Mục lục
Tiên Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhan Thịnh trưởng lão là người luân phiên Điện chủ của Phàm Sự Điện và Dưỡng Vân Điện của Vạn Vân Tông trong 10 năm gần đây.

Chủ phong Vạn Vân Tông có sáu điện, phân biệt là Vạn Vân Điện, Truyền Công Điện, Đạo Tàng Điện, Diệu Vân Điện, Dưỡng Vân Điện. Phàm Sự Điện coi như là cơ cấu quyền lực của Vạn Vân Tông.

Phàm Sự Điện quản lý mọi việc ngoại môn;

Dưỡng Vân Điện chịu trách nhiệm cấp tài nguyên tu đạo định kỳ cho 36 ngọn núi bên trong môn phái.

Theo quy củ bên trong môn phái, người thay phiên Điện Chủ hai điện này vốn nên do trưởng lão nội môn hoặc Phong chủ các phong thay phiên đảm nhiệm.

Nhưng Phong chủ cùng các trưởng lão nội môn đều đã là cảnh giới Thiên Tiên;

Sinh linh đạt đến cảnh giới này, chỉ còn cách trường sinh một bước ngắn, trong đầu tất cả mọi người đều suy nghĩ làm sao trùng kích một tia cơ hội trường sinh xa vời, không ai muốn phí thời gian năm tháng trên chút sự vụ rườm rà này cả.

Dần dà, thay phiên Điện chủ của hai điện này đã biến thành Nhan Thịnh trưởng lão, cảnh giới tu vi vây ở Chân Tiên cảnh, tư chất khá sâu vả lại bối phận trưởng lão ngoại môn tương đối cao.

——Phẩm cấp tiên nhân từ thấp đến cao phân biệt là Nguyên Tiên, Chân Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên.

Quy củ của Vạn Vân Tông, Thiên Tiên có thể là trưởng lão nội môn, Chân Tiên có thể làm trưởng lão ngoại môn.

Vị Nhan Thịnh trưởng lão này cũng sớm đã tạo thành thói quen với thời gian thanh nhàn khi làm chức thay phiên này.

Lão kẹt ở bình cảnh Chân Tiên mấy nghìn năm, tâm tư tu hành đã sớm phai nhạt, đạo tâm dần dần yên lặng, bây giờ niềm vui thú cũng chỉ còn thừa lại ngủ, uống trà, cân nhắc trận pháp, luyện đan.

Một nơi hẻo lánh của Phàm Sự Điện, Nhan Nhịnh trưởng lão mới vừa tỉnh ngủ ở trên xích đu, nghe sau tấm bình phong truyền đến tiếng huyên náo, nắm lên tẩu thuốc bên cạnh, chậm rãi xoạch một cái đốt lên linh thảo khô.

Lão cũng không mở ra tiên thức cường đại của Chân Tiên đỉnh phong, chỉ dùng lỗ tai đi nghe, trên khuôn mặt gầy còm che kín nếp nhăn nhiều thêm vài phần sức sống. —— (tiên nhân xưng tiên thức, chưa thành tiên xưng linh thức.)

Nghe qua hình như là mấy tiểu đệ tử nổi lên xung đột?

Đây cũng là một chuyện hiếm có bên trong môn phái.

Tuyệt đại bộ phận đệ tử đều ở riêng đỉnh núi của mình thành thành thật thật tu hành, bên trong môn phái một mực đề xướng đồng môn hỗ trợ quan tâm lẫn nhau, đồng môn tương tàn chính là lỗi đệ nhất đẳng.

Giờ phút này, một tên chấp sự ngoại môn đang giảng thuật từ đầu đến cuối trận xung đột này với chấp sự đẳng cấp cao của Phàm Sự Điện phía đối diện.

Có hai tiểu đệ tử Luyện Khí cảnh trong Lưu Vân Quán, bởi vì sử dụng hết ngũ cốc đan, chấp sự Vi Viêm Tử của Lưu Vân Quán tạm thời bế quan, thế là kết đội chạy đến chủ phong tìm ngũ cốc đan.

Hai người không cách nào ngự không nên chỉ có thể chạy ở bên dưới lòng cốc, nửa đường gặp một con dị thú hung ác. Sau đó dị thú cắn hai người, hai người phản kích đả thương con dị thú này, đệ tử Dược Trần Phong vốn nên trông coi con dị thú này chạy đến, một lời không hợp đánh đập tàn nhẫn đối với hai người.

Đệ tử trên Dược Trần Phong đã bái tiên nhân làm sư phụ, ra tay với hai tiểu tu sĩ trong Lưu Vân Quán, nơi mà chỉ có thể coi là đệ tử ký danh của Vạn Vân Tông?

Nhan Thịnh trưởng lão hút một hơi thuốc.

Việc này không khó phán quyết.

Nếu như hết thảy là thật, hai tiểu đệ tử Luyện Khí cảnh này không có làm sai gì cả, đệ tử Dược Trần Phong trước có tội quản giáo dị thú bất lực, sau lại có hiềm nghi ỷ mạnh hiếp yếu, theo lý nghiêm trị.

Nhan thịnh trưởng lão không nói không rằng, lẳng lặng chờ đợi sau tấm bình phong;

Lão muốn nhìn xem chấp sự đẳng cấp cao sẽ quyết định xử trí việc này như thế nào.

Gã chấp sự đẳng cấp cao này tên là Vương Hâm Huy, xuất từ nhất mạch chưởng môn, bây giờ đã có tu vi Nguyên Tiên cảnh đỉnh phong, đã đảm nhiệm chức vụ trong Phàm Sự Điện 2000 năm, làm việc ổn trọng, có danh vọng riêng, là tiên nhân mà Nhan Thịnh trưởng lão bồi dưỡng trọng điểm.

Chợt nghe Vương Hâm Huy chấp sự trầm ngâm vài tiếng, sau đó chầm chậm nói:

"Việc này đã tra rõ ràng, thị phi khúc chiết đều ở một chữ lý, đệ tử Dược Trần Phong không làm tròn cương vị công tác..."

"Khoan đã Vương sư huynh!"

Bên có một nam tu trung niên thấp giọng nói:

"Nhất mạch Dược Trần Phong xưa nay bao che khuyết điểm, tuy rằng người đệ tử này chỉ là Tụ Thần cảnh, làm tạp dịch trong Dược Trần Phong, nhưng nếu xử trí cũng cần nên thận trọng một chút, huống chi, mọi người đều đã bị thương thành như vậy..."

Gương mặt to chữ quốc của Vương Hâm Huy hơi có chút nghiêm túc.

Gã nói: "Chính là mấy vị sư bá sư thúc của Dược Trần Phong tới, cũng phải giảng giải đạo lý."

Nam tu trung niên nọ lại nói: "Nhưng nói một ngàn một vạn đạo, cũng là hai tiểu đệ tử này tổn thương dị thú thượng cổ quý hiếm trước nha."

Vương Hâm Huy chấp sự trầm mặc không nói, giống như đang suy tư.

Nhan thịnh trưởng lão ngồi trong góc hút thuốc, híp mắt cười.

Chức trách lớn nhất của Dưỡng Vân Điện, chính là bảo vệ hòa khí của 36 ngọn núi bên trong môn phái;

Vạn Vân Tông nội môn, ngoại môn, chuẩn đệ tử ngoại trú, tổng cộng lại có 1-2 vạn người, người quản sự cần tận khả năng cân nhắc chu toàn.

Vương Hâm Huy chấp sự lại nói:

"Nếu như hai tiểu đệ tử này làm tổn thương linh thú trước, tất nhiên là phải làm trách tội, để họ dưỡng thương xong bế môn tự nghĩ là được.”

"Nhưng đây là đệ tử Dược Trần Phong, lấy tu vi Tụ Thần đi ức hiếp hai đệ tử Luyện Khí cảnh, không khỏi quá khiến Dược Trần Phong mất mặt, lại là một phương xuất thủ trước trong trận đệ tử tranh đấu lần này, theo lý phải trọng phạt.”

"Bên trong môn phái đã mấy chục năm chưa từng xuất hiện đệ tử nào tranh đấu, không bằng đi mời sư phụ kẻ này tới đây, cùng nhau thương nghị xem nên xử trí như thế nào."

Nhan thịnh trưởng lão khẽ gật đầu.

Xử trí như vậy coi như là thỏa đáng.

Chỉ là...

Nhan thịnh trưởng lão ngược lại là có chút thương cho hai tiểu đệ tử Lưu Vân Quán này.

'Sau này sợ là sẽ không dễ bái sư.'

Tiểu đệ tử trường kỳ tu hành bên trong Lưu Vân Quán, đều là người bị đám tiên nhân bên trong môn phái lựa chọn còn sót lại, không phải là mầm tiên chân chính;

Hôm nay hai tiểu đệ tử này lại đắc tội Dược Trần Phong, về sau cho dù miễn cưỡng vào ngoại môn, sợ là cũng sẽ không sống thoải mái được.

Nhan Thịnh trưởng lão lại hút một hơi thuốc, lúc này mới thả tiên thức ra, điều tra thương thế cụ thể của ba tiểu đệ tử;

Người đệ tử mặc đạo bào có ký hiệu Dược Trần Phong, trên mặt tràn đầy vết thương thật nhỏ, cái cổ gần như sụp đổ bẻ ngoặt vào phía trong, thương thế như vậy đối với tu sĩ Tụ Thần cảnh mà nói, đúng là bị thương nặng.

'Cái này thật sự là bị đệ tử Luyện Khí cảnh đánh?'

Nhan thịnh trưởng lão chuyển ánh mắt nhìn về một bên khác.

Một bên kia, một tên thanh niên nằm trên sàn nhà, toàn thân đều là vết máu, pháp lực trong cơ thể cũng đang chấn động, nhưng Nhan Thịnh trưởng lão liếc mắt có thể nhìn ra hắn không có bị thương nặng;

Một thiếu nữ quỳ ngồi ở một bên, đôi mắt sưng tấy, bộ dạng điềm đạm đáng yêu.

Hả?

Nhan Thịnh trưởng lão đầu tiên là thoáng nhíu mày, sau đó đột nhiên mở mắt, lại bỗng nhiên đứng dậy.

Thanh niên này không phải, hắn không phải là...

Nhi tử của Đại Chí!

Cái này!

Đây chẳng phải là nhi tử của Đại Chí sư bá sao?

Thân hình Nhan Thịnh trưởng lão lóe lên, trực tiếp đi ra khỏi bình phong, không để ý tới những đạo tầm nhìn trong điện, vọt tới chính giữa ba tên đệ tử.

Thật sự là Lý Bình An!

Nhan Thịnh trưởng lão thoáng suy nghĩ, lấy ra một cái hồ lô trong ngực, đổ ra hai khỏa tiên đan trân quý, bấm tay gảy nhẹ, đưa vào trong miệng Lý Bình An cùng đệ tử Dược Trần Phong.

Đan dược vào miệng liền tan, hai người nhanh chóng được từng cỗ mùi thuốc bao bọc trong cơ thể tản mát ra, thương thế đang nhanh chóng khôi phục, pháp lực trong cơ thể thậm chí còn riêng phần mình có tăng lên biên độ nhỏ.

Chấp sự, môn nhân, đệ tử bên cạnh lúc này mới phản ứng lại, đồng loạt hành lễ với Nhan Thịnh trưởng lão.

Chấp sự đẳng cấp cao Vương Hâm Huy vội hỏi: "Trưởng lão, đây là?"

Nhan Thịnh trưởng lão đưa mắt nhìn Lý Bình An, ánh mắt có phần phức tạp, trầm giọng nói: "Hâm Huy chấp sự?"

"Xin trưởng lão phân phó."

"Mau đến hậu sơn, mời Lý Đại Chí sư bá tới Phàm Sự Điện một chuyến."

Nhan Thịnh trưởng lão dẫn âm dặn dò:

"Cần nói rõ với lão, lệnh lang không đáng lo, đệ tử bị hắn đánh thương thế rất nặng... Nhất thiết phải nói như thế!"

"Trưởng lão yên tâm, ta đi ngay đây."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK