Tuy rằng lúc Lý Đại Chí đến có cả Phó chưởng môn của Vạn Vân Tông ở đây, nhưng chấp sự ngoại môn Lưu Vân Quán là Vi Viêm Tử vẫn có chút không yên lòng như cũ.
Lý Đại Chí đi rồi, Vi Viêm Tử cố ý sai người đi nghe ngóng một phen, một đường hỏi tới mấy vị trưởng lão ngoại môn, cuối cùng Vi Viêm Tử đã nhận được tin hồi âm xác thực:
'Mấy ngày gần đây tổ sư Không Minh đạo nhân đúng là đã thu một thương nhân phàm tục làm đồ đệ.'
'Người thương nhân phàm tục này có khí vận tuyệt đỉnh, được Không Minh lão tổ rất yêu thích.'
Như này coi như đã không còn vấn đề nữa rồi.
Tuy rằng Vi Viêm Tử cũng thăm dò được, bên trong nội môn có mấy vị Thiên Tiên có phần bất mãn đối với vị thương nhân phàm tục được Không Minh sư tổ ưu ái này;
Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc Vi Viêm Tử 'yêu thích' đối với Lý Bình An.
Mặc kệ Lý Bình An về sau có thể tu ra trò trống gì hay không, riêng việc phụ thân của hắn ở đó, Lý Bình An này coi như đã là nhân vật số một trong Vạn Vân Tông rồi!
Vì vậy, Vi Viêm Tử cũng càng ngày càng đối xử với Lý Bình An thân thiện hơn.
Vi Viêm Tử mấy lần đưa ra ý kiến để cho Lý Bình An chuyển phòng đến tiền viện, nhưng Lý Bình An chỉ mỉm cười cự tuyệt, nói hắn ở hậu viện tâm tình càng thêm khoan khoái dễ chịu.
Đương nhiên Vi Viêm Tử sẽ không miễn cưỡng Lý Bình An.
Lý Bình An không đến, vậy gã liền chủ động đi qua.
Vi Viêm Tử vung tay lên, trùng tu tiểu viện cho Lý Bình An thành một căn lầu nhỏ hai tầng, giường trúc đổi thành giường mềm, bồ đoàn đá đổi thành bồ đoàn kim ti, bàn, bình phong, vật trang trí, gạch đá, tất cả vật cần thiết cho cuộc sống bình thường đều không thiếu.
Mặc dù thiếu niên thiếu nữ chung quanh cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng sẽ không hỏi nhiều.
Lý Bình An có chút xấu hổ, nhưng cũng không cự tuyệt hảo ý của Vi Viêm Tử, dẫu sao hắn cũng cần phải tu hành ở trong Lưu Vân Quán, có quan hệ tốt với chấp sự là Vi Viêm Tử tất nhiên là có lợi vô hại.
Vi Viêm Tử cũng biết mình có chút hiềm nghi nịnh nọt.
Bây giờ gã cách cảnh giới thành tiên chỉ vẻn vẹn nửa bước, nhưng nửa bước này giống như là rãnh trời vậy, đã ngăn lại không biết bao nhiêu tu sĩ Luyện Khí.
Nếu như gã có thể ngộ đến, vậy từ nay có thể bước vào cảnh giới tiêu dao Nguyên Tiên;
Nếu như gã không ngộ được, còn có 300 - 500 năm tuổi thọ để sống, cũng là thân tử nhập thổ hồn quy âm phủ.
Quãng đời còn lại của Vi Viêm Tử còn hi vọng gì nữa?
Gã chỉ là muốn cho khiến cho địa vị của mình bên trong môn phái lại tăng lên một bước, biến danh tiếng chấp sự ngoại môn này thành 'Chấp sự đẳng cấp cao của ngoại môn' sao?
Vi Viêm Tử trông coi Lưu Vân Quán này mấy trăm năm, thấy đệ tử tư chất thật tốt sẽ kết giao mấy phen, cho nhiều chỗ tốt, rộng rãi kết thiện duyên như thế, là vì ngóng trông những đệ tử đó ngày sau có thể thuận gió mà lên, sau đó kéo gã một tay.
Đáng tiếc, thời gian mấy trăm năm vẫn là quá ngắn, đệ tử đi ra từ Lưu Vân Quán, vẫn chỉ là đệ tử bên trong tông môn như cũ.
Nhưng phụ thân của Lý Bình An này, chính là một nhân vật đỉnh cao!
Đệ tử quan môn của Không Minh đạo nhân, sư đệ trên danh nghĩa của Đại chưởng môn, bối phận chân thật thậm chí còn đứng trước đại chưởng môn đương thời!
Nếu như Lý Đại Chí mở miệng nói tốt vài câu thay Vi Viêm Tử gã, chấp sự đẳng cấp cao gì đó chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?
Từ sau ngày đó, Vi Viêm Tử luôn luôn mang theo một chút món ăn dân dã linh khí dồi dào ở trong núi cho Lý Bình An, đồng thời cung cấp tất cả tài nguyên tu đạo cho Lý Bình An, tất cả đều phối trí theo cung cách cao nhất của Lưu Vân Quán.
Mấy lần nói chuyện phiếm, Vi Viêm Tử còn cố ý chỉ điểm vài câu cho Lý Bình An.
Vi Viêm Tử vốn tưởng rằng Lý Bình An tu đạo ngắn ngủi, lại là tới lúc trưởng thành mới bắt đầu tu hành, thoáng chỉ điểm sẽ không có ảnh hưởng gì;
Không nghĩ rằng chỉ sau vài câu chỉ điểm của gã, Lý Bình An hình như có đốn ngộ, trực tiếp bước vào cánh cửa Luyện Khí cảnh, trong cơ thể xuất hiện một đám nguyên khí vô cùng tinh khiết.
Đây là điểm bắt đầu tu đạo.
Ngay sau đó, Lý Bình An đả tọa ba ngày, trực tiếp bước vào Luyện Khí cảnh đệ tam giai, nguyên khí trong cơ thể giống như sông nhỏ róc rách, đã có thể vận hành một tiểu chu thiên.
Đây là cảm ngộ đạo lần đầu!
Cảnh này làm cho Vi Viêm Tử nhìn mà phát ngốc.
Cảm ngộ đạo lần đầu cũng không phải là ai cũng có thể có, hoặc là vận khí bản thân kinh người, hoặc là thật sự ngộ ra gì đó, nhất thời hiểu ra, linh cảm bộc phát.
Hiển nhiên Lý Bình An chính là vế sau!
Sau khi cảm ngộ đạo lần đầu, Lý Bình An cũng đã hành lễ gửi lời cảm ơn đối với Vi Viêm Tử vì đã một mực đứng ở bên ngoài canh cửa cho mình;
Vi Viêm Tử nghiêng người tránh qua, chỉ chịu nửa lễ.
Vi Viêm Tử suy tính tỉ mỉ, nếu như Lý Bình An là một thiếu niên 11 - 12 tuổi, một đám Tiên Thiên Khí trong cơ thể vẫn còn chưa tiêu tán, vậy hắn cảm ngộ đạo lần đầu chẳng phải sẽ một đường đẩy tới cảnh giới Luyện Khí cảnh lục giai hoặc thất giai!
'Khá lắm, bản thân tiểu tử này cũng có chút khó lường!'
Thế là Vi Viêm Tử đối xử với Lý Bình An càng thêm dụng tâm, phàm trần Lý Bình An sở cầu điều gì đều hữu cầu tất ứng.
Nhưng mà Vi Viêm Tử rất nhanh liền phát hiện...
Lý Bình An căn bản sẽ không chủ động tìm gã cầu cái gì.
Lý Bình An mỗi ngày chính là tu hành trong nội viện của mình, ngoài tu hành ra thì không còn việc gì khác, thậm chí có mấy lần đã ăn hết ngũ cốc đan cũng quên đi tiền viện để lấy thêm.
Việc duy nhất khiến cho Lý Bình An đi ra khỏi tiểu viện của hắn, cũng chỉ có tiên nhân giảng bài ba lượt mỗi tháng.
Vi Viêm Tử cẩn thận quan sát Lý Bình An chừng 3 tháng, lúc uống rượu nói chuyện phiếm cùng những chấp sự ngoại môn khác, khi nhắc đến Lý Bình An cũng là nhịn không được tán thưởng:
"Người này có một cỗ ý vị điên cuồng, tâm tính tuyệt hảo, ngộ tính kinh người.”
"Nếu như thật sự để cho hắn đụng chạm đến cơ hội thành tiên, tố thân thể tiên linh, sợ là có thể một bước vượt lên!"
Mấy vị chấp sự khác cũng chỉ là cười mà không nói.
Người đã trưởng thành tu hành, không có Tiên Thiên Khí tương trợ, muốn thành tiên dễ như vậy sao.
Rốt cuộc, sau khi Lý Bình An cảm ngộ đạo lần đầu, Vi Viêm Tử đợi trọn vẹn 100 ngày, mới chờ được cái 'thỉnh cầu' thứ nhất của Lý Bình An.
"Chấp sự, có phải khẩu quyết nhập môn chỉ đối ứng với cảnh giới Luyện Khí?"
Vi Viêm Tử lập tức gật đầu: "Đúng vậy, đây là công pháp Luyện Khí căn bản của Vạn Vân Tông chúng ta."
"Ta nghĩ rằng, ta đã sơ bộ nắm giữ ý nghĩa sâu xa trong đó."
Lý Bình An trầm ngâm vài tiếng, nghiêm mặt nói:
"Không biết chấp sự có thể khảo thí ta một chút hay không, giúp ta điều tra bổ sung chỗ thiếu, nếu như ta có chỗ lĩnh ngộ sai, cũng có thể kịp thời sữa chữa."
Vi Viêm Tử lập tức có tinh thần, ngồi xếp bằng trên giường, cười nói:
"Ngươi vậy mà lại chủ động tìm người khảo thí chỉ dạy? Đám tiểu đệ tử trong viện đều rất sợ hãi chuyện này."
Lý Bình An nghiêm túc gật đầu, ngồi ngay ngắn ở trước mặt Vi Viêm Tử.
"Đa tạ chấp sự."
"Tốt lắm, ta tới hỏi ngươi!"
Vi Viêm Tử hắng giọng, nghĩ đến khẩu quyết tâm pháp sơ cấp của tông môn, chầm chậm nói:
"Như thế nào là huyền?"
'Đề thi căn bản.'