“ Thiếu phu nhân, lão phu nhân căn dặn tôi phải nhìn người ăn hết mới được về.”
Người làm ấy cười khổ nhìn cô, Đảo Nhi cũng chẳng còn cách nào khác mà cố gắng ăn hết số thức ăn mà người kia mang đến.
Bà nội chồng của cô đúng là chu đáo thật, nếu cứ đà này chắc căn bệnh đau dạ dày của cô sẽ sớm hết, cô cũng mập lên vài cân.
Sau khi ăn xong, người làm dọn dẹp mọi thứ rồi rời đi chị trợ lý- Hiểu Tình không nhịn được mà châm chọc:
“ Này em đúng là có số hưởng thật đấy.”
Đảo Nhi thở dài, không ngờ cảm giác được quan tâm là như thế này, sợ thật đấy.
Chiêu Anh ở nhà, nghe người làm báo cáo liền hài lòng gọi cho cháu trai:
“ Con bé đã ăn hết rồi đấy, vừa lòng cháu chưa?”
Chuyện là sáng nay Gia Minh có gọi điện cho bà, nhờ bà chuẩn bị cơm trưa cho Đảo Nhi, nếu anh đặt đồ ăn gửi đến sợ cô chỉ ăn qua loa nên dành dùng cách này.
Còn nói nếu bà muốn nhanh có cháu ẵm bồng thì nên chăm sóc đứa cháu đâu này một chút.
“ Cảm ơn bà.”
Gia Minh mỉm cười hài lòng, Đảo Nhi vốn là một người rất lười ăn đã vậy cô còn có khả năng tập trung rất cao độ, mỗi lần làm việc là sẽ mặc kệ tất cả, không quan tâm đến thời gian.
Chiều hôm đó vẫn như thường lệ anh đón Đảo Nhi về nhà họ Nghiêm, vừa vào đến cổng nhà cô đã nhìn thấy mẹ chồng đang ngồi cách đó không xa.
Bà đã nhìn thấy cô rồi, không thể cứ như vậy mà rời đi được, Đảo Nhi đi đến chào hỏi bà:
“ Con chào mẹ.”
“ Đã về làm dâu được mấy ngày, vậy mà bây giờ tôi mới nghe được lời chào từ cô.”
Thư Nhiễm chán ghét nói, vốn bà ta đã chọn được một cô con dâu ưng ý, người sẽ làm vợ của Gia Minh, vậy mà lại loài ra một Đảo Nhi phá hỏng toàn bộ kế hoạch của bà.
“ Con xin lỗi ạ.”
Vốn mấy hôm nay không có dịp gặp bà, cô vẫn chưa kịp trò chuyện với mẹ chồng, không ngờ bà lại để bụng chuyện này. Một lời xin lỗi cũng chẳng đáng là bao, Đảo Nhi chấp nhận chủ động nhận lỗi.
Thư Nhiễm hừ lạnh, tiếp tục uống trà, loại người như thế này không biết lão phu nhân nhìn trúng điểm gì mà cho Đảo Nhi làm con dâu của Nghiêm gia- Thư Nhiễm suy nghĩ.
“ Mẹ.”
Từ phía sau Gia Minh đi đến, hai tay đút vào túi quần, nhàn nhạt nói:
“ Mấy hôm nay tụi con hơi bận, vẫn chưa có dịp đến tìm mẹ, là lỗi của con.”
Thư Nhiễm bất giác rùng mình trước ánh mắt của Gia Minh, đứa con này của bà quá hoàn mỹ, mỗi khi nó nghiêm túc đến bà cũng phải khiếp sợ.
“ Không sao, mẹ chỉ là muốn dạy lại vợ con một chút lễ nghi của Nghiêm gia ta, tránh sau này người ngoài lại bảo Nghiêm gia không dạy được con dâu.”
Tuy sợ nhưng Thư Nhiễm vẫn muốn thể hiện uy quyền của mình bà ta tiếp tục lên tiếng.
Dù từ lâu chồng bà đã được giao việc quản lý công ty nhnhuwnveef chuyện nhà mẹ chồng bà tức lão phu nhân vẫn nắm giữ, nhiều lần bà đã có ý kiến về chuyện này nhưng lão phu nhân đều bác bỏ, bảo rằng đây không phải lúc thích hợp.
“ Vâng cảm ơn mẹ, những thứ lễ nghi đó đúng là bản thân con cũng không rành, để hôm nào con và Đảo Nhi sẽ cùng học lại.”
Gia Minh thâm thúy nói, đây chính là một lời nhắc nhở, anh không nói thẳng đây là một sự nhân nhượng dành cho bà, anh còn muốn để mặt mũi chi bà.
Những gì bà muốn anh không phải không biết, chỉ là đang dung túng mà thôi.
“ Có chuyện gì mà cháu trai ta phải học lại gia pháp.”
Nghiêm lão phu nhân đi vào, bên cạnh là Gia Thành, bây giờ cô mới để ý Gia Thành rất thích ở cùng bà nội, có lẽ trong nhà bà là người quan tâm đến anh ấy nhất.
“ Không có gì ạ.”
Thư Nhiễm cười nhạt, trước mặt lão phu nhân bà ta nên biết an phận nếu không thì không thể tưởng tượng được hậu quả.
Gia Thành nhìn Đảo Nhi, ý cười thể hiện rõ trong mắt, nhưng đến khi nhìn thấy Gia Minh, anh ta lại sợ hãi nấp sau bà nội.
“ Con và Đảo Nhi vào trong trước.”
Gia Minh nắm lấy tay cô, cả hai cúi chào bà nội và mẹ xong thì cũng đi vào trong.
Gia Thành vẫn nhìn theo hướng của cô rồi lại cười ngây ngốc, bà nội đưa anh đi vào trong.
Thư Nhiễm đứng chôn chân tại đó, đôi mắt vô cùng hung dữ, dường như bà ta cũng tự có suy tính của riêng mình, bà ta đã sống tại Nghiêm gia này được vài chục năm rồi, không tin rằng chỉ một Đảo Nhi mà bà không xử lý được.
...****************...
||||| Truyện đề cử: Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ |||||
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.