Mục Ninh Ninh chẳng biết tại sao cúi đầu, nhỏ giọng lầm bầm:
"Bình An sư huynh mỗi ngày đều trốn ở chỗ này tu hành, quanh năm suốt tháng cũng không bước ra đi đi lại lại... Nếu không, nhất định có thể gặp được rất nhiều tiên tử chân chính nhất kiến chung tình với hắn."
"Cầm lấy."
Lý Bình An ném khối linh thạch tới, cười nói:
"Việc ta muốn làm bây giờ đó là để cho phụ thân tái giá, cho dù thật sự gặp phải tiên tử như vậy, cản trở tu hành, tạm thời ta cũng không có cân nhắc tới việc kết đạo lữ.”
"Mục sư muội, ngươi còn cần phải cố gắng tu hành hơn.”
"Ta nghe nói khoảng mấy tháng nữa, bên trong môn phái sẽ tổ chức thi đấu đệ tử mới nhập môn trong 20 năm gần đây, sư muội ngươi lên núi mới ba năm, nếu như có thể thừa dịp mấy tháng này đến Ngưng Quang cảnh, nhất định có thể một lần bỗng nhiên nổi tiếng trong cuộc so tài lần này.”
"Tu hành chú ý chính là pháp tiền tài lữ địa, khen thưởng lớn như vậy nhất định là vô cùng phong phú.”
"Nhưng mà cũng cần ghi nhớ, tu hành không thể tham công liều lĩnh, Luyện Khí, Tụ Thần, Ngưng Quang, đều là thuộc phạm trù Trúc Cơ đắp nền, thà rằng chậm một chút, cũng không nên lưu lại tiếc nuối, để tránh ảnh hưởng con đường sau này."
Mục Ninh Ninh nhu thuận gật đầu, nắm linh thạch ở trong tay, cười nói: "Vậy sư huynh…ta đi đoạt hạng hai, ngươi tới làm đệ nhất!"
Lý Bình An thở dài: "Ta không tham gia được, đó là thi đấu của đệ tử nội môn."
"Ừ..."
Mục Ninh Ninh nhanh chóng đóng cái miệng nhỏ nhắn lại.
Nan đề bái sư của Bình An sư huynh cũng đã làm cho nàng phiền não rất lâu.
Lý Bình An hỏi: "Chấp sự, khi nào thì thí luyện ngoại môn của ta bắt đầu? Có một thời gian chính xác không?"
Vi Viêm Tử đáp: "Điều này khá là tùy ý, dẫu sao chỉ là thí luyện nhập môn của đệ tử ngoại môn, ngày bình thường căn bản không ai coi là chuyện quan trọng cả, chỉ cần ngươi đi tới Phàm Sự Điện ở chủ phong, là có thể mở ra thí luyện."
"Thế thì hôm nay ta đi luôn vậy."
"Hôm nay?"
Vi Viêm Tử cũng có chút kinh ngạc:
"Dạng này phải chăng hơi gấp? Không bằng nói trước với bên đó một tiếng, để cho bên trong môn phái làm nhiều chuẩn bị hơn một chút."
"Bên trong môn phái còn cần chuẩn bị cái gì?"
Lý Bình An vặn eo bẻ cổ đứng dậy:
"Nếu ta còn tiếp tục kéo dài, phụ thân ta có thể làm cho ta không cần bước chân ra khỏi nhà đã vượt qua thí luyện.”
"Hai năm qua phụ thân ngoài tu hành còn kết giao hảo hữu, một chút tạp âm bên trong môn phái cũng đã càng ngày càng chói tai, ta vẫn nên làm việc theo quy củ đi, không nên cấp cho người ta có đề tài để nói."
Vi Viêm Tử đứng lên nói: "Ta đi Phàm Sự Điện thông báo một tiếng, để cho bọn họ sớm làm chuẩn bị... Ngươi cũng quá cấp bách rồi!"
Mục Ninh Ninh nói: "Sư huynh, ta đi phàm tục với ngươi một chuyến được không?"
"Theo quy củ đi, đây là thí luyện, không phải là đi du sơn ngoạn thủy đâu."
Lý Bình An cười nói:
"Mặc dù chỉ là việc nhỏ đưa tin, nhưng ta cũng sẽ toàn lực thực hiện.”
"Sư muội trước về Thải Vân Phong tu hành đi, bây giờ ngươi cũng là đại cô nương rồi, nếu như ta và ngươi đi đâu cũng có đôi có cặp, không khỏi sẽ có người lời ong tiếng ve."
"Tùy bọn họ nói là được."
Mục Ninh Ninh mấp máy môi, nhưng cũng không nói thêm cái gì, ôn nhu nhỏ nhẹ dặn dò Lý Bình An bảo trọng, sau đó mới lưu luyến không rời ngự kiếm bay đi.
...
Cùng lúc đó;
Một nơi hẻo lánh trong Vạn Vân Tông, trên tòa đỉnh núi nào đó phân bố mấy cái động phủ Thiên Tiên.
Một chỗ lương đình được bọc trong mây mù, mấy vị Thiên Tiên bên trong môn phái đang tụ họp cùng một chỗ uống trà nói chuyện phiếm.
Pha trà chính là một vị tiên tử xinh đẹp, mặc một thân váy cổ phức tạp.
Uống trà thì là ba năm lão giả, biểu cảm phần lớn có chút nặng nề.
Vài tên trưởng lão nói:
"Nghe nói nhi tử của tên thương nhân nọ sắp tham dự thí luyện đệ tử ngoại môn."
"Nhi tử thương nhân tham gia thí luyện ngoại môn thì như thế nào? Ngươi còn không cho hắn tiến vào ngoại môn sao? Lại nói, một tên đệ tử ngoại môn có cái gì phải để vào trong lòng? Bên trong môn phái có rất nhiều người đều đặt tâm tư ở trên người tên thương nhân nọ, không có ở trên người nhi tử của lão!"
"Đúng vậy, lúc này mới qua có hai ba năm, nghe nói tên thương nhân nọ đã cách thăng tiên không xa, 36 ngọn núi bên trong môn phái, có nửa số Phong chủ quen biết cùng lão... Năm trước sơn môn vừa phát hiện vài tòa linh quáng gần đó, đều bị nói là do vận khí tiên môn được vận khí lớn của lão kéo theo..."
"Qua thêm vài năm nữa, chỉ sợ lời đồn để cho lão làm chưởng môn kế nhiệm cũng không phải là lời đồn nữa."
"Vậy thì phải làm thế nào? Bên trong môn phái có ba vị lão tổ Kim Tiên nhìn, chúng ta có thể cưỡng ép nhi tử của lão, để cho lão thề không tranh giành chức chưởng môn hay sao?"
Bầu không khí trong lương đình lần nữa lâm vào buồn bực.
Một lão giả nói: "Mạc Dịch sư huynh vừa là Phó chưởng môn, lại là nhất mạch chưởng môn, trước đây vốn tưởng rằng đã qua mấy nghìn năm, chức chưởng môn vốn nên là ngươi làm..."
"Ài!"
Lão giả tóc xám đạo hiệu Mạc Dịch nhẹ nhàng khoát tay, cười ôn hòa:
"Chưởng môn hay không chưởng môn, lại có lợi ích gì với tu hành chứ?
"Nếu như bên trong môn phái cần bần đạo đi đảm đương chức trách như vậy, cho dù bần đạo mất mấy nghìn năm không đi tu hành, cũng là nghĩa bất dung từ, mưu sự vì các vị đồng môn.“
"Nếu như bên trong môn phái không cần bần đạo làm việc như vậy, bần đạo cũng là mừng rỡ an nhàn, chuyên tâm truy tìm diệu cảnh Kim Tiên trường sinh."
"Mạc sư huynh, nếu như ngươi thật sự không tranh giành... Chức chưởng môn này thật sự sẽ giao cho một tên thương nhân phàm tục?"
"Ài!"
Mấy người riêng phần mình lắc đầu, thực sự không nói thêm cái gì.
Người nữ tử mỹ mạo pha trà cười khẽ, bưng ấm rót vài chén trà, cười nói:
"Chư vị hà tất lo lắng như vậy? Việc này tất có định số.
"Bần đạo nghe một vị trưởng lão nói đến, nhi tử của tên thương nhân nọ ít ngày nữa sẽ đi đến phàm tục một lần, không bằng an bài cho hắn chút việc, làm cho tên thương nhân này mất mặt?"
"Tiêu Nguyệt sư muội."
Lão đạo tên là Mạc Dịch nhíu mày dặn dò:
"Ngươi đã quản lý rất nhiều sự vụ và sản nghiệp phường trấn bên trong môn phái cũng được mấy trăm năm, hành sự có đường lối riêng, bần đạo vốn không nên nhiều lời nói ngươi cái gì, nhưng có việc này ngươi cần ghi nhớ một chút.”
"Vạn năm trước Vạn Vân Tông chúng ta đã trải qua mấy lần nội đấu, tử thương vô cùng nghiêm trọng, từ đó về sau ba vị tổ sư lập nhiều nghiêm lệnh, nghiêm cấm tranh quyền đoạt vị, nghiêm cấm môn nhân tư đấu.”
"Nhi tử của thương nhân dù sao cũng là đệ tử của Vạn Vân Tông ta, nhớ lấy không thể thật sự tổn thương hắn, nếu không tổ sư trách tội xuống, con đường phía trước của ta và ngươi coi như đứt đoạn."
"Mạc sư huynh yên tâm là được, bần đạo tự biết."
Mỹ phụ híp mắt cười khẽ, hiển nhiên không đặt tiểu tu sĩ nào đó vào mắt.