• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi được thêm vài bước đột nhiên Đảo Nhi dừng lại, nhìn về phía cô ta, cô cất giọng:

“ À còn chuyện cô vu khống tôi.”

Đột nhiên Viên Hân có dự cảm chẳng lành, cả người cô ta bất giác rùng, cái tát lúc nãy của Đảo Nhi rất mạnh, khóe miệng của ả ta còn vương vướng máu, bây giờ Đảo Nhi lại nhắc đến chuyện này, không biết cô sẽ làm gì ả.

Gia Minh im lặng nhìn Đảo Nhi, anh không can thiệp chuyện này, những gì Viên Hân gây ra cho Đảo Nhi, nếu cô không tự xử lý cô ta thì anh cũng sẽ làm thôi.

“ Cô nói tôi đuổi cô nhưng tôi không hề làm như vậy có phải là tôi đang hơi chịu thiệt không?”

Đảo Nhi giả vờ uất ức nhìn cô ta, làm sao cô có thể quên đi chuyện này được, đáng lẽ cô sẽ để cho cô ta yên ổn vài ngày nhưng dường như con yêu tinh này không muốn như thế, thôi thì cô sẽ tiễn cô ta một đoạn vậy.

“ Tôi cực kỳ không thích việc bản thân có tiếng mà không có miếng, thôi thì…”

Đảo Nhi bỏ lửng câu nói sau đó nhìn cô ta, ánh mắt cô vô cùng sắc bén, khóe môi cong lên cô nói tiếp:

“ Ngày mai cô hãy cút khỏi đây.”

Đảo Nhi thẳng thắng nói, dù sao cũng mang tiếng đuổi người rồi, đuổi quách đi cho rồi, để cô ta ở trong Nghiêm Gia, cả ngày luôn rình rập chồng cô, đúng là quá nguy hiểm.

“ Cô… Cô không có quyền đuổi tôi, tôi… là khách của phu nhân.”

Viên Hân không ngờ Đảo Nhi lại đuổi mình, cô ta sao có thể dễ dàng đi như thế được, cậy thế lực chống lưng cho mình mạnh, cô ta tiếp tục nói.

“ Đúng cô chỉ là khách, tôi là đại thiếu phu nhân, cái danh này hơn cô rất nhiều, tôi hoàn toàn có quyền đuổi người.”

Dừng lại một chút, Đảo Nhi quét hết người cô ta sau đó nói tiếp:

“ Cô oan ức sao? Hay là để tôi gọi người xuống đây bảo vệ đi, ăn mặc phong phanh như thế này đi khắp nhà, để xem lúc đó mọi người sẽ nghĩ gì.”

Đảo Nhi cười nói, nếu muốn đuổi cô ta đi, hiện tại chính là cơ hội tốt, sao cô có thể bỏ qua được chứ.

“ Cô!”

Viên Hân nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào, tình huống lúc này quá bất lợi cho cô ta.

Đảo Nhi nhìn thái độ của cô ta lúc này liền rất hài lòng, cô xoay người cùng Gia Minh trở về phòng, những gì cô nói chắc chắn cô ta đủ thông minh để hiểu, sau chuyện ngày hôm nay cô ta nhất định sẽ chuyển ra khỏi nhà nhưng sau đó cô ta sẽ giở trò gì thì cô không biết, cũng không quá quan tâm.

Lên đến phòng, vừa đóng cửa lại Gia Minh ôm lấy cô, tay minh giữ chặt eo của cô, hít một hơi Gia Minh nói:

“ Đảo Nhi, anh thật sự không có làm gì cô ta.”

Tuy biết Đảo Nhi đủ tỉnh táo để nhìn rõ đúng sai nhưng anh vẫn muốn khẳng định một lần nữa, anh không muốn giữa họ có hiểu lầm gì.

Đảo Nhi mỉm cười xoay người lại đối diện với anh, cô chủ động hôn lên môi anh.

“ Nếu anh và cô ta có gì với nhau thì lúc đó người bị đánh không chỉ có mình cô ta, đồ ngốc.”

Đúng nếu Gia Minh có ý với cô ta thì Đảo Nhi đã không chỉ đánh Viên Hân mà tha cho anh.

“ Anh làm việc đi còn ngủ sớm.”

Đảo Nhi nhìn đồng hồ cũng đã rất trễ, thúc dục anh mau vào làm nốt những công việc còn lại rồi đi ngủ.

Gia Minh gật đầu, anh đi về phòng làm việc, Đảo Nhi trở lại giường.

Sáng hôm sau, Viên Hân chủ động rời khỏi nhà, Thư Nhiễm khá ngạc nhiên trước quyết định của cô ta.

“ Sao con lại muốn rời đi.”

Thư Nhiễm giữ vali của Viên Hân lại, rõ ràng hôm qua cô ta còn khẳng định sẽ ở lại xử lí Đảo Nhi cùng bà, vậy mà giờ lại rời đi.

“ Dì à, con …. mà thôi dì cứ để con rời đi, con vừa tìm được một chỗ ở cũng rất gần nơi này, con sẽ đến thăm dì mà.”

Viên Hân định nói gì đó nhưng lại thôi, cô ta lại tiếp tục vở kịch cô bé hiểu chuyện của mình.

“ Con nói đi có phải Đảo Nhi gây khó dễ cho con không? Cứ nói đi dì sẽ lấy lại công bằng cho con.”

Thư Nhiễm đổ hết mọi tội lỗi cho Đảo Nhi, nhất định là do Đảo Nhi mà Viên Hân của bà ta mới thay đổi quyết định muốn rời đi.

“ Chuyện này cứ nói sau, dì yên tâm, dù có chuyện gì con cũng sẽ đứng về phía dì.”

Viên Hân không muốn kể chuyện tối qua cho Thư Nhiễm, cô ta một mực phải rời đi, nếu ở bên ngoài, tuy hơi ít cơ hội tiếp xúc với Gia Minh nhưng sẽ dễ dàng đối phó với Đảo Nhi hơn một chút.

Ngày hôm đó Viên Hân rời đi, Đảo Nhi sau khi nghe tin liền mỉm cười, tuy biết trước mắt cô ta vẫn còn sẽ giở trò nhưng chỉ cần không nhìn thấy cô ta lượn lờ trước mặt Gia Minh, cô sẽ giảm đi phần khó chịu.

Lão phu nhân cũng đã biết tin, bà đánh giá cao người cháu dâu này, chỉ trong một thời gian ngắn đã loại được đối thủ của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK