Mối quan hệ giữa Doãn Tư Thần và tổ chức Yamaguchi trước giờ rất tốt đẹp, đây là điều tất cả mọi người đều biết. Tại lễ đại thọ tám mươi của Doãn lão phu nhân, Yamaguchi thậm chí còn cử một nhân vật đại diện quan trọng đến tặng lễ vật.
Vậy mà khi Doãn Tư Thần đặt chân đến Nhật Bản lại bị người của Yamaguchi truy sát đuổi giết? Hơn nữa còn trà trộn giả làm thành viên của Inagawa để thực hiện âm mưu này, chuyện này lan truyền ra ngoài thì quan hệ giữa Doãn gia và Yamaguchi sẽ chính thức đặt dấu chấm hết.
Doãn Tư Thần xưa nay là người có thù tất báo, nếu Yamaguchi đã đâm sau lưng anh một dao thì anh còn để yên mới là kỳ quái! Vấn đề là những kẻ kia đã trà trộn vào hội Inagawa như thế nào?
Doãn Tư Thần dĩ nhiên không ngốc đến mức cho rằng đây là những kẻ nằm vùng làm gián điệp, bọn chúng không phải kẻ ngu, trên người xăm dấu hiệu của Yamaguchi thì sao có thể nằm vùng trong tổ chức Inagawa? Đây chính là quá coi thường chỉ số thông minh của tất cả mọi người!
Nhưng bọn chúng lại có thể ngang nhiên xuất hiện ở đây, điều này làm Doãn Tư Thần không thể không cảnh giác. Vì vậy anh tạm thời giữ lại mạng của Clarence để điều tra từ cô ta những giao dịch mờ ám chưa được công khai ra ngoài ánh sáng kia.
Hiện tại bá tước Phillips lại nói những lời ám muội, chứng tỏ bá tước biết được điều gì đó!
Doãn Tư Thần hơi hơi nheo mắt nhìn bá tước Phillips, người này vốn dĩ không thích lo chuyện bao đồng, vậy mà bây giờ lại rất hợp tác để trả lời cho sự hoài nghi của Doãn Tư Thần.
"Yamaguchi rất có hứng thú đối với cơ thể của Cố Hề Hề." Bá tước Phillips hơi cắn răng nói, lúc cái khung sắt đập vào lưng thì bá tước đã chịu trận rất đau, thương tích không hề nhẹ.
"Có ý gì?" Đáy lòng Doãn Tư Thần tức khắc dấy lên cảm giác bất an.
"Trong cơ thể của Cố Hề Hề có độc dược và giải dược của Inagawa cùng tồn tại, Yamaguchi muốn có được gien từ máu của Cố Hề Hề để làm một vài thí nghiệm." Hiếm có dịp bá tước Phillips lại chịu phối hợp trả lời như thế này.
Cuối cùng Doãn Tư Thần đã hiểu vì sao bá tước Phillips lại hứng thú với nơi chiến trường này! Cơn địa chấn cấp chín hôm qua kinh hoàng như vậy mà bá tước vẫn có thể bình tĩnh, e rằng chính là vì nguyên nhân này?
Ánh mắt Doãn Tư Thần nhìn về phía bá tước Phillips tràn ngập sát khí!
Chuột đồng nhỏ của anh tuyệt đối không phải con chuột bạch trong phòng thí nghiệm!
Kẻ nào dám đụng đến cô thì anh nhất định giết không tha!
Bá tước Phillips xua xua tay: "Tôi không có hứng thú với màn thí nghiệm này, tôi chỉ tò mò xem Clarence có thành công hay không mà thôi."
Doãn Tư Thần rũ mắt xuống, thầm thở dài trong lòng. Quả nhiên trên đời này không có bạn bè vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh cửu. Trong hội Yamaguchi lại có người thông đồng hợp tác với Inagawa thông qua Clarence, xem ra chính anh phải tự xem xét lại mọi chuyện.
Nếu như không phải anh tin tưởng vào kinh nghiệm chiến đấu của bản thân, e rằng anh đã liên hệ để nhờ vả người của Yamaguchi. Một khi Yamaguchi đã có toan tính ra tay với Cố Hề Hề, vậy thì việc anh rời khỏi đây sẽ không thể để Yamaguchi biết!
Nhưng tình hình còn rất hỗn loạn, các phi cơ cứu viện sẽ không thể đến đây kịp thời. Huống hồ cơn động đất và dư chấn đã khiến rất nhiều thiết bị hỏng hóc, cho dù phi cơ có đến cũng sẽ mất thời gian để xác định vị trí đỉnh đồi này.
Chẳng lẽ phải bất lực chấp nhận bị nhốt tại nơi hoang vu này hay sao?
Đường xuống núi đã bị mìn phá hủy, tuy các vật dụng và lương thực dự trữ có thể cầm cự được một thời gian nhưng tình thế hãy còn nguy hiểm. Mặc dù người phụ nữ Clarence ngu xuẩn kia đã bị bắt, nhưng những kẻ chủ mưu ở Yamaguchi vẫn còn rình rập muốn tấn công để lấy đi máu của Cố Hề Hề!
Không thể ở lại đây được! Phải lập tức rời khỏi đây!
Trí não của Doãn Tư Thần suy nghĩ cực kỳ nhanh chóng, anh quay sang nói: "Hề Hề, mau thu dọn đồ đạc, chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay bây giờ!"
Rời khỏi?
Cố Hề Hề ngẩn người, nhưng cô phục hồi tinh thần rất nhanh, liền gật gật đầu.
Cô luôn nghe theo và tin tưởng Doãn Tư Thần, dù ra quyết định như thế nào!
"Một đợt sóng thần đã diễn ra rồi, sẽ không có đợt thứ hai, chúng ta phải rời khỏi đồi núi này và tiến về phía đồng bằng!" Doãn Tư Thần nhìn qua bá tước, nói tiếp: "Bá tước Phillips, ngài còn muốn đi cùng chúng tôi?"
"Tôi bị thương!" Bá tước Phillips trả lời với nét mặt tái nhợt.
Nể tình bá tước bị thương do bảo vệ Cố Hề Hề nên Doãn Tư Thần cũng không bỏ mặc người này. Anh cho người dọn dẹp mọi thứ, vứt hết những đồ vật cồng kềnh, chỉ giữ lại những vật dụng thiết yếu, lương thực, nước và thuốc men, tranh thủ lúc trời còn sáng thì cả đoàn người vội vàng tiến về phía chân đồi.
Cả đoàn tổng cộng hơn hai mươi người, thuần thục kỹ năng sơ tán và di chuyển rất có trình tự, chậm rãi leo trên các ngọn cây. Bởi vì đường đi đã bị phá hủy nên mọi người không thể đi nhanh được, nhất là Cố Hề Hề, càng đi thì cô càng nghiêng ngả lảo đảo, nếu không có Doãn Tư Thần ở bên cạnh dìu cô thì có lẽ cô đã ngã xuống đồi.
Quả thật không lâu sau thì một nhóm người lạ mặt xuất hiện ở khu vực lều trại, khi chúng phát hiện trên đỉnh đồi không còn ai thì nét mặt chúng tức thì biến sắc, điên cuồng truy lùng.
Các vệ sĩ bên cạnh Doãn Tư Thần có rất nhiều kinh nghiệm đi rừng, nên khi rời khỏi thì đã xóa sạch mọi dấu vết và dùng dược vật che giấu mùi hương. Những kẻ kia tìm quanh không truy được dấu tích thì mãi một lúc sau mới bỏ cuộc.
* * *
Tại một cứ điểm bí mật ở thành phố Kobe, một gã đàn ông lấy di động gọi về đế đô: "Ngài Vương, thật là xin lỗi, đối phương quả thật quá mức giảo hoạt nên chúng tôi đã để chúng trốn mất. Nhưng tin chắc bọn họ không thể chạy thoát khỏi Nhật Bản được, nên giao dịch của chúng ta vẫn còn hiệu lực!"
Ở đế đô xa xôi trên đất nước Trung Quốc, vẻ mặt Vương Trấn dữ tợn kêu lên: "Một chuyện nhỏ cũng làm không xong, Yamaguchi còn dám tự nhận là bang hội lớn nhất Nhật Bản?"
Gã kia cười khẽ: "Ngài Vương, thắng thua nhất thời không thể quyết định kết cuộc cuối cùng. Xin ngài Vương yên tâm, ngài Vương đã chịu chi như vậy thì hiển nhiên Yamaguchi sẽ không khiến ngài thất vọng. Vì để hợp tác với ngài mà tôi đã phải chịu mạo hiểm rủi ro rất lớn! Một khi giao dịch của tôi và ngài bị phát hiện thì nhất định hội trưởng sẽ nổi trận lôi đình!"
Vương Trấn nhớ lại những chuỗi ngày bị Doãn Tư Thần chèn ép thì tức giận nghiến răng nghiến lợi.
"Để xóa dấu vết thì tôi đã cho người trà trộn vào Inagawa để giá họa cho bọn chúng, nhưng mà xem ra kết quả không được như ý!" Gã kia trả lời rất thoải mái ung dung, giống như hoàn toàn không e ngại về thất bại lần này.
Sắc mặt Vương Trấn càng trở nên khó coi: "Được rồi, tôi mặc kệ các người làm gì, điều tôi muốn là Doãn Tư Thần và người phụ nữ của hắn ta phải vĩnh viễn chôn xác tại Nhật Bản! Yên tâm, số tiền tôi đã hứa thì một xu cũng không thiếu!"
"Vậy thì rất tốt!" Gã kia cười cười: "Vậy thì tôi không quấy rầy ngài Vương vui vẻ bên gia đình nữa, hẹn gặp lại!"
Cúp điện thoại, một người đàn ông cao gầy, vóc dáng hơi gầy yếu liếc nhìn gã kia, sau đó người đàn ông lấy tay chỉnh trang lại quần áo, cổ áo đã che khuất phần lớn khuôn mặt thần bí.
Đáy mắt người đàn ông này loé lên ánh sáng cuồng nhiệt khác thường: "A, tôi bắt đầu hiếu kỳ rồi, không biết cơ thể kia sẽ là một thí nghiệm cực phẩm như thế nào!"
* * *
Cố Hề Hề thất tha thất thểu đi giữa đoàn người, chậm chạp từ từ xuống núi. Ở Nara có khá nhiều đồi núi, tuy độ cao so với mực nước biển không quá cao, nhưng đối với Cố Hề Hề lúc này thì ngọn đồi này vẫn quá cao..
Cô cảm giác như mắt cá chân của mình sắp bị nát vụn rồi, nhưng từ chỗ này xuống chân đồi vẫn còn quãng đường rất dài. Cô không dám kêu than, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Doãn Tư Thần nhận ra Cố Hề Hề mệt mỏi, nhưng ở địa thế dốc đứng thế này thì không phù hợp để cõng hay bồng cô, anh đành đau lòng liên tục hỏi xem cô có muốn nghỉ ngơi hay không.
Cố Hề Hề hiểu rõ tình hình nguy hiểm hiện tại không phải lúc để nghỉ ngơi, cho nên mặc kệ Doãn Tư Thần nói thế nào thì cô đều lắc đầu cự tuyệt!
Vốn dĩ những vệ sĩ đi theo bên cạnh Doãn Tư Thần và bá tước Phillips trước giờ đều xem thường phụ nữ, nhất là những cô gái yếu đuối giống như Cố Hề Hề. Bất quá không ngờ sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, mặc dù chịu nhiều khổ sở nhưng cô đều cắn răng chịu đựng, không than thở không oán trách.
Điều này đã khiến ấn tượng của nhóm vệ sĩ phải thay đổi!
Đột nhiên Cố Hề Hề không thể chịu được nữa, cô thét lên một tiếng rồi ngã quỵ xuống đất!
Doãn Tư Thần không kịp trở tay nên bị ngả người theo cô.
"Hề Hề?" Doãn Tư Thần vội vàng đỡ cô, nhìn thấy gương mặt của cô tái nhợt, hơi thở yếu ớt mong manh.
Tại sao lại thế này? Chuyện gì đã xảy ra?
Bá tước Phillips lập tức chạy đến, lấy tay để ngay mũi Cố Hề Hề để kiểm tra hơi thở của cô, sau đó nét mặt liền biến sắc.
Một vệ sĩ dày dặn kinh nghiệm về quân y đã bắt mạch cho Cố Hề Hề, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng nói: "Thân thể cô ấy rất yếu, cực kỳ suy nhược!"
Sao lại có thể suy nhược? Rõ ràng đã bình phục rồi mà?
Gương mặt bá tước Phillips sa sầm: "Chẳng lẽ.. giải dược của Hề Hề đã bị người khác động vào?"
Doãn Tư Thần không có một giây chần chừ, anh đưa Cố Hề Hề giao cho bá tước Phillips dìu cô, quay người mở một rương hành lý ra, hung hăng tát Clarence nằm trong đó để cô ta phải tỉnh!
"Có phải cô đã đánh tráo giải dược của Hề Hề hay không?" Doãn Tư Thần lạnh lùng chất vấn, chính anh cũng không nhận ra thanh âm của anh đã trở nên run rẩy và sợ hãi!
Anh rất sợ, thật sự rất sợ Cố Hề Hề sẽ rời xa anh một lần nữa!
Clarence bị tát mà tỉnh giấc, mơ màng ngước mắt nhìn qua hơn hai mươi mấy con người chật vật thảm hại nơi này, cuối cùng nhìn thấy Cố Hề Hề yếu ớt dựa vào người bá tước Phillips thì cười phá lên như điên: "Ha ha ha ha.. Cố Hề Hề! Cố Hề Hề, cô sắp chết rồi sao? Rốt cuộc cô cũng phải chết trước tôi sao?"
Doãn Tư Thần quả thật rất muốn giết người!
Nếu không phải có người can ngăn thì có lẽ anh đã giết chết Clarence ngay tại đây!
"Cô hợp tác với người của Yamaguchi?" Doãn Tư Thần hung bạo bóp cằm của Clarence, buộc cô ta phải nhìn thẳng vào anh: "Cô có thể không trả lời câu hỏi này, nhưng Clarence, cô hẳn là biết tôi có rất nhiều cách để buộc người khác phải mở miệng!"
Clarence bị ép nhìn về phía Doãn Tư Thần mà vô cùng đau lòng, người đàn ông cô ta yêu thích bao nhiêu năm bây giờ lại trở nên điên cuồng vì một phụ nữ khác. Bất quá, sau cảm giác đau lòng thì cô ta cảm thấy rất thoải mái, một khoái cảm báo thù tự nhiên sinh ra!
"Nếu anh đã biết thì còn hỏi làm gì?" Clarence oán hận trừng mắt nhìn Doãn Tư Thần: "Không chỉ một mình tôi muốn cô ta chết! Cả những người khác cũng muốn cô ta phải chết!"