Mục lục
Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 91: Dẫn theo Lâm Tiểu Nhã




Lâm Tiểu Nhã hoàn toàn không để ý tới những gì Cố Hề Hề đang nói. Thứ cô ta quan tâm chính là đàm phán khi nào và ở đâu, nhất định sẽ không phải ở trong công ty chứ?



Nếu ở bên ngoài.. cô ta có thể lấy danh nghĩa là bạn của Cố Hề Hề mà quang minh chính đại đi theo không?



Người ta đều nói đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Trong khi đó thế mạnh của Lâm Tiểu Nhã là thân hình nóng bỏng, vốn là người mẫu có tiếng tại Milan, cô ta tin rằng chỉ cần bắt được thời cơ thì có thể khiến Doãn Tư Thần phải một lần nữa rung động trước vẻ đẹp của mình..



Vậy thì tất cả những thứ Cố Hề Hề đang có đều phải trả lại cho cô ta rồi!



"Hề Hề, Mặc tổng anh ta.." Lâm Tiểu Nhã cẩn thận thăm dò: "Anh ta có ý gì với cậu không nhỉ?"



Cố Hề Hề mờ mịt nhìn Lâm Tiểu Nhã: "Cậu nói gì vậy? Anh ta sao có thể có ý gì với tôi? Người ta đẹp trai như vậy, bên cạnh không thiếu phụ nữ thầm thương trộm nhớ!"



Đôi mắt Lâm Tiểu Nhã đảo một vòng, tiếp tục nói: "Hề Hề, thời gian này tôi đã ngưng làm việc, nên thời gian rảnh rỗi nhiều, cảm thấy cực kỳ nhàm chán.. Cậu có thời gian thì có thể ở cạnh tôi có được không?"



"Được!" Cố Hề Hề đồng ý.



"Vậy.. lúc cậu và mọi người đàm phán về điều khoản hợp đồng, nếu cuộc đàm phán diễn ra ở bên ngoài công ty, thì có thể dẫn theo tôi đi cùng được không?" Rốt cuộc Lâm Tiểu Nhã cũng nói ra mục đích của cô ta: "Cậu yên tâm, lúc mọi người bàn bạc, tôi tuyệt đối sẽ không nghe lén. Tôi biết rõ bí mật kinh doanh rất quan trọng, chỉ là tôi một mình buồn quá, cậu lại chuẩn bị phụ trách dự án lớn, nhất định sẽ không có thời gian ở cùng tôi, tôi cảm thấy rất cô đơn.."



Nhìn bộ dáng tủi thân rưng rưng muốn khóc của Lâm Tiểu Nhã, quả nhiên khiến Cố Hề Hề mềm lòng.



Cố Hề Hề nắm lấy tay Lâm Tiểu Nhã, đầy áy náy: "Thật xin lỗi Tiểu Nhã, tôi sẽ cố gắng sắp xếp thời gian ở cạnh cậu, được không? Dù sao chuyện này tôi không tự quyết định được!"



"Không sao đâu, tôi hiểu cậu mà!" Lâm Tiểu Nhã lau nước mắt nói: "Tôi không trách cậu, cậu có khó xử của mình, tôi làm sao có thể để cậu khó xử được?"



Lâm Tiểu Nhã càng nói càng làm Cố Hề Hề cảm thấy áy náy hơn.



Cố Hề Hề nghĩ có lẽ Lâm Tiểu Nhã chỉ còn lại mấy tháng sống sót ngắn ngủi, mà cô lại không thể dành nhiều thời gian ở bên cạnh, trong lòng quả thật áy náy và buồn phiền.



Lâm Tiểu Nhã hiểu rõ tính cách Cố Hề Hề, cô ta biết càng nói như vậy thì sẽ khiến Cố Hề Hề tự trách bản thân.



