• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Đảo Nhi.”

Đang ngồi nghỉ ngơi thì Đảo Nhi nghe ai đó gọi tên mình, nhìn theo hướng phát ra âm thanh thì phát hiện ra đó là Linh Châu.

Cô cũng khá bất ngờ khi gặp Linh Châu ở đây, chưa đợi cô lên tiếng thì đã thấy Linh Châu ngồi xuống cạnh cô tíu tít hỏi:

“ Cậu đi với Gia Minh sao?”

“ Ừm, hôm nay anh ta được mời đến đây.”

Đảo Nhi gật đầu nhìn người đàn ông đang bận tiếp chuyện nào ngờ người ấy cũng đang đưa mắt nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, Đảo Nhi vội xoay đầu nói tiếp với Linh Châu.

“ Tình cảm dữ.”

Linh Châu huýt vai trêu chọc cô bạn của mình, Đảo Nhi cũng im lặng vì đã quá hiểu tính cách của Linh Châu, nếu bây giờ cô nói gì đó, chắc chắn cô ấy sẽ tiếp tục trêu chọc.

“ Này sao cậu không cho Gia Minh và cậu thêm một cơ hội, biết đâu….”

Linh Châu bỏ giở câu nói nhưng đương nhiên Đảo Nhi đủ thông minh để biết cô ấy muốn nói gì.

“ Đừng nói linh tinh nữa, sao cậu lại ở đây.”

Đảo Nhi nhanh chóng chuyển chủ đề, Linh Châu cũng hiểu ý mà nghiêm túc nói:

“ Mình đi thay cho anh trai.”

Anh trai của Linh Chi có một công ty khá nổi tiếng, chuyện được mời đến những bữa tiệc như thế này là lẽ thường.

Gia Minh sau khi nói chuyện xong liền đến chỗ Đảo Nhi, cô thấy anh đến cũng đứng dậy đứng cạnh anh, Linh Chi nhìn hai người họ rồi nói với Gia Minh:

“ Gia Minh, lâu rồi không gặp.”

“ Ừm lâu rồi không gặp.”

Gia Minh nhạt nhẽo nói, Linh Chi nghe được câu trả lời của Gia Minh liền bĩu môi:

“ Thì ra sau bao năm cậu vẫn nhạt nhẽo như vậy, xem ra Nhi Nhi nhà tôi xui xẻo cưới được một thanh gỗ như cậu.”

Thật ra không phải tự nhiên mà cô nói như vậy, cô là đang muốn nhắc nhở Gia Minh nên chủ động một chút, nên thay đổi một chút nếu không muốn cảnh xưa gặp lại.

“ ….”

Gia Minh im lặng không trả lời, Linh Châu chủ động chào tạm biệt họ, cô nhanh chóng rời đi.

Sau đó ít phút Gia Minh và Đảo Nhi cũng rời khỏi bữa tiệc, vừa ngồi lên xe cô liền cảm thấy rất thoải mái, chiếc xe di chuyển, người tài xế lên tiếng:

“ Cậu chủ khi nãy tôi gọi đúng lúc chứ?”

“ Ừm.”

Gia Minh trả lời, đôi mắt nhắm nghiền, có vẻ đây là thói quen của anh, tận dụng khi đi xe để nghỉ ngơi đôi chút.

Đảo Nhi vô tình biết được thì ra cuộc gọi lúc nãy là của người tài xế, cũng nhờ vậy mà cô được đến ghế ngồi nghỉ ngơi.

Đột nhiên một suy nghĩ chạy qua đầu không biết có phải Gia Minh làm vậy là vì sợ cô đứng lâu mỏi chân nên căn dặn người tài xế sau khi họ vào được một lúc rồi gọi không?

Đảo Nhi nhanh chóng xóa suy nghĩ ra khỏi đầu, làm sao có chuyện đó được chứ, chắc chỉ là trùng hợp thôi.

Sau khi xe về Nghiêm gia, Gia Minh và cô mỗi người mỗi việc, không ai nói với ai câu nào

Đảo Nhi nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, Gia Minh vẫn đang ở trong phòng làm việc, cô không biết anh ngủ khi nào, chỉ biết trước khi cô đi vào giấc ngủ, cô vẫn nghe anh bảo người giúp việc pha cho anh ly cà phê.

Hôm nay là ngày nghỉ của Đảo Nhi, cô nằm nướng trên giường đến chín giờ sáng mới tỉnh, Gia Minh đã đi làm từ sáng sớm, Đảo Nhi sau khi vệ sinh cá nhân xong liền đi xuống lầu.

Cô tận hưởng buổi sáng của mình, dạo gần đây cô đang cố gắng hình thành thói quen ăn uống đầy đủ, cô không muốn bản thân mãi làm bạn với thuốc đau dạ dày.

“ Thiếu phu nhân, Lão phu nhân nói sau khi dùng bữa xong người ra vườn gặp lão phu nhân.”

Một người làm chạy đến thông báo với Đảo Nhi, cô gật đầu nhanh chóng dùng tiếp bữa ăn dang dở.

Sau khi ăn xong, Đảo Nhi ra vườn theo lời của người kia, lão phu nhân đang ngồi đó uống trà.

“ Cháu chào bà nội.”

Chiêu Anh nhanh chóng gật đầu, ra hiệu cho cô ngồi phía đối diện mình.

Đảo Nhi ngồi xuống cô nhìn bà, lão phu nhân tuy tuổi đã cao nhưng vẫn còn rất nhạy bén, gương mặt bà so với những người cùng tuổi đúng là vẫn trẻ hơn.

“ Đảo Nhi, hôm nay bà có chuyện muốn nói với cháu.”

Chiêu Anh nghiêm túc nhìn Đảo Nhi, cô cung nhanh chóng bắt được nhịp, nhìn thẳng vào mắt bà nội, chờ câu nói từ bà.

“ Ta biết con và Gia Minh chỉ vừa mới lấy nhau, tình cảm vợ chồng vẫn chưa chín mùi nhưng hy vọng con biết nhìn vào đại cục mà sinh sớm sinh cho nhà họ Nghiêm ta một đứa cháu.”

Những gì lão phu nhân nói ra không phải Đảo Nhi không đoán được vị thế của cô trong nhà chính là đại thiếu phu nhân, việc nối dõi cho Nghiêm gia là một điều quan trọng, chỉ là hiện tại cô chưa sẵn sàng.

Nhưng Đảo Nhi cũng không muốn nói ra suy nghĩ của mình, cô tự sẽ có cách riêng của mình.

“ Dạ điều này cháu hiểu.”

Đảo Nhi ngoan ngoãn trả lời, mỗi lần nhìn Đảo Nhi, bà liền rất hài lòng với cô cháu dâu này, tuy xuất thân trong một gia đình trung lưu nhưng ở Đảo Nhi lại toát ra một phong thái mà đến người trong hào môn như Thư Nhiễm cũng phải thua xa.

...****************...

MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK