• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Lý do là gì?”

Lão phu nhân nhẫn nại hỏi, người con dâu này cũng mang thật nhiều phiền phức cho bà, đó là lý do tại sao bà không muốn để Thư Nhiễm quản lý việc trong nhà.

“ Đảo Nhi con bé muốn đuổi Viên Hân đi, Viên Hân là khách của con, con bé cũng chỉ mới về nước, để nó ở bên ngoài con không yên tâm.”

Thư Nhiễm nhàn nhạt nói, giọng điệu vô cùng nhỏ nhẹ, khác hẳn với tối qua.

Lão phu nhân chỉ nghe đến đây cũng đã hiểu câu chuyện, chỉ vì một chuyện cỏn con này cũng cãi nhau còn đâu là uy thế của phu nhân nhà họ Nghiêm chứ.

“ Chính tai con nghe sao?”

“ Dạ…. Không, là Viên Hân nói lại với con, con bé vì uất ức mà muốn chuyển đi.”

Thư Nhiễm tường thuật lại, lão phu nhân chỉ lắc đầu không muốn nói tiếp, người con dâu này… khiến bà quá mất mặt.

“ Viên Hân nói thì con tin răm rắp còn Đảo Nhi thì sao? Con bé là con dâu của con đấy, mẹ không có ý nói con là phải bênh người trong nhà, chỉ là trong chuyện gì con cũng nên nghe từ hai phía.”

Lão phu nhân dặn dò đây không phải là lần đầu tiên bà nhắc nhở chuyện này với Thư Nhiễm nhưng lần nào cũng như lần nào, bà ấy chỉ nghe xong liền quên.

“ Mà cái con bé Viên Hân đấy, con cũng nên biết ý một chút, con cũng biết nó thích Gia Minh nhà ta, nay Gia Minh đã có vợ, Viên Hân ở đây đúng là không ổn, mẹ chỉ chấp nhận nhìn thấy con bé trong nhà của chúng ta một thời gian ngắn nữa thôi.”

Lão phu nhân có ý tứ rất rõ, bà muốn đuổi người, bà không muốn bất kỳ ai có thể đe dọa hạnh phúc của hai đứa cháu nhà bà.

Trước khi đi, lão phu nhân còn để lại một câu:

“ Con nên chú ý đến Gia Thành thay vì một người lạ mặt bên ngoài.”

Lão phu nhân cùng người hầu thân cận rời đi, đứa cháu Gia Thành chính là một bài toán khó đối với bà, bà đã già rồi, thời gian cũng chẳng còn nhiều, nguyện vọng lớn nhất trước khi mất của bà chính là muốn nhìn thấy Gia Thành trở lại là một cậu thanh niên bình thường.

Thằng cháu này của bà rất đáng thương, từ sau khi cậu xảy ra vấn đề tâm lý thì liền nhận được sự hắt hủi của mẹ ruột, sự khinh thường từ mọi người xung quanh.

Mấy năm qua bà đã chi rất nhiều tiền để chữa trị cho Gia Thành nhưng mọi sự đều công cốc.

Tối hôm nay, Gia Minh phải làm việc đến khuya, đã trễ lắm rồi, Đảo Nhi nằm trên giường, nhìn về hướng phòng làm việc vẫn thấy sáng đèn, cô tặc lưỡi mắng chửi ông chồng ham việc của mình.

Gia Minh miệt mài làm việc đến hơn 11h, anh cảm thấy bàn thân có chút buồn ngủ, nhưng công việc còn rất nhiều, Gia Minh đứng dậy đi xuống bếp pha cà phê.

Giờ này mọi người cũng đã ngủ hết rồi, anh không muốn đánh thức người làm trong nhà nên bản thân anh tự làm.

Khi đi qua phòng ngủ anh, Gia Minh đắp lại chăn cho Đảo Nhi tiện thể hôn lên trán cô một cái để nạp lại năng lượng cho bản thân.

Bản thân Gia Minh không biết rằng Đảo Nhi chỉ đang giả vờ ngủ, ngay khi anh vừa đi, Đảo Nhi mở mắt ra, mỉm cười hạnh phúc.

Gia Minh đi vào phòng bếp, nhà có sẵn máy pha cà phê nên chẳng mất quá nhiều thời gian Gia Minh đã có sẵn một ly cà phê rồi.

“ Gia Minh.”

Ngay khi vừa định quay đi, Gia Minh nghe thấy phía sau mình có người gọi, vừa quay lại liền nhìn thấy Viên Hân, cô ta mặc một chiếc váy ngủ mỏng tang ngắn cũn cỡn, đứng trước mặt Gia Minh.

Chưa đợi anh phản ứng, cô ta đã nhào đến ôm lấy anh, gương mặt áp vào lưng của Gia Minh, cô ta nói:

“ Gia Minh tại sao anh lại lạnh nhạt với em như vậy.”

Gia Minh không trả lời, chân mày nhíu lại, anh cố gỡ tay Viên Hân ra, loại người như thế này nói chuyện chỉ bẩn miệng thêm, anh nên kết thúc tất cả trước khi mọi chuyện quá tệ.

“ Gia Minh, em không buông, em…”

Chưa đợi nói hết câu một tiếng chát vang lên giữa phòng bếp, Viên Hân ngã sõng xoài xuống đất.

Đối diện với cô ta chính là Đảo Nhi, Gia Minh bất ngờ nhìn cô, gương mặt của cô lúc này phải nói là vô cùng lạnh lẽo, chẳng có biểu cảm gì, trông vô cùng đáng sợ.

“ Đảo Nhi.”

Gia Minh đi về phía cô, nhìn gương mặt cô như vậy, đột nhiên anh hơi lo lắng, rõ ràng là không làm gì nhưng vẫn sợ cô hiểu nhầm.

“ Đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn cố tình tiếp cận Gia Minh thì đừng trách tôi.”

Đảo Nhi nhìn thẳng vào mắt của cô ta, cái tát lần này chỉ đơn giản là nhắc nhở, cô không muốn ảnh hưởng đến giấc ngủ của mọi người nên không làm làm lớn chuyện.

Đảo Nhi quay lưng rời đi, Gia Minh cũng đi theo phía sau cô, thì ra khi ghen Đảo Nhi đáng sợ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK