Việt Trạch khó hiểu nhìn con gái, ông đã từng gặp qua Gia Thành, so với người đàn ông này đúng là có vài điểm giống nhưng không hoàn toàn, ở Gia Minh vẫn có khí chất hơn.
Đảo Nhi cùng cha đi vào nhà, Gia Minh đi phía sau họ, anh chọn im lặng vì lúc này nên để Đảo Nhi giải thích là thích hợp nhất.
Đảo Nhi giải thích mọi chuyện cặn kẽ, càng giải thích gương mặt của Việt Trạch càng khó coi, chân mày ông nhíu lại, nhìn Đảo Nhi rồi lại nhìn Gia Minh.
Thấy ông im lặng Đảo Nhi rất lo lắng, cô sợ cha giận vì bản thân đã giấu giếm cha nhưng thời gian trước cô có thể giải thích gì được chứ, mọi chuyện đều rất rối rắm, đến cô còn cảm thấy khó tin mà.
“ Thôi được rồi, con lên phòng nghỉ ngơi đi, cha có chuyện muốn nói với chồng con.”
Việt Trạch thở dài ông có thể trách ai chứ, những chuyện này xảy ra đều là do ông, do ông không quản lý tốt công ty mình, để con gái phải dùng hạnh phúc cả đời của nó ra đánh đổi, tất cả là lỗi của ông.
Dù sao thì ông vẫn muốn nói chuyện với Gia Minh để biết được người con gái mình cưới là như thế nào.
Đảo Nhi không cãi lời cha, cô đi lên lầu, trước khi đi còn quay lại nhìn Gia Minh, cầu mong anh ta có biểu hiện tốt để cha cô không phải lo lắng.
Gia Minh ngồi thẳng lưng đối diện với ông Viên Trạch đột nhiên anh cảm thấy vô cùng căng thẳng, thì ra đây là cảm giác nói chuyện với bố vợ trong truyền thuyết sao?
Đảo Nhi lên đến phòng, căn phòng vẫn ngăn nắp sạch sẽ như những ngày cô còn ở đây, xem ra nó vẫn thường xuyên được dọn dẹp.
Cô hồi hộp chốc chốc lại nhìn đồng hồ, không biết hai người đàn ông dưới kia làm gì mà lâu vậy.
Trong lúc rảnh rỗi Đảo Nhi đã lấy ra một chiếc hộp được cô cất giữ rất kỹ, đã rất lâu rồi cô chưa lấy nó ra, bên trong là tất cả những kỷ niệm của cô và Gia Minh.
Mỗi món quà anh tặng đều được cô cất giữ ở đây, từ sau khi chia tay đến giờ số lần cô lấy nó ra dường như là rất ít.
Cầm trên tay một khung ảnh, cô nhìn thấy hình ảnh của cô và Gia Minh trong quần áo đồng phục đang chụp ảnh cùng nhau, đây là bức ảnh đầu tiên của họ, tiếp đến là một chiếc vòng tay, đây là món quà cuối cùng anh tặng cho cô trước khi họ chia tay, đó là một chiếc vòng được đặt riêng có một không hai trên đời, theo cô nhớ đây là tự tay anh thiết kế và đặt làm.
Đảo Nhi cất chiếc vòng vào túi xách của mình, sau đó đặt chiếc hộp về lại chỗ cũ, bên trong còn rất nhiều đồ, trong hai năm yêu nhau, Gia Minh đã tạo cho cô rất nhiều sự bất ngờ, làm cô rất xúc động.
Cũng đã một tiếng trôi qua, Việt Trạch gọi Đảo Nhi xuống tầng, hai người đàn ông đang ngồi đối diện nhau uống trà, thái độ trên mặt mỗi người vô cùng bình thản cứ như nãy giờ chẳng có sự căng thẳng nào vậy.
Cả ba người họ cùng nhau ăn cơm trưa, cô phát hiện ra ba cô và Gia Minh nói chuyện với nhau rất hợp, chẳng lẽ nãy giờ là do cô lo xa thôi sao.
Cô cứ cảm giác mình mới là khách còn Gia Minh mới thật sự là con trai của ba vậy, đột nhiên có cảm giác ghen tị.
Như thường lệ trong mọi bữa ăn Gia Minh sẽ gắp thức ăn bỏ vào chén cho cô, anh luôn gắp những thức ăn ở xa cho cô.
“ Con phải nghiêm khắc với con bé này lên, nó rất thường xuyên bỏ ăn, không tốt cho sức khỏe!.”
Việt Trạch nhìn Gia Minh chăm sóc cho Đảo Nhi, ông sợ anh nuông chiều con gái mình quá sẽ làm con bé hư, giống như ông từ nhỏ đã rất yêu thương cô, biết cô lười ăn nhưng chỉ nhắc nhở qua loa, kết quả dẫn đến chứng biến ăn theo Đảo Nhi đến bây giờ.
“ Ba à, sao lại đối xử với con như vậy chứ!”
Đảo Nhi không ngờ ba mình lại nói như vậy rõ ràng trước đó còn rất bênh vực cô, nghe chú rể bị đổi trong hôn lễ liền đau lòng, vậy mà chỉ sau một cuộc nói chuyện với Gia Minh thái độ đã thay đổi.
Không biết nãy giờ anh đã thao túng tâm lý ba cô như thế nào nữa.
“ Hahaha.”
Thấy thái độ nhõng nhẽo của con gái, ông Việt Trạch cười lớn, Đảo Nhi của ông thỉnh thoảng vẫn còn rất con nít, rất đáng yêu.
Thấy ba vui vẻ Đảo Nhi bất giác cười theo, đến cô cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn biến như thế này, Gia Minh này đúng là lợi hại.
Cô gắp một miếng thịt bỏ vào chén cho Gia Minh coi như một lời khen ngợi, anh bất ngờ nhìn cô làm Đảo Nhi ngượng ngùng mà quay đi chỗ khác.
Gia Minh bất giác mỉm cười, chuyến đi này đã kéo mối quan hệ của họ gần thêm một chút.
...****************...
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.