tử Hân mới mở cửa xe cho anh ta. Khi Mặc Tử Hân bước ra khỏi xe, vốn dĩ sự chú ý chỉ dành riêng cho Doãn Tư Thần, trong nháy mắt cũng bị phân chia một nửa!
Quả thật sự tồn tại này có thể chống lại Doãn Tư Thần! Cho dù là năng lực hay ngoại hình đều ngang tài ngang sức!
"Hôm nay tâm trạng Mặc tổng cũng không tệ nhỉ?" Doãn Tư Thần chủ động chào hỏi.
Mặc Tử Hân nhẹ nhàng bắt tay đối phương: "Có vợ chồng Doãn tổng đón tiếp, tâm trạng đương nhiên tốt rồi!"
Mặc Tử Hân lại tiếp tục đưa tay về phía Cố Hề Hề: "Cố tiểu thư, bộ quần áo này rất hợp với em!"
Cố Hề Hề hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn đưa tay ra bắt lấy tay Mặc Tử Hân: "Cảm ơn!"
Giây phút Mặc Tử Hân nắm lấy tay Cố Hề Hề, nụ cười trên mặt cũng lập tức cứng đờ.
Xúc cảm ở đầu ngón tay.. Rõ ràng chính là Nặc Nặc..
Nhưng Mặc Tử Hân không hổ danh là người xuất sắc nhất trong con cháu của Mặc gia, trong nháy mắt đã thu lại cảm xúc, buông lỏng các ngón tay của mình.
Cả quá trình Doãn Tư Thần đều nhìn hai người họ, khi phát hiện Cố Hề Hề đối với Mặc Tử Hân hình như không có ánh mắt si mê như suy đoán của anh, lúc này anh mới cảm thấy yên tâm hơn một chút. Nhưng anh lại đột nhiên nghĩ đến Cố Hề Hề đối với anh cũng không hề có biểu cảm si mê đó, lập tức có chút không cam tâm!
Trên thế giới này ngoại trừ tên cặn bã Triệu Trạch Cương kia, thì rốt cuộc còn có người thứ hai nào có thể khiến Cố Hề Hề một lòng hướng về không?
Bây giờ thân phận Cố Hề Hề là phu nhân của tổng giám đốc, dĩ nhiên chính là chủ nhà. Cho nên cô chủ động mở miệng xã giao: "Bây giờ nắng rất đẹp, ánh mặt trời cũng không quá gắt, có muốn làm nóng người một chút không? Nghe nói tài chơi golf của Mặc tổng rất tốt, đúng lúc có thể so tài với Tư Thần. Vài ngày nay Tư Thần đều than không có ai cân sức có thể chơi cùng với anh ấy!"