"Trước đây mỗi ngày chúng ta luôn ở cạnh nhau, cùng đi học cùng ra về, cùng ăn vụng đồ ăn ngon trong nhà, cùng bị thầy phạt. Lúc đó chúng ta thật sự đơn thuần, rất vui vẻ. Vì bất cứ chuyện gì chúng ta cũng đều cùng nhau làm. Dù sau này thời đại học xa cách nhưng tới bây giờ mối quan hệ vẫn bền chặt, chuyện gì cậu cũng chia sẻ với tôi đầu tiên!" Lâm Tiểu Nhã tiếp tục thêm liều thuốc mạnh hơn: "Tôi nhớ lần đầu cậu và Trạch Cương hẹn hò, vì quá khẩn trương mà đặc biệt để tôi trang điểm cho cậu. Nghĩ lại lúc đó có những ký ức thật đẹp!"



Quả nhiên Cố Hề Hề nghe đến những kỷ niệm này rốt cuộc cũng động lòng.



Cố Hề Hề đành nói: "Tiểu Nhã, được rồi, ngày mai Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân sẽ đến khu biệt thự Cao Nhĩ Phu ở ngoại ô chơi golf, lúc đó cậu cũng đi cùng nhé!"

Cuối cùng Lâm Tiểu Nhã cũng lấy được thứ cô ta cần, lập tức buông tay Cố Hề Hề: "Nhưng tôi không phải là nhân viên tập đoàn Doãn thị, tôi đi theo có thích hợp không?"



"Lúc đó tôi sẽ nói cậu đi cùng tôi!" Cố Hề Hề bất đắc dĩ nói: "Quan trọng là không để Doãn Tư Thần biết, cậu giả vờ làm trợ lý của tôi là được. Dù sao trợ lý của tôi cũng rất nhiều, thêm cậu cũng không ai để ý."



Lâm Tiểu Nhã lập tức ôm lấy Cố Hề Hề: "Hề Hề, chỉ có cậu đối tốt với tôi. Từ nhỏ đến lớn cũng chỉ có cậu quan tâm tôi!"



Cậu ngu như vậy, cho nên bị tôi lần lượt bán đứng hết lần này đến lần khác thì cũng đừng trách tôi!



Những lời này đánh chết Lâm Tiểu Nhã cũng không nói ra, cô ta chỉ thầm đắc ý trong lòng.



Ăn cơm trưa xong, Cố Hề Hề về công ty lại điên cuồng vùi đầu trong công việc. Bởi vì dự án hợp tác với Mặc gia là một dự án lớn không thua gì dự án với công ty Hàn Quốc trước đây, hơn nữa đối phương còn yêu cầu đích danh Cố Hề Hề phụ trách, cho nên cô tuyệt đối sẽ không để có gì sơ suất!



Đương nhiên cô phải tranh thủ thời gian để nghiên cứu học cách đàm phán.



Doãn Tư Thần trở lại công ty liền nhìn thấy một màn như vậy.



Cố Hề Hề vừa học hỏi ý kiến đồng nghiệp, vừa xem qua những hợp đồng tương tự, tay không ngừng đặt bút viết liến thoắng.



Doãn Tư Thần biết cô rất chăm chỉ, nhưng thấy hình ảnh cô bây giờ, trong lòng anh vẫn có chút rung động!



Lúc ăn cơm trưa, bà nội nói với anh rất nhiều. Anh biết bà làm tất cả đều vì lợi ích của Doãn gia.



Anh cũng biết anh và Cố Hề Hề.. chỉ là vợ chồng hợp đồng!



Nhưng nghĩ đến một ngày cô rời khỏi anh, đứng bên cạnh người đàn ông khác mà mỉm cười, Doãn Tư Thần cảm thấy vô cùng buồn bực!



Anh thật sự không thể chịu nổi! Khi nhìn thấy bức hình Cố Hề Hề cười với Mặc Tử Hân, anh thấy cả người như muốn nổ tung!



Vì sao lại có cảm xúc như vậy?



