• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đảo Nhi đi đến nói với người làm pha giúp mình một bình trà hoa cúc cho Gia Minh, sau đó đi đến ngồi đối diện với Giai Ý.

“ Tôi uống xong rồi, phiền cô dọn giúp tôi.”

Giai Ý đứng dậy đi về phía thang máy, Đảo Nhi nhìn theo đến khi Giai Ý đi thẳng vào thang máy.

Cùng lúc ấy bình trà của Gia Minh cũng đã xong, cô nhận lấy từ tay người làm sau đó cũng đi vào thang máy.

Thay vì nhấn vào tầng 3 để trở về phòng thì Đảo Nhi lại nhấn lên thẳng tầng thượng, khi cô bước ra thì thấy Giai Ý đang đứng đợi cô.

Thật ra bọn họ không hề có hẹn trước với nhau, chỉ là lúc nãy cô quan sát Giai Ý chốc chốc lại nhìn mình, lúc đi vào thang máy, cô có để ý thang máy dừng lại ở tầng thượng.

Đó là lí do tại sao cô lại xuất hiện ở đây thay vì phòng của mình.

“ Cô có gì muốn nói với tôi sao?”

Đảo nhi là người lên tiếng trước, mỗi lúc ở nhà cô và Giai Ý không thường xuyên nói chuyện với nhau, có thể nói là rất lạnh nhạt.

Mối quan hệ của họ cũng chẳng thể gọi là thân, nếu có thể miêu tả mối quan hệ này thì câu đúng nhất chính là ‘ hợp tác đôi bên cùng có lợi’.

Lần trước Giai Ý đã chủ động đến chỗ làm của cô để nói chuyện, một chuyện vô cùng thú vị, cả cô và cô ấy đang chờ thời cơ, xem ra đã đến rồi.

“ Viên Hân đã liên lạc với tôi, ngày giờ đã định sẵn, tôi chỉ muốn thông báo với chị thôi.”

Lần trước khi cả hai gặp mặt ở quán cà phê gần công ty Đảo Nhi, Giai Ý đã tiết lộ chuyện Viên Hân muốn hợp tác cùng mình để hại Đảo Nhi.

Sau một thời gian chờ đợi cuối cùng Viên Hân cũng đã lên xong kế hoạch, chắc hẳn cô ta cũng không ngờ bản thân đang là quân cờ trong kế hoạch của người khác.

“ Cảm ơn cô, cứ theo kế hoạch của cô ta mà làm, tôi cũng muốn tặng cho cô ta một bất ngờ.”

Đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Viên Hân liên tục kiếm chuyện với cô thì đừng trách tại sao lần này cô lại ra tay tàn ác với cô ta.

Chuyện lần trước, cô không truy cứu là do nể mặt lão phu nhân nhưng lần này thì khác, cứ chờ xem cô sẽ làm gì cô ta.

Đảo Nhi trở về phòng, Gia Minh vẫn đang làm việc, chân mày nhíu lại, đôi mắt tập trung nhìn vào màn hình, xử lý từng số liệu.

“ Gia Minh em mang trà đến, anh uống chút đi rồi làm việc tiếp.”

Đảo Nhi đặt trà xuống bàn, sau đó rót ra cho Gia Minh, anh lúc này cũng rời mắt khỏi mà hình, đưa hai tay lên làm động tác massage cho mắt, đầu ngã về sau, lúc này anh mới để ý không ngờ đã trễ đến vậy rồi, anh đã làm việc liên tục từ sau bữa tối đến giờ.

“ Em đúng là bướng bỉnh thật đấy.”

Những lần trước, mỗi lần Gia Minh làm việc khuya, Đảo Nhi đều chuẩn bị trà cho anh, Gia Minh sợ cô thức khuya sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe nên đã nhiều lần dặn dò không cần phải làm việc này nếu anh cần gì, nhất định sẽ nhờ người làm.

Vậy mà vợ anh nào có chịu nghe, đúng là trong căn phòng này anh không hề có chút tiếng nói nào mà.

“ Em chăm sóc cho anh mà anh không thích sao?”

Đảo Nhi giả vờ giận dỗi, quay mặt sang hướng khác, cô cũng chỉ là muốn chăm sóc chồng của mình thôi mà.

Gia Minh đưa tay kéo cô vào lòng của mình, giọng nói cũng nhẹ đi ít phần:

“ Đương nhiên là anh thích nhưng…”

“ Thế thì không nhưng nhị gì cả, em cũng thích làm việc này.”

Gia Minh thở dài, anh làm sao có thể cãi lại được với cô vợ này chứ, dù bên ngoài mọi người có nghe lời anh răm rắp ra sao thì trở về nhà người yếu thế luôn luôn là anh.

“ Đảo Nhi, một tháng nữa chúng ta dọn khỏi nhà, em nghĩ sao?”

Lời này của Gia Minh làm cho cô vô cùng ngạc nhiên, cô không nghĩ anh lại muốn dọn ra khỏi nhà, chẳng lẽ có việc gì sao?

Lúc trước, khi còn chưa lấy chồng, cô đã từng nghĩ nếu bản thân lập gia đình nhất định sẽ cùng chồng ra ngoài ở riêng, tận hưởng cuộc sống chỉ có hai người.

Từ khi lấy Gia Minh, thời gian đầu vợ chồng không có tiếng nói chung, còn nhiều khúc mắc, Đảo Nhi cảm giác chỉ cần ở chung phòng đã rất khó chịu đừng nói là ra ngoài ở riêng.

Về sau khi mọi mâu thuẫn đã được giải quyết, nhìn thấy sức khỏe của bà nội đang không tốt cô cũng không nghĩ đến vấn đề đó nữa.

Cô không nghĩ được lý do tại sao Gia Minh lại muốn dọn ra ngoài, lại còn gấp như vậy.

“ Sao cứ nhìn anh mãi thế?”

Gia Minh búng nhẹ lên trán của Đảo Nhi, đã nửa đêm rồi mà vợ anh còn nhìn anh với cái ánh mắt ấy thử hỏi ai có thể nhịn được chứ?

“ Anh có vấn đề gì sao? Sao lại muốn dọn ra ngoài, dạo gần đây em thấy anh rất lạ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang