• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Anh không thích sao?”

“ Không không….”

Gia Thành nhanh chóng phủ nhận, anh không biết bản thân nên giải thích với cô như thế nào nữa, nói là do anh sợ nó không hợp gu với cô nên là bỏ xuống sao? Nghe thật kỳ lạ.

“ Em cảm thấy bộ đồ này rất dễ thương, vậy chúng ta mua nó nhé.”

Giai Ý rất thích bộ quần áo này mà theo cô đoán thì Gia Thành chắc hẳn cũng rất thích nó, chắc vì lí do gì đấy nên anh ấy mới không chọn.

“ Ừm.”

Gia Thành gật đầu đồng ý, không ngờ Giai Ý cũng thích nó giống anh.

Giai Ý khoác lấy của Gia Thành, cả hai đi từ cửa hàng này đến cửa hàng khác, đến khi rời khỏi trung tâm thương mại thì phía sau xe cũng đã chất đầy quần áo đồ dùng cho bé con.

Số đồ này vẫn chưa là tất cả, có những món vì quá cồng kềnh nên cửa hàng sẽ đưa về Nghiêm Gia sau.

Sau đó chuyến mua sắm hết sức thành công ấy, cả hai đi đến một nhà hàng mà Giai Ý đã đặt trước.

Khi vừa bước vào cổng, hai người họ liền nhìn thấy Đảo Nhi và Gia Minh cũng đang từ phía xa đi tới.

Thì ra hai vợ chồng này hôm nay cũng trốn cả nhà đi hẹn hò riêng với nhau, khi nhìn thấy Gia Thành và Giai Ý, Đảo Nhi hết sức ngạc nhiên, cô bước đến gần hai người họ:

“ Hai người cũng đi ăn sao?”

Bản thân cô không ngờ lại gặp Gia Thành và Giai Ý ở đây, đúng là trái đất này tròn thật.

Đảo Nhi đảo mắt sang nhìn Gia Thành, khi thấy thần sắc của anh so với mọi ngày vẫn không có gì thay đổi, vẫn cái dáng vẻ ngây ngô ấy, chân mày cô khẽ nhíu lại, dường như đang nghĩ ngợi gì đó.

“ Hôm nay hai tụi em đi mua một ít đồ cho em bé, tiện đường nên đến đây.”

Giai Ý nắm lấy tay Gia Thành, biết anh không thoải mái khi đứng trước Đảo Nhi, cô nhanh chóng nói tiếp:

“Tụi em xin phép vào trước.”

“ Ừm.”

Đảo Nhi miễn cưỡng gật đầu, cô có thể ngăn cản họ được sao? Sau khi họ quay lưng đi vào nhà hàng, cô vẫn đứng đấy nhìn theo, trong lòng có nhiều suy nghĩ.

“ Sắp đến lúc thắc mắc của em được giải đáp rồi, đừng nghĩ nữa.”

Gia Minh đặt tay lên eo Đảo Nhi, anh nhẹ nhàng vén lọn tóc đang bay về vị trí, anh biết cô đang nghĩ gì, anh cũng không muốn giấu cô, chỉ là đây là chuyện riêng tư của Gia Thành, anh muốn chính miệng cậu ấy sẽ nói với mọi người.

Ngày cậu ấy nói ra sự thật cũng chính là ngày….

Đôi lúc anh cũng không muốn ngày đó đến, sự thật ấy quá kinh khủng!

Đảo Nhi nhìn vào mắt Gia Minh, giây phút này cô mới nhận ra chồng cô đang có tâm sự, xem ra thời gian qua anh rất mệt mỏi, vậy mà cô còn liên tục gây khó dễ cho anh.

Ánh mắt bây giờ của Gia Minh thật sự rất khó diễn tả, cảm giác như anh đang muốn che giấu một nỗi buồn nào đấy, không biết nên nói với ai.

“ Gia Minh….”

“ Chúng ta vào trong thôi.”

Gia Minh mỉm cười nhìn cô, hôm nay là buổi hẹn hò của anh và cô, anh không muốn bản thân sẽ phá hỏng tâm trạng của cả hai.

Đảo Nhi nắm lấy tay Gia Minh, cả hai bước vào bên trong đi vào phòng đã đặt trước.

Ngày hôm sau, Giai Ý đang ngồi trong vườn, cô hít thở không khí yên bình hiếm có trong nhà họ Nghiêm, bản thân cô biết sắp tới đây nơi này sẽ chẳng có yên bình như vậy nữa.

“ Sao con lại ngồi đây, đi vào nhà đi nếu không lại bị cảm.”

Từ ngày Giai Ý có thai, Thư Nhiễm đối xử với cô khá nhẹ nhàng, dường như Giai Ý luôn là sự ưu tiên trong mắt bà ta, ban đầu cô cũng rất vui khi được mẹ chồng quan tâm nhưng hiện tại mọi việc đã khác, cô biết những gì bà ta đang biểu hiện cũng chỉ để cho bà nội thấy, thật là một người đàn bà tâm cơ.

Những gì bà ta gây ra cho mẹ chồng cô đúng thật là quá tàn nhẫn, bà ta đã cướp đi mẹ của một đứa trẻ, không biết đã bao giờ bà ta cảm thấy có lỗi hay chưa.

“ Dạ bây giờ con đi vào nhà.”

Giai Ý không muốn phải nói chuyện với bà ta, cô đứng dậy, định xoay người đi vào trong thì đột nhiên Thư Nhiễm lên tiếng:

“ Hay là chiều nay mẹ và con đến bệnh viện khám thai nhé, mẹ muốn biết đứa trẻ này đã phát triển đến đâu.”

Thư Nhiễm đặt tay lên xoa xoa cái bụng hơi nhô tròn của Giai Ý, cô bất giác lui về phía sau, chắc có lẽ cô đang có ấn tượng không tốt về bà ta nên chỉ một cái đụng chạm cũng làm cô sợ hãi.

Cũng may lúc này đây Gia Thành xuất hiện kịp lúc, anh đứng phía sau cô, bên cạnh còn có bà nội, bà lên tiếng trước.

“ Hai người đang nói gì vậy?”

“ Con có ý định chiều nay cùng Giai Ý đi khám thai, thỉnh thoảng vẫn nên kiểm tra cho chắc chắn mẹ à.”

Bà nội nhìn Giai Ý, cô khẽ gật đầu ngầm thừa nhận những gì Thư Nhiễm đang nói là đúng.

“ Không cần đâu cứ để hôm khác đi, hôm qua con bé đã ra ngoài hết một ngày, cơ thể cần nghỉ ngơi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK