Đảo Nhi phát hiện kinh nguyệt của mình tháng này vẫn chưa đến, một suy nghĩ lóe lên trong đầu, cô nhanh chóng đi mua que thử thai nhưng kết quả khiến cô thất vọng, cô không hề có thai.
Bản thân cô đã ngưng sử dụng thuốc tránh thai từ lâu, sinh hoạt của hai vợ chồng cũng rất thường xuyên nhưng chẳng hiểu tại sao bụng cô vẫn chưa có dấu hiệu gì.
Nhìn que thử thai trên tay, cô vô cùng thất vọng, không biết có phải do trước đó mỗi lần làm xong cô thường sử dụng thuốc tránh thai nên cơ thể bị ảnh hưởng hay không.
Dạo gần đây công việc khá nhiều, đợi thêm vài ngày nữa cô sẽ đi khám để chắc chắn vậy.
Thời gian thấm thoát cũng đã đến ngày cưới của Gia Thành và Giai Ý, vì bệnh của Gia Thành nên đám cưới chỉ tổ chức nhỏ, cho khách mời chỉ có những thành viên trong gia đình.
Gia Thành rất nghe lời, hôm nay anh vô cùng ngoan, mọi người nói gì liền nghe như vậy, anh nắm lấy tay đeo nhẫn cho Giai Ý và Giai Ý cũng làm điều tương tự.
Sau khi hôn lễ kết thúc, Giai Ý được đưa về phòng trước, mọi người bên dưới nói chuyện vô cùng vui vẻ, đến tối thì Gia Thành cũng được người làm đưa về phòng.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
Giai Ý đã thay quần áo ở nhà, vừa nhìn thấy Gia Thành, cô ấy nhanh chóng đi đến đỡ lấy anh, vì tình trạng sức khỏe nên Gia Thành không uống rượu, lúc nãy anh bị giữ lại để mọi người căn dặn vài điều.
Gia Thành đi đến giường liền nằm xuống, hai mắt nhắm nghiền, không thèm quan tâm đến cô dâu bên cạnh.
Giai Ý thở dài nhìn anh, có ai trong đêm tân hôn lại có thái độ như anh không chứ? Chồng của cô đúng là độc lạ mà.
Gia Thành nhắm mắt đi ngủ không hề quan tâm đến thế sự, Giai Ý sau khi giúp anh thay quần áo xong cũng nằm bên cạnh thiếp đi, đêm tân hôn cứ như vậy trôi qua.
Sáng hôm sau, Gia Minh vẫn như mọi khi là người tỉnh dậy trước, đắp lại chăn cho Đảo Nhi, Gia Minh đi vào phòng vệ sinh, đang chải lại tóc đột nhiên Gia Minh nhìn thấy trong thùng rác có một tấm hóa đơn, sẽ không có gì nếu đó là hóa đơn của nhà thuốc.
Trong phòng này chỉ có anh và Đảo Nhi, nếu không phải là của anh thì chắc chắn là của cô rồi, lo sợ Đảo Nhi bị bệnh mà giấu anh, Gia Minh nhặt tờ hóa đơn lên.
Đọc dòng chữ bên trong, chân mày của anh nhíu lại, vò tờ hóa đơn trong tay, tâm trạng lúc này cực kỳ tệ.
Bên trong ghi rất rõ thuốc mà cô mua chính là thuốc tránh thai, ngày ghi trên hóa đơn chính là vào ngày hôm qua.
Nghĩ lại đúng là ngày hôm qua Đảo Nhi có ra ngoài, cô nói với anh là đi mua một số thứ, không ngờ là đi mua thuốc tránh thai.
Rõ ràng vào lần quan hệ trước đó Đảo Nhi đã hỏi anh là nếu có con thì anh thích con trai hay con gái vậy mà giờ đây cô lại sử dụng thuốc tránh thai để né tránh việc mang thai cho anh.
Gia Minh không muốn nghi ngờ Đảo Nhi, anh cầm tờ hóa đơn ra ngoài, ít nhất phải nghe cô giải thích trước.
Đảo Nhi cũng vừa lúc tỉnh dậy, nhìn gương mặt Gia Minh có hơi khó coi, cô trực tiếp hỏi:
“ Anh sao vậy?”
“ Em giải thích đi.”
Gia Minh đặt tờ hóa đơn kia xuống giường, Đảo Nhi nhặt lên, đọc từng chữ trên đó, nhìn thấy ba chữ “ thuốc tránh thai”, Đảo Nhi khó hiểu nhìn anh:
“ Anh lấy thứ này ở đâu?”
Cô không hiểu tại sao Gia Minh lại đưa tờ giấy này cho cô và chủ nhân tờ giấy này là ai?
“ Anh tìm thấy nó trong nhà vệ sinh của phòng mình, không phải của em chẳng lẽ là của anh.”
Cuối cùng Đảo Nhi cũng hiểu ý của Gia Minh, thời gian của hóa đơn hoàn toàn trùng khớp với lúc cô ra ngoài, còn để vào thùng rác nhà vệ sinh, rõ ràng là muốn vu khống cho cô.
“ Nếu em nói không có thì anh có tin không?”
Gia Minh im lặng, anh rất muốn tin nhưng mọi thứ lúc này đều trùng khớp một cách hoàn hảo.
“ Anh muốn em đi xét nghiệm.”
Thật sự anh muốn biết rõ ràng mọi chuyện, nếu cứ để mập mờ như thế này, anh sợ một ngày nào đó anh sẽ tiếp tục nghi ngờ cô, anh ghét cảm giác này.
Đảo Nhi gật đầu coi như đồng ý, dù sao cô cũng có ý định đến bệnh viện khám, chọn ngày chi bằng gặp ngày, cô cũng không muốn chuyện này kết thúc một cách không rõ ràng.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Gia Minh đưa Đảo Nhi đến bệnh viện, trên đường đi không ai nói với ai câu nào, mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ riêng.