Không phải anh vẫn muốn người phụ nữ bên cạnh không bám lấy anh sao? Hiện tại Cố Hề Hề đã làm được, sao anh lại không vui chút nào?



"Tổng giám đốc!" Mọi người trong văn phòng nhìn thấy Doãn Tư Thần tới liền nhao nhao đứng dậy chào hỏi.



Anh khẽ gật đầu, tầm mắt vẫn dán trên người Cố Hề Hề.



Cố Hề Hề đưa tay vén tóc mai rơi xuống trán, vô tình để lộ chiếc cổ thon dài trắng nõn, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần. Cô thấy ánh mắt tối tăm bất định của anh, cũng không biết lần này anh ra ngoài đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể giống như người khác định chào hỏi anh: "Tổng.."



"Đi theo tôi!" Cố Hề Hề chưa kịp nói xong đã bị Doãn Tư Thần nắm lấy cổ tay kéo vào bên trong phòng nghỉ.



Cả người Cố Hề Hề bị đẩy lên vách tường.



Không biết vì sao mà cô lại nhớ tới chuyện phát sinh đêm qua nên gương mặt ửng đỏ, liền giãy giụa: "Anh muốn làm gì? Nơi này là công ty!"



Doãn Tư Thần đè người lên, áp sát Cố Hề Hề, vây chặt cô giữa người mình và vách tường, không cho cô có không gian cử động.



"Em và bà nội đã thỏa hiệp như thế nào?" Bàn tay thon dài xoa lên gương mặt cô, làn da non mềm nhẵn nhụi của cô làm đáy lòng Doãn Tư Thần rung động, anh bất giác cũng nghĩ tới xúc cảm đêm qua..

Nhưng một giây sau, câu trả lời của Cố Hề Hề hoàn toàn kéo hết lý trí của Doãn Tư Thần trở về thực tại!



"Anh yên tâm, tôi sẽ không bám lấy anh!" Cố Hề Hề bình tĩnh nhìn vào mắt Doãn Tư Thần.



Anh ấy khẩn trương như vậy, không lẽ là sợ mình dựa vào việc sanh ra người thừa kế rồi bám lấy anh sao? Haha, vậy thì anh ấy có thể yên tâm rồi! Mình sẽ không như vậy!



"Em nói gì?" Câu hỏi này Doãn Tư Thần nói ra từ kẽ răng, đôi mắt hẹp dài đầy tức giận!



Cố Hề Hề vẫn bình tĩnh nhìn anh, cô hoàn toàn không hiểu vì sao anh lại tức giận.



Đã biết được câu trả lời đúng ý, chẳng lẽ anh ấy không nên vui sao? Hành động và thái độ của anh trong hai ngày qua, không phải là lo lắng cô sẽ lại bám lấy anh sao?



Thời gian trước anh cực kỳ chăm sóc và đối xử rất tốt với cô. Nhưng điều đó vẫn không thay đổi được sự thật hai người là vợ chồng hợp đồng!



"Anh buông ra!" Cố Hề Hề cảm nhận được ngón tay Doãn Tư Thần ngày càng mạnh bạo, cô liền cố gắng tay gỡ ngón tay Doãn Tư Thần ra khỏi người cô.



Doãn Tư Thần lại nắm cằm Cố Hề Hề, dùng sức nhấc lên, khống chế người cô để tầm mắt cô ngang với tầm mắt của anh.



Cố Hề Hề cố sức thế nào vẫn không thể thoát khỏi sự khống chế của Doãn Tư Thần, chỉ có thể khó khăn mở miệng: "Doãn Tư Thần, rốt cuộc tại sao anh lại như vậy? Lúc chúng ta kết hôn, rõ ràng anh nói chúng ta chỉ là vợ chồng hợp đồng, không can thiệp vào chuyện của nhau.. khụ, khụ, khụ!"



Doãn Tư Thần lập tức buông lỏng Cố Hề Hề, giọng nói lạnh băng: "Xem ra em thật không thể chờ đợi để rời khỏi tôi!"



Cố Hề Hề vẫn chưa kịp mở miệng, Doãn Tư Thần đã tiếp tục nói: "Không can thiệp vào chuyện của nhau? Hả? Có điều khoản vậy sao? Sao tôi lại không nhớ? Thân là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị thì cũng phải làm sao cho hợp với thân phận này. Phu nhân là phải hầu hạ chồng mình chung chăn gối, đó cũng là bổn phận của em!"



Tên đại biến thái này! Làm cái trò gì vậy?



Cố Hề Hề sợ Doãn Tư Thần ở công ty lại làm chuyện đó, lại đưa tay chặn *** Doãn Tư Thần. Cô cảm thấy nhiệt độ của anh dưới lòng bàn tay của mình nóng rực như một ngọn lửa, theo đầu ngón tay truyền đến tận đáy lòng cô.



Doãn Tư Thần là kiểu người mặc quần áo thì gầy, mà cởi ra lại có vóc dáng cường tráng, tại nơi Cố Hề Hề chạm vào cũng có thể cảm thấy được mạch đập cơ thể của anh, cảm xúc như vậy làm cho trái tim Cố Hề Hề không nhịn được mà run rẩy.



"Anh.. Anh điên rồi! Nơi này là công ty!" Cố Hề Hề khẩn trương nói.



Doãn Tư Thần tà mị cười, cả người không những không bị đẩy ra xa, ngược lại càng tiến gần đè ép cô: "Sao? Ở công ty thì không thể? Vây ở nhà thì có thể hả?"



Cố Hề Hề cảm thấy mặt mình đều nóng lên rồi. Đáng giận!



Đột nhiên Doãn Tư Thần đè giọng trầm thấp, tiến gần nói bên mang tai Cố Hề Hề, hơi thở nóng ấm phà vào tai làm cô rùng mình: "Tôi chỉ nhắc nhở em một chút, trong thời gian cuộc hôn nhân này còn tồn tại, em vẫn là vợ tôi! Nếu em dám làm chuyện gì có lỗi với Doãn gia.. em nên biết tôi có thể để cho mẹ em sống thì cũng có thể để cho bà ta chết!"



Nói xong câu đó, Doãn Tư Thần lập tức buông lỏng Cố Hề Hề, xoay người kéo cửa ra ngoài.



Sắc mặt Cố Hề Hề nháy mắt tái nhợt..



Đúng vậy! Doãn Tư Thần thật sự có thể làm được! Cho tới bây giờ Doãn Tư Thần không phải là người thiện nam tín nữ gì.. Doãn Tư Thần, rốt cuộc anh muốn thế nào? Tôi phải làm gì thì anh mới vừa lòng?



Cố Hề Hề vô lực dựa vào vách tường.



Bắt đầu từ đêm qua Doãn Tư Thần trở nên cực kỳ không bình thường! Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra để anh ấy trở thành hung dữ đáng sợ như vậy? Rõ ràng lúc ở quê anh ấy còn ôn nhu, điềm tĩnh như vậy, thậm chí còn vì chuyện của mình mà tất bật chạy qua chạy lại giúp đỡ.



Anh ấy đối tốt với mình, đương nhiên mình nhớ rõ.. Nhưng mình chưa bao giờ có ý nghĩ được voi đòi tiên! Sao anh lại cho rằng mình ham phú quý của Doãn gia, sẽ bám vào Doãn gia khi hợp đồng kết thúc?



Cố Hề Hề thẫn thờ người ở trong phòng nghỉ, mãi đến khi tự điều chỉnh lại cảm xúc mới đi ra ngoài. Lúc ra ngoài mới biết Doãn Tư Thần đã rời đi rất lâu.



Trong lòng Cố Hề Hề không nhịn được cảm thấy chua xót.



Anh ấy trở lại công ty chỉ vì muốn nhục nhã và cảnh cáo mình sao? Thì ra mình ở trong lòng anh bất quá chỉ là như vậy..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK